…..Bầu trời….ánh dương bình minh dần hé lộ….….Ngôi nhà Hạ Linh…. Xung quanh chim chiếc hót líu lo, cơn gió lạnh dư lại từ tối qua thật khiến người ta không nỡ rời xa chiếc chăn ấm mà. Đáng tiếc trong ngôi nhà chị em Hạ Linh thì khác....Trong nhà, phòng ngủ Hạ Linh hai chị em đang thàn sắc nghiêm trang nhìn nhau. Hạ Linh khoanh tay tựa lưng vào tường, hai chân bắt chéo nhau đôi mắt đẹp mang theo một cỗ ý chí nhìn Hạ n hỏi: "Chuẩn bị tinh thần chưa?".Hạ n khẽ trầm mặc một lúc liền ngẩng cao đầu nói dõng dạc: "Chuẩn bị xong rồi!".Hạ Linh hài lòng đưa mắt hướng về chiếc giường mình đang nằm đá nhẹ 3 phát….lạch...cạch....Bỗng có tiếng hệ thống vang lên."Cách" tiếng vang vọng lên kèm theo đó là biểu hiện hết sức ngạc nhiên. Vì sao lại vậy?...Nhớ lại mấy ngày trước, chị có bàn bạc với mình trong kế hoặc bất ngờ có nói là sẽ cho cô một bất ngờ đặc biệt, nào ngờ món quà này lại….không biết nêu lên thế nào.Hạ Linh nhìn biểu tình Hạ n mà cười hỏi: "Ngạc nhiên không?"."Ngạc nhiên" Hạ n gật đầu lia lịa trả lời."Thế thì tốt! Bắt đầu thôi" Hạ Linh vừa nói vừa kéo hai ống tay áo chống nạnh mắt nhìn khay tủ bí mật đang mở của chiếc giường.Trong khay tủ chứa hai bộ y phục màu đen trông giống trong phim mấy bộ nữ sát thủ vậy, có hai chiếc mặt nạ màu đen, hai đôi giày kèm theo hai chiếc đồng hồ thông minh và cuối cùng là một đôi dao găm kèm hai khẩu lục bạc. À quên hàng khuyến mãi đi kèm hai chiếc tai nghe không dây cho tiện liên lạc."Tiến hành thôi" Hạ Linh nở nụ cười manh nói.Họ không biết ở vạn dặm xa xôi cũng tại vị trí phòng ngủ của một tên nào đó cũng đang diễn ra hành động tương tự. Không cần nói cũng biết, đây không ngoài ai khác chính là Minh Vương của chúng ta, cụ thể hắn đang sửa soạn cho một chuyến đi mang đậm tính chất "Quét Sạch".
….
Hạ Linh đứng trước gương, cô nhìn thẳng vào gương trong cô là nỗi niềm nhớ thương cha ngày đêm thổn thức cuối cùng cũng sắp dứt cầu mau đừng điều không may xảy ra.
….Minh Vương cũng tương tự vậy, hắn đứng trước gương nhìn thẳng vào chính mình, bên trong đó là sự thù hận tràn trề, chuyến đi này sẽ là thứ giải quyết mối suy nghĩ giằn vặt hắn ngày đêm.….Hạ Linh nhìn về hướng Hạ n đang thay đồ trước, cô nghĩ thầm: "Em gái mối thù năm xưa chị sẽ tiện thể thay em xử lí.Cô nhẹ nhàng mở vòi nước, tay hứng một chút liền hất lên mặt, dòng nước lạnh như một thứ kì diệu vậy liền nhanh chóng bình ổn cảm xúc khôi phục lí trí của cô.Cô nhìn vào gương hắn cũng tự nhìn vào gương, mọi hành động, mọi suy nghĩ hay mọi lời nói đều giống nhau. Nhìn như vô tình mà lại là sự cố tình do số phận bắt cặp, mọi thws liền trở nên khó nói ra.……."Chúng ta vô dụng trong khóa khứ y như hình ảnh chúng ta trong chiếc gương và cũng nhờ chiếc gương phản chiếu lại hình ảnh của ta trong thực tại hãy khắc phục và thay đổi mọi thứ trong tương lai"....Cũng vì vậy cho nên….."Những kẻ cản đường đều phải...Chết!!!" Một câu nói giống như một sự phán quyết đối với những kẻ đã gây ra những lỗi làm trong khóa khứ.