Trong phòng khách
- hzz mệt chết đi được , Uyển Uyển rót em cóc nước
- Nước đây , uống từ từ thôi
- um... nhắc mới nhớ , em có quà cho chị nè
Tú Khê bảo người hầu đem vào một chiếc túi màu đen
- chị đoán đi , coi trong đây là gì ?
- hmm .... là túi xách đúng không ?
- hở ! sao chị biết hay vậy , lần nào chị cũng đoán ra được . Em tặng chị đó , thích không ?
- được rồi đồ Tiểu Khê tặng dù là gì chị cũng thích hết ...haha
------------------
- Uyển Uyển chị lại gần đây em có thứ này muốn nói riêng cho chị
- chuyện gì mà em thần bí thế , lại gây ra chuyện gì sợ Khắc Thần biết phải không ?
- ưm đâu có ( vừa nói vừa vùi đầu vào vai của Nha Uyển làm nũng ). Em nói cho chị biết , chị có tình địch rồi
- em nói rõ ra đi chị chưa hiểu lắm ?
- thì con nhỏ lúc nãy đi cùng anh Khắc Thần đó , em nhìn là biết loại không ra gì rồi , muốn làm con bà chủ nhà này luôn rồi
Nha Uyển nét mặt bỗng chốc thay đổi ,trên mặt hiện rõ nét buồn , cầm tay Tú Khê nói
- đừng nói như vậy , dù cô ấy là gì thì cô ấy so với chị mà nói cũng không với tới . Một kẻ ăn người làm như chị không có tư cách so sánh với cô ấy
- Chị nói gì vậy , từ lâu trong lòng em đã em chị là chị dâu rồi , những người khác không có tư cách
- Nhưng còn Khắc Thần , anh ấy không hề để ý gì tới chị , em cũng biết tính cách anh ấy ra sao mà , đến .....n. Thôi không nói nữa chị đi chuẩn bị nước cho cô ấy tắm đây . À cô ấy không phải như em nghĩ đâu , đừng ghét cô ấy cô ấy là bạn chị
- Bạn ? chị bị cô ta lợi dụng thôi , cô ta muốn dùng chị để tiếp cận anh em thôi
- không phải như vậy , chị hiểu cô ấy mà . Với lại cô ấy tên Tiểu Nhã em đừng gọi trống không như vậy
Tú Khê nhìn Nha Uyển , rồi ôm cô ta vào lòng
- Chị yên tâm dù là bất kì kẻ nào dám cản bước chị em sẽ không để kẻ đó yên
Nói rồi Tú Khê ôm Nhã Uyển vào lòng mà an ủi
" chị em ư ? haha nực cười .Mày tưởng tao cần mày giúp chắc ? chỉ qua là bây giờ tao cần có kẻ phụ một tay đẩy con nhỏ đó ra thôi , đến khi tao đạt được mục đích , mày không là gì với tao cả ? "
- thôi , em ăn gì không chị bảo nhà bếp làm cho em vài món ngon nhé
- thôi người ta thích ăn món chị nấu à , chị mau làm vài món cho em đi em nhớ mùi vị sườn xào chua chị làm lắm rồi
- Nhóc con đáng ghét , lát nữa chị sẽ làm cho em giờ chị đi chuẩn bị đồ cho Tiểu Nhã trước đã
- chị sao phải phục vụ con nhỏ đó ?
- đây là lệnh của Khắc Thần ...
Vừa bước ra khỏi phòng , vẻ mặt Nha Uyển liền thay đổi còn nở một nụ cười nham hiểm
" hừ ... có phải bây giờ mày đang thấy tao là người bạn rất tốt không , không phải mày thích nghe lén lắm à , tao diễn cho mày một màn kịch bạn tốt , mày hài lòng không Tiểu Nhã yêu quý "
----------------
Ở một góc trong nhà , một bàn tay chạm vào vai Tiểu Nhã làm cô giật mình hất văng ly nước đang cầm trên tay ra .Nước đổ lênh láng cùng với những mảnh vỡ ly
- á...á....aaaaa
- la cái gì mà la , cô đứng nghe lén tôi nãy giờ chưa đủ à , giờ còn có tật giật mình nữa
- tôi xin lỗi , tôi không cố ý , tôi chỉ là đi...
- ừ đúng rồi chỉ là vô tình đi ngang qua rồi vô tình nghe lén rồi lại vô tình bị tôi phát hiện
Lúc này Tiểu Nhã đã không còn kiềm chế được cơn tức liền nói to
- cô nghĩ thế nào tùy cô , tôi đã xin lỗi cô không chịu thì thôi ! tôi sẽ dọn chỗ này , phiền cô né ra
- ê ê cái con nhỏ này , má tức thiệt chứ . Aaaaaaaa anh haiii
Nha Uyển và một số người hầu nghe tiếng hét chạy lại xem
- Có chuyện gì vậy Tú Khê , em có sao không vậy ?
- Chị coi cô ta kìa , đã sai còn nói chuyện lớn tiếng với em
Nha Uyển quay ra hỏi Tiểu Nhã với giọng điệu vô cùng quan tâm
- cậu có sao không , cậu để tớ dọn cho , cậu mau về phòng đi
- chuyện tớ làm để tớ dọn cho , cậu không cần lo cho tớ đâu
- cậu đừng nói như vậy chứ , tớ chỉ quan tâm cậu thôi _ Nói rồi nắm lấy tay Tiểu Nhã một cách thiết tha
- Tớ đã nói không sao mà , cậu đi làm công việc khác đi
Tiểu Nhã gạt tay Nha Uyển ra , trong vô thức quay người đi nhưng chuyện không ngờ đã xảy ra . Nha Uyển đã té xuống trước mặt mọi người , tay cô đè lên những mảnh ly vỡ
- aahha...
Tú Khê thấy Nha Uyển té liền chạy tới đẩy mạnh một cái cho Tiểu Nhã té rồi mắng cô xối xả
- con điên này , sao mày dám xô chị ấy ngã , mày nghĩ mày là ai trong căn nhà này hả ?
Đám người hầu thấy Tiểu Nhã té liền định lại đỡ nhưng bị Tú Khê ngăn lại
- đứa này dám đỡ nó dậy , người tụi bây nên đỡ là chị Nha Uyển chứ không phải con đi*m đó
Mọi người xung quanh nhìn nhau với ánh mắt lo lắng ,nhưng vì không ai dám cãi lời Tú Khê nên họ liền đứng qua một bên .
- tôi tự đứng lên được . Nói xong Tiểu Nhã phủi tay đứng dậy nhưng chưa kịp đứng lên đã bị Tú Khê nhào tới giơ tay tát cô một cái , nhưng đúng là nữ chính có khác , luôn có người bảo vệ .
Khắc Thần chụp tay Tú Khê lại gằng giọng nói : ai cho phép em xô cô ấy ngã ?
- Anh không thấy cô ta xô chị Nha Uyển ngã sao ? Mấy người nói đi chứ , mấy người cũng thấy mà
Cả đám người hầu sợ sệt không ai dám lên tiếng
- Nói ...
- Dạ ... là ... là cô ấy đẩy Nha Uyển _ nói xong cả đám cuống cuồng sợ hãi quỳ xuống sàn
Lúc này Khắc Thần đang sôi máu , thứ anh muốn biết không phải là ai đẩy ai , mà anh đây là muốn tất cả phải quỳ xuống xin lỗi người con gái của anh cho dù cô ấy có làm sai .Khắc Thần phẫn nộ hét lớn
- Quản gia đâu ... ông bước ra đây !
Quản ra nghe tiếng là biết có chuyện không lành lập tức chạy nhanh ra
- Dạ thưa cậu chủ có chuyện...
- Đem cái lũ chó này , đánh gãy chân hết cho tôi ....
Tiểu Nhã đứng bên ngơ ngác không nói nên lời , chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ hắn có cần làm quá lên không . Tất cả người hầu vừa nghe liền vội vã quỳ ấp mặt xuống đất không ai dám hé nữa lời , nhưng bản thân họ biết cái chết đang sắp cận kề , họ quá hiểu tính Khắc Thần . Thời gian qua hắn không thể hiện ra vì có Tiểu Nhã ở đây nhưng không phải vì thế mà hắn thay đổi . Hắn là ác nhân ....
- Ông đứng nhìn tôi làm gì ? hay là ông già quá lẩm cẩm hả ? hả ?
- Dạ..dạ...nhưng..
Lúc này Tiểu Nhã biết nếu cô không lên tiếng mọi chuyện sẽ tồi tệ hơn , Tiểu Nhã bước tới nắm vạt áo của anh định nói , nhưng lại bị Tú Khê nhanh hơn 1 bước
- Anh haii... anh có cần như vậy không ? anh vì cô ta mà làm như vậy không ... thấy
- im miệng ! còn nói 1 chữ nữa em cũng không phải ngoại lệ đâu
Tú Khê bị Khắc Thần nạt 1 cái liền sợ hãi không dám nói chỉ dám dùng ánh mắt căm ghét đẩy hết lên người Tiểu Nhã . Tiểu Nhã thấy tình hình căng rồi liền nói nhanh
- Khắc Thần à , tôi đói rồi !
Chỉ 1 câu nói đã phá vỡ bầu không khí căng thăng cực độ . Khuôn mặt đang khó chịu của anh ta liền biến mất thay vào đó là 1 nụ cười nhếch mép nhẹ
- Được , chúng ta đi ăn thôi nào !
Nói rồi Khắc Thần kéo tay Tiểu Nhã lướt qua trước mặt lũ người hầu và không quên để lại 1 câu
- Chuyện hôm nay , khi khác tôi tính với các người . Cút !
Lúc này mọi người mới dám thở phào nhẹ nhõm . Ai nấy rung rung đứng dậy tản đi ngay không dám nén lại . Chỉ còn Nha Uyển và Tú Khê với ánh mắt căm phẫn