Làm Tình Cùng Cô Vợ Hư Hỏng

chương 3 : Lên Giường Cùng Tôi

Bịch...!

Cô gái đứng ngoài đã nghe được hết câu chuyện của Khắc Thần và tên áo đen. Thì ra anh chỉ giả bộ mất trí , tất cả là một âm mưu.

Phát hiện ra có người ngoài cửa, lúc này Khắc Thần ra lệnh tên áo đen đuổi theo bắt . Cô gái lúc này nhận ra thì đã chạy không kịp rồi ,tên áo tên tóm tóc của cô thật mạnh kéo vào trong

" thả cô ấy ra " - Khắc Thần nghiêm giọng nói

" hứ.. uổng công tôi cứu anh, thì ra con người anh giả tạo như vậy ,nếu như tôi không để quên đồ rồi quay lại lấy thì chẳng bao giờ phát hiện được âm mưu của tên dã thú như anh" đôi mắt cô rưng rưng nước mắt đọng ở khoé mi bắt đầu tuông xuống

Khắc thần nhìn cô gái bằng đôi mắt nữa hận nữa không hận , khuôn mặt lạnh lùng tàn ác kiêu ngạo này khác hẳ̉n khuôn mặt ban sáng của anh. Anh bước chân tới chỗ cô tay nâng cầm cô lên giọng trầm xuống

" em còn nhớ tôi là ai không ? Lâm Tiể̉u Nhã"

Không biết tại sao khi nghe khắc thần nói xong cô gái khuôn mặt sợ sệt , môi rung rung

" anh...hơ..hơ. an...h ..anh là ...là tên đàn ông mặt dày đeo bám tôi"

" tốt ! Em nhớ ra tôi thì tốt rồi. Đưa cô ta về Khuôn viên Khắc gia , canh chừng cẩn mật không có lệnh của tôi không cho phép ai gặp cô ta- giọng đầy hung hãng trong đó có chút đau lòng mà nói.

Quay lưng đi , khuôn mặt Khắc Thần trở nên tối sậm , trong đầu anh luôn nghĩ tới cô " tại sao em lại không nhớ ra tôi sớm hơn ? Tại sao lại nhớ ra tôi trong tình cảnh này? Tại sao...."

-----

Theo lời Khắc Thần thì Tiểu Nhã được đưa tới một vinh thự lớn nằm ở phía tây cách xa thành phố A rất nhiều

" anh ta đây là muốn nhốt mình ở đây đến già luôn à , phải tìm cách thoát ra"đang lây quay không biết tìm cách nào thoát ra thì tiếng chân người đang bước tới , mở cánh cửa ra thì ra là tên đại lưu manh Khắc Thần

"Xem ra em hoàn toàn không vui khi ở đây à" giọng điệu nham nhỡ , ánh mắt nhìn chằm vào tiểu nhã

" đúng , không vui tí nào ! Chừng nào anh mới thả tôi ra ngoài ,anh có biết là anh phạm tội bắt cóc không?"

Khắc thần thản nhiên nhìn tiểu nhã mà nói " cho dù tôi có giết chết em ở đây thì cảnh sát cũng không biết được, cho dù là biết thì họ cũng chẳng làm được gì" . Tiểu nhã nghe tới anh muốn giết cô thì tay chân không dám cử động một chút

" sao ! Em sợ tôi rồi à"

" anh thả tôi ra đi , anh muốn tôi làm gì cho anh cũng được" cô nói bằng giọng điệu tuyệt vọng , cô biết chắc rằng cho dù anh thả cô ra thì anh cũng sẽ bắt cô trở lại.

" được thôi , tôi sẽ thả em ra nếu em chấp nhận điều kiện này của tôi"

Không chừng chừ , tiểu nhã đáp trả bằng giọng điệu tuyệt vọng có chút vui mừng

" điều kiện là gì anh nói đi?"

Khắc thần bước tới chỗ của tiểu nhã đang ngồi trên giường , anh bắt lấy hai tay của cô , áp xuống nệm mặt kề sát vào vành vai cô thở một hơi nhẹ vào rồi nói nhỏ " chỉ cần em ở với tôi một đêm tôi sẽ thả em ra"

"Em cứ từ từ mà suy nghĩ , không cần vội " nói xong anh thả cô ra rồi bước ra khỏi phòng. Khắc thần vừa ra khỏi cửa thì có hai tên áo đen đứng ngay đó canh cửa.

Khắc thần quay trở về phòng của mình , lấy điện thoại ra gọi cho dật phong

" cậu xử lý đám chó săn hắc long bang chưa ?"

" không cần cậu nói tôi đã giải quyết chúng xong rồi". Bíp bíp...

" cái thằng này chưa nói xong mà cúp máy rồi. Còn tụi bây nữa , đụng ai không đụng lại dám truy sát Khắc Thần , chắc chắn là bay chết không toàn thay đâu. Giết sạch chúng cho tao"

" rõ...."