Liên quân Mobile: Du hành Athanor (Quyển 2)

Chương 31: Vòng loại đấu trường 405

Cuối cùng thì vòng loại đấu trường 405 đã bắt đầu. Tôi khá háo hức bởi đây là lần đầu tiên tôi được tham dự một giải đấu tại Athanor. Nhớ lại quãng thời gian ngày trước, tôi toàn làm trọng tài với ban huấn luyện chứ chẳng được tham dự bao giờ.

Cả lớp tôi có 11 học sinh tham dự đấu trường 405. Ba người không tham gia là Zata, Keera và Allain bởi họ muốn tập trung vào những môn thể thao khác hơn.

Vòng loại được tổ chức trong nhà thi đấu. Có rất đông những võ sĩ tham dự giải đấu này. Nhìn ai nấy cũng đều cao to, lực lưỡng khiến tôi có phần e ngại. Tôi cố giữ bình tĩnh và trấn tĩnh bản thân mình:

- Bình tĩnh! Mình có thể làm được!

- Trông anh căng thẳng nhỉ? - Sinestrea vỗ vai tôi.

- Ừ ...

Bất ngờ cô ấy hôn lên má tôi một cái, tôi đứng lặng người. Cô ấy mỉm cười:

- Cố lên!

- Ừm!

- Hứ! Mê trai bỏ bạn!

Tôi ngạc nhiên, quay lại nhìn thì đó là Dextra với mái tóc đỏ không thể lầm được. Dextra nhìn tôi và hăm:

- Đánh đấm cho đàng hoàng đó!

- Để rồi coi! - Tôi cười mỉm.

Namz và Nam đứng nói chuyện với nhau, bọn nó nói về việc Rulan đã hẹn cả đám tại đấu trường 405 này, không biết hắn ta đang ở đâu.

Loble, Minh và Hải thì đang khởi động chân tay. Linik kiểm tra lại bộ bài ma thuật của mình.

Đang nói chuyện vui vẻ với Sinestrea thì có tiếng gọi:

- Hùng ơi!

- Ai vậy? - Tôi quay lại.

- Tao nè!

Nhìn tướng của người kia, tôi nhận ra ngay đó là Phúc, người bạn cũ của tôi. Cả hai chạy lại ôm chầm lấy nhau. Tôi hỏi nó:

- Mày đã đi đâu vậy?

- Tao đi du hành khắp Athanor để tu luyện. Nói cho mày biết, tao giờ mạnh hơn trước nhiều lần rồi.

Tôi cười:

- Hẹn mày ở vòng chung kết nhé, tao không muốn gặp mày sớm đâu.

"Bính boong", tiếng chuông báo hiệu đến giờ thi đấu. Các võ sĩ hướng sự tập trung về phía ban tổ chức, tôi nhận ra là Arthur và Astrid.

Arthur phát hiểu:

- Kính thưa quý vị, giải đấu "Đấu trường 405" lần thứ 45 lần này có sự góp mặt của 127 võ sĩ từ khắp nơi trên thế giới. Ngay bây giờ chúng ta sẽ tổ chức vòng đấu loại chọn ra 16 võ sĩ xuất sắc nhất lọt vào vòng chung kết. Luật thi đấu là 1 chọi 1, không giới hạn thời gian.

Tôi lẩm bẩm:

- Tỉ lệ chọi là 1:8 à, gắt nhỉ?

Nhìn lên bảng đấu, tôi thấy có tổng cộng 4 bảng được chia thành 4 nhánh. Chỉ cần khác nhánh thì các võ sĩ sẽ không gặp nhau.

Astrid thông báo:

- Ngay bây giờ, mời các võ sĩ bốc thăm để biết được bảng đấu của mình.

Thế là mọi người bắt đầu xếp hàng để bốc thăm. Cảm giác khi đưa bàn tay vào thùng thăm chạm vào cả đống giấy, tôi lưỡng lự không biết chọn lá nào để có được sự may mắn.

Sinestrea hỏi tôi:

- Anh số mấy vậy?

- Để coi ... - Tôi mở lá thăm ra - Số 29.

- Hừm ... vậy là anh ở bảng A nhánh 4 đấy. Em số 85, hai chúng ta không phải gặp nhau đâu.

Tôi cười. Nam tiến lại, tôi hỏi nó:

- Mày số mấy?

- Tao số 112, xa đấy.

Những người còn lại của lớp 11Đ gần như không đụng nhau, chỉ có 3 cặp đụng nhau là tôi và Loble; Minh và Namz; cặp còn lại là Hiếu và Kriknak. Tuy nhiên, hai cặp này đều gặp nhau ở trận chung kết nhánh nên có bị loại cũng không sao.

Arthur cầm micro thông báo:

- Mời số 1 và số 2 thượng đài.

Số 1 là thằng Minh. Nó nhảy lên võ đài, bẻ ngón tay mấy cái. Đối thủ của nó là một gã đàn ông to cao.

- Trận đấu bắt đầu! - Trọng tài ra hiệu.

Gã đàn ông kia lao vào, Minh xoay thanh kiếm nhảy lên rồi chạm nhẹ lưỡi kiếm vào người hắn. Gã đàn ông quay lại:

- Nhanh... Ư ư ... - Băng từ đâu lan ra khắp cả người hắn, hắn giãy giụa nhưng không thoát được để rồi bị đóng băng toàn thân, hắn ngã xuống và bất tỉnh.

Trọng tài tuyên bố:

- Số 2 bất tỉnh, số 1 thắng!

- YES! - Minh đập tay.

Gã đàn ông cao to kia được đưa đến trạm xá. Tôi trầm trồ:

- Thằng Minh ghê nhỉ.

- Anh nói phải. - Sinestrea.

- Tiếp theo, xin mời số 3 và số 4.

Khi cả hai đấu thủ vừa thượng đài, tôi đã giật mình:

- Ơ ... chẳng phải kia là Rulan sao?

- Đúng thế thật.

Trận đấu kết thúc chớp nhoáng khi Rulan chỉ tung một chưởng, đối thủ của hắn ta đã ngã lăn ra sàn. Thằng Minh trố mắt:

- Thôi chết rồi ...

Trận đấu tiếp theo là của Namz. Nó thượng đài. Đối thủ của nó là một tên bịt mặt. Trận đấu bắt đầu, tên bịt mặt rút khẩu lục bạc nã liên tiếp 7 phát về phía Namz.

Thằng Namz không nao núng, nó rút thanh kiếm ra gạt đạn tài tình khiến các võ sĩ bên dưới phải nể phục. Tên kia bắn đến viên thứ 8 thì kẹt đạn, Namz lao tới thục một chỏ vào bụng hắn khiến hắn ngã xuống.

Thế nhưng thằng Namz không ăn mừng vội, trái lại nó rất điềm tĩnh bởi sắp tới sẽ có rất nhiều đối thủ mạnh.

*

(Bảng A - nhánh 4)

- Xin mời số 26 và 27 lên sàn đấu.

Loble lên sân. Đối thủ của cô nàng là một con gấu to tướng. Tôi thầm nghĩ con gấu này mà quật một cái thì chỉ có ăn loz.

Trọng tài vừa dứt lệnh, Loble đã lao đến tung một đấm vào bụng nó khiến nó ôm bụng đau đớn. Khi con gấu chưa kịp định hình thì Loble đã đá văng con gấu ra khỏi sàn đấu.

Tôi ngạc nhiên:

- Chà chà ... kinh à nha.

- Số 26 rơi khỏi võ đài, số 27 thắng! Tiếp theo, xin mời số 28 và 29 lên sàn.

Bây giờ là lượt của tôi. Sinestrea và đám bạn của tôi đứng dưới cổ vũ:

- Cố lên! Cố lên Hùng ơi!

- Hừm ... - Tôi nhìn thẳng về phía đối thủ của mình.

- Ngươi là đối thủ của ta à? - Hắn nhìn tôi.

Hắn ta to gấp 2 lần tôi, tôi đặt tay lên cằm suy nghĩ đánh hắn kiểu gì.

Trọng tài cho trận đấu được bắt đầu, tôi chắp hai tay lại:

- Mộc thuật: dây trói!

Hai sợi dây leo cứng cáp từ bên dưới sàn đấu chui lên trói chặt hắn ta. Mọi người trầm trồ kinh ngạc. Tôi vận ma thuật vào lòng bàn tay:

- Chuẩn bị tiếp chiêu đi! Nhật hỏa!

Chiêu thức nện thẳng vào người hắn, tôi cố canh chỉnh sức mạnh vừa phải tránh trường hợp hắn bỏ mạng. Sức nóng từ tuyệt chiêu Nhật hỏa khiến hắn gào thét trong đau đớn:

- AAA!!!

- Chịu thua đi!

- Nóng quá ... Ta đầu hàng!

Trọng tài tuyên bố:

- Số 28 đầu hàng, số 29 thắng.

Đám bạn của tôi ở dưới hò reo ăn mừng. Tôi nhảy xuống ôm lấy bọn nó:

- Win rồi!

- Ráng phát huy nhé, tụi mình sẽ lọt vào trong.

Ngay sau đó, các trận đấu được tiếp tục. Hầu hết các trận đấu đều diễn ra với tốc độ nhanh và có kết quả sớm. Lớp 11Đ lọt vào bán kết mỗi nhánh dễ như ăn kẹo. Khi lớp 11Đ đang trong đà hưng phấn thì ...

- HÂY!

- AAA~~~

"Bịch", Minh bị đánh văng ra khỏi sàn, đầu nó đập mạnh xuống đất và lăn ra bất tỉnh. Cả đám vội chạy lại:

- Minh! Mày không sao chứ?

Lực lượng y tế nhanh chóng chuyển nó đi. Rulan đã đánh văng thằng Minh. Namz nắm chặt bàn tay:

- Ta sẽ đánh bại ngươi!

- Hừ, các ngươi cũng sẽ như hắn thôi. - Rulan hất tóc.

Với quyết tâm của mình, Namz đánh bại đối thủ của nó trong trận bán kết để lọt vào chung kết gặp Rulan.

Trọng tài ra hiệu:

- Bắt đầu!

- Ta sẽ giải quyết ngươi! - Namz vận ma thuật vào lòng bàn tay.

Tôi ngạc nhiên:

- Andurasegan! Nó làm được nhanh vậy sao?

Rulan cười khẩy:

- Có thế thôi à? - Nói rồi hắn ta vận ma thuật vào lòng bàn tay.

Cả đám bọn tôi trố mắt:

- Đùa nhau à? Tên Rulan ... hắn cũng làm được sao?

- YA! - Namz lao đến tung chiêu. Rulan đáp trả.

Ma thuật triệt tiêu lẫn nhau, một vụ nổ phát ra. Khói bụi bay mù mịt. Khi làn khói tan hết, cả đám bọn tôi hoảng hốt khi tay của Namz toàn máu là máu, nó bị thương nặng sau đòn vừa rồi.

Trái lại, Rulan không có lấy một vết xước.

- Tiêu rồi ... - Namz lẩm bẩm - Tay mình không còn cảm giác nữa rồi.

- Sao, còn gì đặc sắc mang ra cho ta xem nào!

Với tất cả sức lực còn lại, Namz cầm thanh kiếm ánh sáng tung một nhát. Lưỡi gươm hóa ánh sáng bay đến chỗ Rulan.

"KENG", đòn kiếm tóe lửa. Rulan không hề hấn gì. Namz thở hồng hộc rồi ngã bịch xuống sàn. Nó bị loại.

Rulan cười khẩy:

- Thêm một con tép riu nữa bị hạ.

Tôi nghiến răng định lao lên tẩn hắn ta một trận nhưng Dextra can lại:

- Bình tĩnh đi nhóc! Chúng ta sẽ giải quyết hắn tại vòng chung kết.

- Dextra nói đúng đấy anh, bình tĩnh đi.

- Hừ ... - Tôi cố đè nén sự bực tức của mình lại.

Như vậy, Rulan là người đầu tiên đặt chân vào vòng chung kết. Tôi tự nhủ với lòng mình sẽ trả thù cho hai người đồng đội.

- Xin mời số 27 và 29.

Tôi đã đánh bại các đối thủ của mình để lọt vào trận chung kết bảng A nhánh 4. Đối thủ của tôi trong trận này là Loble. Một trận derby.

Hiệu lệnh vừa dứt, Loble đã băng lên rất nhanh đấm một phát vào bụng tôi.

- Hùng! - Dextra hét lên - Sao không né?

Máu rỉ ra từ trong áo, Sinestrea nhìn lên thì ôm chặt lấy Dextra:

- Thôi tiêu rồi!

- Khoan đi, không phải! Máu không phải của Hùng!

Loble đưa tay phải ra phía trước, cổ tay gập xuống, máu chảy ra.

- Đau quá ...

- Hừ, tưởng tui cho bà đấm dễ vậy sao?

- Thằng này chơi mọc gai trước bụng sao ... đau thế ...

Thế nhưng Loble không chỉ có tay phải, cô ta lao đến đấm bằng tay trái. Lần này tôi né rồi xoay người tung một đòn cước. Loble ngã lăn xuống sàn, ra đến mép sàn đấu thì dừng lại. Tôi đập tay:

- Tức quá, còn xíu nữa.

Tôi đứng yên chờ đợi. Trọng tài đang đếm đến 10. Thằng Nam hét lớn:

- Đồ ngu, đá nó ra khỏi võ đài đi!

- Ư ư ... - Loble chống tay đứng dậy - Đau đấy ...

Cô nàng Loble đứng dậy thủ thế. Tôi tạo một chiếc phi tiêu rồi ném về phía của cô ấy:

- Thuật nhân bản!

Hàng loạt cái phi tiêu hiện ra, Loble hốt hoảng nhảy tưng tưng trong đợt phi tiêu kia để rồi cái phi tiêu thật ghim thẳng vào người, Loble đau điếng mà trượt chân ngã xuống khỏi sàn đấu. Tôi nhảy lên ăn mừng:

- Yeah! Vô vòng chung kết rồi!

Sinestrea thở phào:

- Hú hồn, tưởng nó thua chứ.

- Thằng này mạnh hơn nhiều rồi đấy. - Dextra lẩm bẩm.

Vòng loại đấu trường 405 lại tiếp tục. Trận đấu kết của lớp tôi là trận chung kết giữa Hiếu và Kriknak.