Editor: Nguyetmai
Không thấy Ảnh Nhẫn Giả đâu nữa!
Sau khi Khai Tâm vào lối đi của Vương Lăng, suốt dọc đường không gặp phải bất cứ một tên Ninja nào, cũng không cảm nhận đường hơi lạnh khiến người ta rùng mình ở những góc tối. Từ khi rời khỏi đại sảnh, Ảnh Nhẫn Giả như thể biến mất, khiến người ta cảm nhận được sự bất an.
Đúng thế, thường thì tình huống này chứng tỏ Ảnh Nhẫn Giả đã cho rằng một mình thì không thể hoàn thành chuyện này được. Lựa chọn vào sâu trong Vương Lăng để tìm kiếm trợ thủ, định để những Ninja khác trong Vương Lăng thu hút tầm mắt, còn mình thì ngấm ngầm ra tay.
Hắn không muốn nhìn thấy chuyện này chút nào.
Kiếp trước, khi vào nơi này, hắn đã đạt tới cảnh giới Sinh Tử. Đừng nói là một tên Ảnh Nhẫn Giả, cho dù phải đối mặt với tên Vua Ninja mặc trọn bộ Hoàng Kim Khải Giáp thì hắn cũng không sợ.
Nhưng bây giờ, thực lực của hắn còn chưa đủ để vô địch trong Vương Lăng. Chẳng những không có Linh Động Bát Phương, không có thuật phi đao thượng thừa, không có trang bị đã nâng cấp đến lần thứ tư, thậm chí ngay cả võ công cũng mới chỉ có Thất Tinh Kiếm Pháp là đáng nhắc tới, hơn nữa lại còn không phải cảnh giới Tông Sư. Trạng thái này chống lại Ảnh Nhẫn Giả thì còn được, đối phó với nhiều Ninja hơn nữa thì sẽ không dễ dàng gì, không thể làm một cách hoàn mĩ được.
Thế nhưng, điều này không thể ngăn cản việc hắn vào Vương Lăng.
Trong giai đoạn đầu kể từ khi "Giang hồ" ra mắt, những tên Ninja thông thường như Ninja phi đao, Ninja Phù Tang, Ninja phân thân trong Vương Lăng đều có thể rơi ra những danh khí cao cấp khiến các bang phái phải nóng mắt, hơn nữa tỉ lệ rơi cũng không thấp.
Những tên Ảnh Nhẫn Giả lẩn trốn trong Vương Lăng có tu vi cảnh giới Sinh Tử, tỉ lệ rơi ra danh khí là 100%. Đụng phải tên nào xịn xò thì thậm chí còn có thể rơi ra hai danh khí. Ngoài ra, ít nhất một tầng có từ ba đến năm tên Ảnh Nhẫn Giả, đều có thể xuất hiện danh khí cao cấp và những công cụ đặc biệt…
Sau chuyến đi này, số danh khí thu hoạch được có thể gọi là khổng lồ!
Nếu giành được số của cải này cho Thải Y Môn, thực lực và tài lực của Thải Y Môn sẽ tăng lên không chỉ một bậc mà thôi!
Nhưng nếu hành động cùng với mấy môn phái khác, e là số tài nguyên dọc đường sẽ bị chia đi hơn nửa. Vì thế Khai Tâm mới xông thẳng vào, lướt qua mấy ngã rẽ và những căn phòng trên bản đồ, quyết định bước lên con đường vào sâu trong Vương Lăng…
Trên đường đi, ngoại trừ ba căn phòng đầu tiên, mỗi căn phòng đều trưng bày một chiếc hộp gấm trông rất có khí khái cung đình.
Khai Tâm chẳng thèm ngó ngàng đến chúng.
Không thể phủ nhận rằng trong mỗi chiếc hộp này đều có ít nhất một dụng cụ đáng giá ngàn vàng, có thể xem như một số tiền nhỏ. Nhưng Khai Tâm hiểu rằng, xung quanh mỗi cái hộp đều có mấy Ninja, nhỡ đâu đụng vào cạm bẫy trong lúc phá vỡ hộp gấm, gặp phải Ninja Phù Tang còn đỡ, nếu là Ninja phi đao hoặc Ninja phân thân thì sẽ đau đầu chết mất.
Ninja phi đao không bao giờ đánh cận chiến với người chơi, hơn nữa thân pháp rất cao siêu, đuổi theo một thời gian dài mới có thể giết được. Đã vậy bọn chúng còn thường xuyên bắn phi đao ra, không thể khinh thường được, khó giải quyết vô cùng.
Ninja phân thân thì càng phiền phức hơn, chúng nhân ra thành mấy ảnh ảo giống nhau như đúc, mỗi ảo ảnh lại có một nửa sức chiến đấu của cơ thể thật, cơ thể thật không chết thì chúng cũng không chết…
Bị ba Ninja cảnh giới Sinh Tử bao vây thì cũng chẳng nhẹ nhõm hơn gì so với việc đuổi giết Ninja phi đao.
Vì thế, Khai Tâm thà rằng không lấy những thứ này, lướt qua thẳng luôn để vào sâu trong Vương Lăng!
Huyễn Ma Thân Pháp nhanh hơn nhiều so với Đăng Vân Bộ, sau mấy phút, Khai Tâm xuất hiện trước một tảng đá lớn, lối rẽ bên trái phải thông với nhau, hình thành một lối đi hình chữ "Hồi*".
* Chữ Hồi: "回".
Lối đi khá rộng rãi, hơi giống với đại sảnh, nhưng trong đó lại rất im ắng, không có bất kỳ tiếng vang nào cả…
Khai Tâm nhíu mày và dừng lại.
Lấy một tấm bản đồ ra khỏi túi Càn Khôn, trên đó là bản đồ địa hình của Vương Lăng, chấm đỏ đại biểu cho hắn đang dừng lại ở lối vào của một đại sảnh hình chữ Hồi rất lớn, hai bên trái phải của đại sảnh có một căn phòng nhỏ rất dễ nhìn thấy, đứng ở đây cũng có thể nhìn thấy một góc của căn phòng, hình như trong đó trưng bày một chiếc bàn, không biết nó được làm bằng vàng hay làm bằng gỗ.
Nhìn đến đây, đôi mắt Khai Tâm tối lại: Đến rồi!
Đường Về Sinh Tử - khu vực nguy hiểm thứ hai sau ải thứ nhất là Quỷ Diện Môn…
"Không thể né được cái cuộc chiến ác liệt này rồi!"
Khai Tâm cười gượng một tiếng rồi chậm rãi cất bản đồ đi.
Thực ra, một nguyên nhân chủ yếu khác mà hắn rời khỏi tập thể để đi một mình, đó là hắn hiểu rất rõ mọi bẫy rập trong Vương Lăng, nhiều thứ hắn không thể giải thích và kể rõ trước cho người khác được!
Trong trí nhớ kiếp trước của hắn, Đường Về Sinh Tử là một cạm bẫy liên hoàn, chẳng những có tính bất ngờ, mà khi đã kích hoạt rồi thì tương đương với việc tự chặn đường sống của mình…
Nếu tùy tiện kích hoạt cạm bẫy mà không hề hiểu biết gì cả, rất có thể một nhóm người chơi cảnh giới Huyền Diệu sẽ cửu tử nhất sinh!
Ngay cả Khai Tâm cũng không ngoại lệ!
Vốn dĩ hắn có thể bỏ qua cạm bẫy ở đây, rời khỏi nơi này luôn, chỉ cần không phá vỡ hộp gấm trong hai căn phòng bên trái và bên phải, không ngấp nghé đến hai danh khí cao cấp có thể xuất hiện ở đây thì hắn hoàn toàn không cần phải đối mặt với nó.
Nhưng hắn không thể làm vậy…
Khai Tâm biết, khi đám người ở đằng sau đi tới đây, phát hiện ra rằng cạm bẫy ở đây vẫn còn nguyên, chắc chắn họ sẽ phá hộp gấm để lấy đi thứ ở bên trong không chút do dự!
Rất có thể Thải Y Môn sẽ bị liên lụy, bị cầm chân lại ở đây.
Thế mới nói, trận chiến này, không thể trốn tránh được!
Chậm rãi bước vào cái đại sảnh, ở giữa là tảng đá lớn, mọi thứ trong căn phòng nhỏ hai bên cũng đập vào mắt.
Bên trái, một cái hộp màu đen được đặt trên mặt bàn giống gỗ mà cũng giống vàng đó, trông rất quý giá và đặc biệt. Căn phòng bên phải trống không, mặt đất được phủ một chiếc thảm in hoa văn, trên mặt thảm là một chiếc hộp gỗ đàn hương dài như dùng để đặt binh khí.
Đôi mắt Khai Tâm sáng lên, hắn nhìn sang cái hộp gỗ đàn hương đó.
Mỗi một lần mở ra, đồ trong Vương Lăng đều sẽ thay đổi ngẫu nhiên, hầu hết là năm loại.
Một loại là hộp gấm quý phái đặt vàng ngọc.
Một loại là giá đỡ để đặt trang bị, nhìn là nhận ra ngay.
Một loại là hộp binh khí.
Ngoài ra còn hai loại nữa, một là hộp đựng sách rất bình thường, chứa bí tịch võ công. Loại cuối cùng là loại bằng gỗ đàn hương này, những thứ trong đó khá đặc biệt, hầu hết là những thứ nhỏ nhắn như đan dược hoặc ám khí.
Mặc dù giá trị của hộp gỗ đàn hương là nhỏ nhất, nhưng có một vài lúc, nó lại phát huy ra được công hiệu không tầm thường chút nào, cũng là thứ mà một người đã không cần trang bị danh khí như Khai Tâm muốn lấy được nhất.
Cộp… Cộp…
Ngọn đèn trên vách tường rọi xuống, Khai Tâm chậm rãi cất bước, đi về phía căn phòng nhỏ ở bên trái có đặt hộp gỗ đàn hương, chân khí hộ thể màu vàng nhạt nhanh chóng bao phủ cả cơ thể, trang bị trên người cũng được thay đổi…
Bước một bước là khí thế là tăng lên một bậc!
Đến khi Khai Tâm dừng lại trước hộp gỗ đàn hương trong căn phòng…
Tay áo của Hoàng Long Cung Phục đã bay lên phấp phới, dòng khí trong phòng dâng lên!
Khai Tâm đã đưa khí thế lên đến mức cao nhất của cảnh giới Huyền Diệu, Kim Chung Tráo đã gần đến level max hình thành một bức tường cách phía trước nửa mét, hùng hồn như một chiếc chuông, không thể phá vỡ được!
Tuy là thế, vẻ mặt của Khai Tâm vẫn rất cẩn thận và ngưng trọng, Ngân Lang Phá Hoàng Kiếm xuất hiện trong tay, sờ vào chiếc hộp gỗ đàn hương đó.
Cạch!
Sau một tiếng vang lanh lảnh, hộp gỗ đàn hương mở ra, một viên thuốc màu đen nằm trong đó. Từng dòng sương mù bỗng xuất hiện trong căn phòng nhỏ bên trái, mười mấy hơi thở lạnh lẽo dâng lên trong sương khói.
Đến rồi!