Trong thạch động to lớn, Trần Phong đợi sau khi đám tiểu xà đã đi khuất vào trong đó, lúc đó hắn mới chầm chậm bước tới gần, tinh thần của hắn căng hết cỡ cảnh giác xung quanh. Tới gần cửa động, một tai Trần Phong áp xuống mặt đất thăm dò động tĩnh bên trong, sau khi Trần Phong thăm dò nhiều lần phát hiện bên trong không có dã thú cấp cao.
Lúc đó trong lòng hắn mới an tâm hơn không ít, hắn như chút bỏ được mà thầm thờ phào một hơi thoải mái, bên ngoài cửa động Trần Phong leo vách động đứng đợi phục sẵn tại đó đợi cho tới khi đám dã xà kia rời đi hắn mới hiện thân.
Nhìn mấy chục đầu dã xà có thực lực cấp hai trở nên đang nối đuôi nhau rời đi, trong lòng Trần Phong không khỏi rùng mình mấy cái, hắn đang hổi tưởng tới nếu để đám xà nhầy nhụa kia bám nấy cho dù hắn có lợi hại hơn cũng chưa chắc địch lại số đông vì vậy toàn thân không khỏi thấy lạnh cả sống lưng khi hắn nghĩ tới cảnh đó.
Trần Phong từ trên vách động phi thân xuống, hắn thân pháp của hắn tinh diệu vô cùng, cả người như cánh bướm nhẹ nhàng lướt đi trong gió, đến khi cả thân thể nặng nề của hắn tiếp đất vẫn không tạo ra tiếng động gì. Hắn đậy nhẹ cửa đá to lớn trước cửa động rồi thân hình hắn như một cơn gió lách mình vào.
Vào bên tỏng thạch động Trần Phong vẫn cẩn thận đi từng bước, đôi mắt hắn đảo liên tục xung quanh gian thạch thất, phát hiện không có nguy hiểm gì mới có chút buông lỏng xuống. Hắn tiên vài bước về phía trước, đi tới sau tầm bình phong bằng đá to lớn chắn trước mặt, chợt hô hấp của Trần Phong chở lên dồn dập, máu huyết trong cơ thể hắn chảy cuộn chào nên vì hứng phấn.
Trước mặt Trần Phong lúc này là một đống lớn Tinh Thạch, chúng xếp chồng nên nhau không có quy luật và to như một ngọn núi nhỏ.
“Tinh Thạch hạ phẩm, vậy mà toàn bộ đều là Tinh Thạch hạ phẩm”
Trần Phong kiếp sợ không kìm lén được mà bật thốt nên, nhưng hắn nhanh tróng dùng tay bịt lấy miệng bản thân. Vừa rồi do hắn quá phấn khích không nhìn được thốt nên cảm thán, nhưng hắn nhanh tróng tỉnh táo lại liền vội không dám nói câu nào.
Ở lơi này không may hắn làm kinh động tới đám dã thú cấp cao, thủ hạ của Xà Vương thì chỉ có chết chắc, cố kìm lén lại cảm xúc, Trần Phong đem sự hứng phấn đó chôn dấu trong lòng. Không chần chừ chút nào, sau khi hắn kiểm tra lại trung quanh đống Tinh Thạch trước mặt xem có cơ quan nào không rồi hắn mới đem trúng cho vào nhẫn trữ vật.
Số lượng tinh thạch chất đống đó có thể tính là con số thiên văn, rất nhiều, sau nhiều lần dùng thần niệm bao phủ đám Tinh Thạch đó rồi thu vào nhẫn trữ vật, Trần Phong phải mất cả ba mươi phút sau mới hoàn thành công việc đó. Sau khi hắn kiếm lại đám Tinh Thạch hạ phẩm đó thì bị côn số đó vui mừng không thôi, sau nhiều lần kiểm kê, Trần Phong đã có được cả trăm vạn tinh thạch hạ phẩm.
Số tinh thạch đó khiến hắn chở thành một phú ông đúng nghĩa, toàn bộ Xích Long Vương chiều rộng lớn như vậy cao thủ Vương cảnh không có mười cũng có cả trăm. Nhưng kẻ mà có thể so sánh với khối tài sản mà Trần Phong hiện có ngoài một số thế lực lớn nhất nhì Vương Chiều ra đúng là không có mấy ai.
Với tài nguyên đó thừa sức để đào tạo ra mười, hai chục cao thủ Vương Cảnh, vậy mà Trần Phong hiện tại lại có được số tài phú khổng lồ đó, đúng là vận khí của hắn đúng là rất nghịch thiên. Sau khi thu hết số tài phú bị vứt trên sàn đá, Trần Phong cũng không có rời đi mà hắn lại càm nhận được phía sau trong thạch động có một luồng năng lượng thiên địa linh khí hết sức dồi dào và tinh thuần đang hội tụ ở đó, hắn từ từ tiến tới thăm dò.
Trần Phong đi tới cuối thạch động, phát hiện ở đó lại có một cái hồ nhỏ chỉ chừng trên dưới một mét vuông, ở giữa hồ có một mạch nước ngầm nhỏ, thỉnh thoảng nó lại trào nên vài tia nước trong suốt. Khi Trần Phong nhìn thấy nước trong hồ thì vui mừng hiện ra mặt, hắn hưng phấn chạy nhanh tới dùng tay hớt nên một chút nước rồi dùng đầu lưỡi nếm một chút.
“Ha ha đây đúng là Ngọc Lộ Linh Tuyền, không ngờ nó thực sự lại ở đây, lại có chữ lượng nhiều như vậy”
Trần Phong hứng phấn nói, vừa rồi để xác minh tính thực hư của Linh Tuyền hắn đã mạo hiểm dùng lưỡi của mình mà nếm một chút Linh Tuyền. Chỉ một chút đó mà Trần Phong đã càm nhận được có một luồng năng lượng rất sung túc dồi dào như dòng nước ấm tử đầu lưỡi hắn trôi qua cổ họng xuống thực quản rồi lại nhanh trong lan tỏa ra khắp cơ thể hắn.
Trong thời điểm đó Trần Phong càm nhận được rõ ràng tu vi của hắn lại tiến bộ thêm một mảng lớn, lượng linh khí vừa rồi hắn hấp thu bằng cả tháng hắn chăm chỉ khổ tu.
“Không hổ là thiên địa kỳ trân đến Vương Cảnh tranh nhau vỡ đầu chảy máu để có được. Thậm chí Hoàng cấp cao thủ cũng có thể không nhìn được mà ra tay cướp đoạt, có Linh Tuyền này tu vi của ta hẳn có thể một đường đi tới Vương cảnh mà không mất quá nhiều thới gian”
Trần Phong hưng phấn đến phát run, hắn nhanh trong từ trong nhẫn trữ vật lấy ra mấy cái hồ lô lớn đem toàn bộ linh tuyền thu hết vào trong nhân trữ vật của bản thân. Đến khi hắn đem toàn bộ linh tuyền thu hết vào thì cũng được mười mấy hồ lô linh tuyền, trong mỗi hồ lô đó trước đó Trần Phong đã chuẩn bị cũng được cả vạn giọt Linh Tuyền.
Tổng hợp số linh tuyền mà Trần Phong đã thu được thì nên tới cả trăm vạn giọt đúng là một con số thiên văn. Nếu hắn để tin tức này nộ ra ngoài không chỉ hắn, Trần Gia, Vọng Long Thành, Xích Long Vương chiều mà cả ba đại Vương chiều đều sẽ bị dẫn tới đại họa.
Khi đã lấy được Linh Tuyền, Trần Phong định xoay người rời đi nhưng hắn chợt nhơ ra. Vừa rồi ở ngoài cửa động hắn đã thấy vài con tiểu hắc xà có ngậm lấy mây viên Tinh Thạch trung phẩm vào đây, nhưng từ khi hắn bước vào đây vẫn không tìm được số Tinh Thạch đó, hắn liền dạo một vòng quanh thạch thất một lượt xem bản thân có bỏ sót cái gì hay không.
Sau khi đi một vòng quanh thạch động, Trần Phong đã xem xét rất kỹ và nhiều lần mà vẫn không tìm được cơ quan hay mật đạo gì cả.
“Kỳ lạ rõ ràng trong thạch động này toàn bộ đều là vách đá, không hề có nối ra khác. Vậy đám xà kia đã đem tinh thạc trung phẩm dấu đi đâu được.”
“Phải rồi, trong này còn có một lơi mà ta chưa tìm tới, đó là đáy đáy hồ. Đúng rồi, tinh thạch trung phẩm nhất định được đem vứt dưới đáy hồ nhằm tương cường dược tính cho linh tuyền”
Nói là làm Trần Phong niền quay lại có hồ nhỏ sâu rộng trừng một mét vuông đó cúi xuống cẩn thận gạt bỏ lớp đá vụn bên trên ra, rồi cẩn thận bới xuống đáy hồ.