Trần Phong bới từng chút đá dưới đáy hồ, dần dần một màu ánh sáng xanh le lói tỏa ra, Trần Phong vui vừng trong lòng, đôi tay phát lực, hắn tích cực đem đá vụn dưới đó bới lên. Ánh sáng xanh đó là màu của Tinh Thạch, Trần Phong cảm nhận được những sợi linh khí thiên địa tụ lại lưu chuyển quanh đó.
“Ha ha, quả nhiên ở đây dấu tinh thạch trung phẩm, lần này bổn thiếu gia đúng là đại thu hoạch”
Trần Phong chỉ mất một thời gian ngắn liền từ dưới đáy hồ moi nên được cả một đống lớn tinh thạch trung phẩm, sau khí hoàn tất công việc đào bới, Trần Phong kiểm được tất cả số tinh thạch trung phẩm đó cũng được 5 vạn, đúng là một con số kinh người.
Phải biết giá trị cùng phẩm cấp của tinh thạch trung phẩm gấp mười lần tinh thạch hạ phẩm, 5 vạn tinh thạch trung phẩm đó đã tương đương với 50 vạn tinh thạch hạ phẩm, thậm trí hơn.
Số tài phú mà hiện Trần Phong đang có hoàn toàn có thể sánh ngang toàn bọ gia sản của một đại gia tộc có nội tình mấy trăm năm, thậm trí cả ngàn năm. Sau khi đem toàn bộ số tinh thạch đó thu vào nhẫn trữ vật hắn không giám ở lại lâu mà liền đi khỏi sơn động.
Có điều đó vừa rồi hắn mất nhiều thời gian để tìm bảo vật trong thạch thất, không chú ý tới thời gian đã trôi qua cả giờ đồng hồ, khi Trần Phong bước tới cửa thạch động cũng là lúc đám tiểu xà cấp hai trước đó lại đem tinh thạch quay chở lại.
Trần Phong cũng không có lơ là cảnh giác, hắn tới gần cửa thạch thất liền cảm nhận được bên ngoài có động tĩnh, vì vậy hắn vội thi triển thân pháp chốn sau bức bình phong bằng đá to lớn trước cửa thạch thất.
Sau tấm bình phong hắn cảm nhận được đám tiểu xà cấp hai ngày càng tới gần thì Trần Phong trong lòng lại trở nên căng thẳng dị thường. Hiển nhiên nếu để đám tiều hắc xà kia vào đây nhất định sẽ phát hiện bảo vật đã bị Trần Phong lấy mất mà sẽ sinh ra cảnh báo, gây động tĩnh kinh động tới đại lượng dã thú trong xà động.
“Không tốt, nếu để chúng phát hiện ra có người lẻn vào đây ắt sẽ dẫn đến xà thú cấp cao lộ diện. Mà khi chúng ra hết rất có thể kinh động tới Xà Vương, nếu để hắn quay chở lại, ta chẳng khác nào bị coi như bắt ba ba trong giọ”
“Không được, nhất định phải đem đám tiều xà này xử lý cẩn thận”
Nghĩ là làm, Trần Phong âm thần rút thanh huyền binh nhị cấp trung phẩm trên người ra, đợi cho đám tiểu hắc xà kia hoàn toàn vào thạch động này, đến lúc đó hắn sẽ ra tay một mẻ lưới hốt gọn chúng.
Đến núc đó hẳn sẽ gây ra tiếng động không nhỏ, rất có thể kinh động đến dã thú cấp cao nhưng vẫn còn hơn là để chúng phát ra cảnh báo, đến lúc đó Trần phong đến cơ hội chốn ra khỏi động xà cũng không có.
Đợi đến khi toàn bộ đám tiều xà vào trong thạch động, tiến gần tới tấm bình phong bằng đá to lớn, lơi mà Trần Phong đang đứng lập.
“Bích Lạc Lưu Tinh, Lưu Tinh Dạ Nguyệt, Lưu Tinh Loạn Vũ”
Bất ngờ Trần Phong từ trên cao lao xuống, kém theo đó là thanh kiếm sắc bén đầy sát thương cùng uy thế hủy diệt kinh khủng dáng xuống. Liên tiếp ba chiêu kiếm kỹ được thi triển ra, Trần Phong đã bỏ ra gần như toàn bộ vốn liếng để một kích tất sát, khiến cho đám dã xà đó không kịp phản ứng.
Quả như Trần Phong dự liệu trước, mấy con tiều xà đi đầu có thực lực cấp hai đại thành liền bị mấy chiêu kiếm của hắn cho diệt sát tại chỗ. Mấy con tiểu xà phía sau thấy đồng loại của mình bì tập kích cũng liều mạng tấn công tới Trần Phong.
Mấy con tiểu xà cấp hai sơ thành đó hu mình lấy sức rồi bật thật mạnh, phóng về hướng Trần Phong như những mũi tên động với tốc độ rất nhanh. Trần Phong cũng đã sớm phòng bị đám tiều lâu la này từ trước, chân khí dồn xuống chân, Trần Phong liền lộn mấy vòng trên đất, dễ dàng chánh hết sự tấn công của mấy con tiểu hắc xà.
Thậm chí hắn còn tiền tay diệt đi vài con sâu số lằm trong đường kiếm của y, tiếp đó Trần Phong liền vận dụng chân khí toàn thân, Phần Thiên Thần Quyết được vận dụng tới cực hạn.
“Phần Viêm Trảm Lưu”
Một kiếm này mang theo sức lóng cực độ, uy lực của nó như muốn đốn cháy không khí chung quanh Trần Phong phạm vi ba thước, trong khoảng không gian đó, toàn bộ thiên địa linh khi toàn bộ bị hấp thu vào một kiếm đó. Những dòng linh khí như những dòng nước nhỏ tờ bốn phương tám hướng cùng tụ một chõ rồi bằng với sức ép kinh khùng bạo phát rạ
Một kiếm đó là kết quả của việc sử dụng tâm pháp của Phần Thiên Thần Quyết và kiếm kỹ của Lưu Tinh Kiếm Quyết kết hợp thành, và nó cũng là thành quả sau lần đốn ngộ truớc đó được Trần Phong ngộ ra và không ngừng mài rũa chúng.
“Ầm”
Một kiếm vừa ra, đám tiều xà kia gần như không có sức phản kháng, chúng như những chất đốt di động, khi chân khí kỳ dị của Trần Phong bạo phát vừa tiếp xúc với mấy con hắc xà, lập tức khiến chúng bốc cháy nghi ngút không ngừng. Những con hắc cà đó trong đám nửa lóng bỏng, không ngừng gào thét và dít lên một cách đau khổ, chỉ trong chớp mắt đám dã xà đó đã bị cháy không còn một mống.
Trên mặt đất chỉ còn lưu lại một chút cho tàn của chúng mà trong không khí còn dư vị của mùi thịt nướng tỏa ra khắp thạch động. Trần Phong sau một kích vừa rồi hắn vội chống mũi kiếm xuống đất mà thở hổn hển, hắn híp từng ngụm, từng ngụm không khí vào trong phổi một cách vội vã và có vẻ chật vật.
Một chiêu đó đa hoa tổn phần lớn chân khí trong cơ thể Trần Phong, tuy hắn tu luyện Phần Thiên Thần Quyết, lượng và chất của chân khí trong cơ thể hắn phải lớn hơn rất nhiều so với cao thủ đồng cấp. Nhưng vừa rồi hắn cũng đã giết không ít dã thú cấp một và cấp 2, trong đó còn có không ít xà thú có tu vi cấp hai đại thành tương đương với võ sĩ thất trọng trở nên.
Từ đó có thể thấy cuộc chiến chỉ vỏn vẹn chưa đầy mười phút như vậy, Trần Phong đã phải chải qua hung hiểm nhường nào. Hắn không giám chậm trễ, tuy hắn đã đem đám lâu la vừa rồi tủ tiêu không còn một con nhưng âm thanh đánh nhau vừa rồi hẳn đã kinh động tới đám dã xà cấp cao, hắn cần rời khỏi đây trước khí mọi chuyện tồi tệ hơn.
Trần Phong nao mình như cơn gió hướng cửa xà đông lao tới, vừa chạy hắn vừa đem một giọt Linh Tuyền luốt xuống làm tăng tốc độ hội phục chân khí. Phải biết linh tuyền là vật chân khí nhường nào, vậy mà Trần Phong lại đem nó ra để khôi phục chân khí bản thân, nếu để mấy tên luyện đan sư hay khí sư kia mà biết được sẽ không biết có vẻ mặt gì?
Có điều tới giờ phút sinh tử như vậy, Trần Phong cũng không có hứng thú để ý tới mấy thứ đó, dù sao trong nhân trữ vật của hắn hiện tại cũng còn không ít linh tuyền.