Lại nói, lúc còn trẻ Triệu Kim Lan nổi danh là đại mỹ nhân trên mười dặm tám thôn, mà Phú lão cha cũng là một tiểu tử đẹp trai nghe tiếng xa gần, năm đó cả hai đều được mọi người ca tụng là được ông trời tác hợp.
Chỉ là ai cũng không dự đoán được, tiểu tử đẹp trai chỉ được vẻ bên ngoài, kết hôn không lâu liền bắt đầu sinh bệnh, tài sản hai người tích trữ dùng một phần nhỏ để nuôi con, còn lại hầu hết đều để cho Phú lão cha chữa bệnh, cuối cùng vẫn rơi xuống kết cục người của không còn.
Nói hơi xa chủ đề, đôi vợ chồng này đều có giá trị nhan sắc cao, con của họ tự nhiên cũng không kém chút nào. Bốn đứa bé Phú gia đều xinh đẹp, nhất là Phú Nhã, lúc hai mươi tuổi, quả thực là một đóa hoa tường vi tươi non mang theo giọt sương, là người trong mộng của rất nhiều chàng trai.
Chàng trai cưới Phú Nhã gia đình có điều kiện không tệ, thế là Triệu Kim Lan liền bắt đầu vội vàng tìm kiếm đối tượng phù hợp cho Phú Cường. Đúng lúc gặp phải Thân gia ở thôn bên cạnh tìm đối tượng cho đứa con gái thứ hai. Hai bên hợp lại, cảm thấy cũng không tệ, thế là Thân gia bên này muốn cái gì, Triệu Kim Lan liền tăng thêm một nửa nói với Lưu gia, chính là nhà chàng trai kia, lễ hỏi Triệu Kim Lan yêu cầu đối với gia đình nông thôn bình thường mà nói, đã siêu cao. Trong này có toàn bộ lễ hỏi cho Thân Tiểu Mẫn cộng thêm Triệu Kim Lan muốn cho con gái của mình, tự nhiên bảng giá có hơi cao rồi.
Lưu gia tài đại khí thô chỉ đáp lại năm chữ: Như vậy cũng không có vấn đề gì.
Chỉ cần con gái nhà bà ta tranh thủ thời gian gả sang đó là được, nếu không con trai nhà họ sắp phát điên.
Sau đó liền có hai việc hôn sự của Thân Tiểu Mẫn và Phú Cường, Phú Nhã và Lưu Quốc Lợi.
Phú Cường là loại người trầm mặc ít lời, lần đầu tiên thấy gương mặt bình thường và tính cách chất phác của Thân Tiểu Mẫn, anh ta cũng không quá hài lòng, nhưng mình đã không còn nhỏ tuổi, nếu như không phải bởi vì chị gái được anh rể Lưu gia coi trọng, đoán chừng anh ta có thể làm lưu manh cả đời. Phú Cường không hài lòng, nhưng Triệu Kim Lan thật ra rất hài lòng, bà ta đã sớm nghe ngóng, Thân Tiểu Mẫn này đặc biệt tài giỏi, có thể chống đỡ gần một nửa toàn bộ Thân gia.
Đây quả thực chẳng khác nào cưới được một đứa con dâu và một con lừa, mà chỉ tốn một phần thức ăn.
Mặc dù Phú Cường không quá hài lòng. Nhưng bất kể thế nào, người phụ nữ này thật sự có thể chịu được cực khổ, người lại ngoan ngoãn nghe lời, xem Phú Cường giống như tổ tông mà hầu hạ, lại nhỏ hơn Phú Cường tám tuổi, cho nên hai năm đầu bọn họ sống với nhau cũng xem như là ấm êm.
Mãi cho đến khi kết hôn được ba năm, bụng Thân Tiểu Mẫn vẫn không có động tĩnh, Triệu Kim Lan và Phú Cường có chút sốt ruột, mang theo Thân Tiểu Mẫn đến bệnh viện trấn trên để kiểm tra, dù sao bác sĩ lải nhải nói một tràng, bọn họ chỉ có thể nghe rõ một câu: Vợ ngươi không thể sinh.
Ba người lập tức ngây ra như phỗng.
Bắt đầu từ lúc đó, hai thân phận của Thân Tiểu Mẫn liền bị trừ đi một cái, không còn là con dâu, mà chỉ là một con lừa.
Lúc còn ở nhà Thân Tiểu Mẫn đã quen bị xem thường, bị cha mẹ dùng quan điểm nam tôn nữ ti đàn ông chính là trời, phụ nữ chính là đất tẩy não trong nhiều năm, hơn nữa lúc đó ở nông thôn có rất ít người ly hôn, mặc kệ ly hôn bởi vì lý do gì, trên cơ bản phụ nữ vẫn là người bị tổn thương nhiều nhất.
Thế là Thân Tiểu Mẫn bắt đầu kiếp sống vạn phần khuất nhục.
Mãi cho đến hai năm sau, chị gái ly hôn mang theo một đứa con gái tới nhờ vả cô ấy, Phú Cường vậy mà đồng ý với thái độ khác thường, hơn nữa cũng bắt đầu có vẻ mặt ôn hòa với cô ấy, Thân Tiểu Mẫn cho rằng mình rốt cuộc đã qua thời kỳ cực khổ, kết quả chưa tới hai ngày, vậy mà nhìn thấy chị gái và Phú Cường ở trong phòng.
Lúc ấy Thân Tiểu Mẫn tức giận đến mức hôn mê bất tỉnh.
Ngày hôm sau cô ấy bảo chị gái về nhà ngoại ở, Phú Cường mắng cô ấy không có tình người, sao có thể đối đãi với chị gái ruột như thế? Biết rõ em trai nhà mẹ đẻ vừa kết hôn, trong nhà đã đủ chật chội làm sao còn có chỗ dư thừa cho mẹ con chị gái cô ấy?
Thân Tiểu Mẫn luôn luôn ăn nói vụng về, có lý cũng nói không ra, nổi giận đùng đùng trở về phòng nằm trên giường mà khóc.
Chị gái Thân Tiểu Vân là một đứa bé lớn lên ở nông thôn, nhưng hầu như chưa từng làm việc nhà nông dù chỉ một ngày, cũng bởi vì người xinh đẹp lại thông minh, thầy bói đều nói chị ta có mạng phú quý, cha mẹ cũng cưng chiều chị ta, tốt nghiệp trung học không có thi lên đại học, trực tiếp gả cho anh rể, trong nhà anh rể Chu Quốc Hoa kinh doanh cửa hàng hạt giống phân hóa học thuốc trừ sâu lớn nhất trên trấn, Thân Tiểu Vân đã có cuộc sống giống như một thiếu phu nhân.
Nếu Thân Tiểu Vân vẫn luôn có cuộc sống như vậy, cho dù Thân Tiểu Mẫn sống không có tôn nghiêm, mệt mỏi giống như chó, ít nhất cũng không có những bi kịch đằng sau.
Sau khi cưới Thân Tiểu Vân chỉ sinh một đứa con gái, về sau vẫn không có động tĩnh. Mặc dù lúc đó kế hoạch hóa gia đình quản nghiêm, nhưng không chịu nổi người Chu gia có tiền, sau đó năm Thân Tiểu Vân hai mươi chín tuổi, bị tiểu tam người ta thành công thượng vị, hiệp đỗ tử dĩ lệnh trư hầu, không sai, mẹ Chu Quốc Hoa họ Hậu.
Hai lão nghe nói người phụ nữ này mang cốt nhục của con trai, hơn nữa đã dùng siêu âm gì đó "Siêu" qua rồi, tuyệt đối là cháu trai, hai người trông mong cháu trai đến con mắt cũng tái rồi nhanh chóng đón người phụ nữ kia vào nhà.
Sau đó tiểu tam quả thật sinh ra con trai, dựa theo yêu cầu của tiểu tam, Thân Tiểu Vân sắp bị đuổi ra khỏi nhà. Cháu gái đã bảy tuổi, đã có thể hiểu rõ những chuyện phiền lòng trong nhà, biết mẹ mình bị người ta bắt nạt, mỗi ngày đều mắng tiểu tam, còn đã từng nhân lúc người ta không để ý muốn dùng gối đầu bịt miệng mũi khiến em trai chết ngạt, người Chu gia quá sợ hãi, cho Thân Tiểu Vân sáu vạn, bảo chị ta mang theo bồi thường tiền hàng ác độc này cùng nhau xéo đi.
Thân Tiểu Vân cũng không có cách, trong trấn ai chẳng biết người Chu gia lợi hại, nếu chị ta không ngoan ngoãn cầm tiền rời đi, nói không chừng ngày mai chết như thế nào cũng không biết, lúc đó con gái mình phải làm sao?
Đúng lúc thấy em trai Thân Vệ Quốc kết hôn, Thân Tiểu Vân cũng không có nói ra, lúc này nói ra chắc chắn không ổn, chị ta làm bộ mang theo con gái về nhà tham gia hôn lễ, sau đó nhìn thấy em rể trong hôn lễ, đột nhiên phát hiện, người em rể này.. Thế mà còn rất đẹp trai.
Sau đó hai người liền mắt đi mày lại thông đồng với nhau rồi.
Cũng không lâu lắm, Thân Tiểu Vân liền mang theo con gái tới nhờ vả em gái Thân Tiểu Mẫn.
Khóc sướt mướt kể xong cảnh ngộ của mình, lại nói tình huống nhà mẹ đẻ, em trai vừa kết hôn chị chồng liền ly hôn mang theo con riêng về nhà ngoại, ngộ nhỡ hôn sự của em trai có sơ xuất gì, cha mẹ còn không đánh chết chị ta. Thân Tiểu Vân nói tất cả mọi chuyện, chỉ là không nói nhà chồng trả lại cho chị ta sáu vạn mà thôi, vào thời đại đó, người bình thường trong thành đều thu nhập cũng chỉ khoảng hai ba trăm đồng, gạo chỉ có năm hào một cân. Với số tiền đó đều có thể mua được một căn phòng không tệ tại thành phố tuyến hai tuyến ba rồi.
Tất nhiên những chuyện này, Thân Tiểu Mẫn cũng không biết, cô gái thành thật yếu đuối này hoàn toàn tin tưởng chuyện chị gái mình bị người ta đuổi ra khỏi nhà với cháu gái mà không có đồng nào trên người.
Thân Tiểu Mẫn rất đồng tình với cảnh ngộ của chị gái, đặc biệt căm hận đồ đê tiện dụ dỗ anh rể mình.
Nhưng bây giờ chính mình cũng khó khăn, làm sao dám nói thu lưu chị mình và cháu gái chứ?
Thấy em gái lộ vẻ mặt khó xử, Thân Tiểu Vân tự nhiên biết là em gái không nguyện ý thu lưu chính mình, thế là nước mắt ào ào rơi xuống, chị ta lau khóe mắt, ra vẻ kiên cường nói: "Tiểu Mẫn, phụ nữ đã tiến vào cửa nhà người ta, chuyện gì chính mình cũng không thể làm chủ được, mỗi người đều có cuộc sống của họ, được rồi, chị không làm khó em nữa!"
Nói xong che mặt chạy ra ngoài, một đầu nhào vào vòng tay ấm áp của em rể thân ái, Phú Cường hiếm khi có vẻ mặt ôn hòa nói với Thân Tiểu Mẫn một câu: "Sắp xếp dọn dẹp gian phòng chứa đồ kia một chút, để chị cả ở lại đi, thật đáng thương."
Thân Tiểu Mẫn lập tức mừng rỡ, sau đó ngày hôm sau vô cùng sung sướng bắt gian tại trận, Phú Cường bảo Thân Tiểu Vân bưng cho cô ấy một bát nước, uống xong liền chứng tỏ việc này được Thân Tiểu Mẫn đồng ý.
Thân Tiểu Mẫn đập bát, Phú Cường quăng ngã ghế, hai người kia nghênh ngang rời đi, công việc của Lâm Tịch đã tới rồi.