Mùa hè ấy anh đã gặp em

Chương 1:

Trường quay đang nhộn nhịp chuẩn bị cho buổi casting tiếp theo, Nhã Hân Vy nhìn sơ qua một lược sơ yếu lý lịch của từng thí sinh thì lắc đầu ngán ngẩm. Cây bút xanh đang xoay trên tay của dừng lại đập thẳng xuống bàn.

Nhã Hân Vy ngẩng đầu nhìn tất cả mọi người đang nhìn mình nói: "Đây đâu phải tuyển gái lầu xanh đâu? Tại sao trình độ học vấn lại thấp đến thế chứ. Không một ai vừa mắt được cả, buổi quay hôm nay tôi nhường lại cho Vĩ Tổng."

Bước ra khỏi trường quay, Nhã Hân Vy ấn thang máy lên tầng mười nơi cô làm việc. Điện thoại trên tay rung lên là Vĩ Kỳ gọi, cô rất nể người này nên mới đồng ý làm ở đây chứ không thôi cô đã bay về Nauy làm từ lâu rồi.

"Audrey! Sao cô lại bỏ trường quay để tôi thay cô vậy. Ai ăn hiếp cô à?"

Audrey là tên thật của Nhã Hân Vy, còn tên Nhã Hân Vy chỉ là tên ba cô đặt khi làm việc tại Bắc Kinh. Nhã Hân Vy ngồi xuống ghế nhìn màn hình máy tính đang hiển thị một loạt tin tức về thị trường Tài chính và Kinh Tế.

"Anh nhìn hồ sơ sơ yếu lý lịch chưa? Nếu anh nhắm tuyển người như vậy thì anh tự đi mà tuyển, tôi thấy chả ai xứng đáng."

Nói xong không kịp để cho Vĩ Kỳ nói hết, Nhã Hân Vy đã cúp máy. Ở Bắc Kinh đã bốn năm trừ mấy ngày lễ bên nước ngoài thì đều bay về Nauy ăn lễ, Nhã Hân Vy chẳng được người thân tới thăm nữa.

Nhìn đồng hồ đã gần tới giờ ăn trưa, Nhã Hân Vy cầm điện thoại nhắn tin cho ba người bạn thân thiết đi ăn nhưng cả ba người thì hai người đều bận chỉ còn một người.

Y Trân: Lẩu Trung Hoa đi!! Tại tầng một khu mua sắm Nhị Nhất.

Nhã Hân Vy: Ok

Dọn đồ đạc chuẩn bị đi ăn thì đã bị thư ký Lam thông báo đầu giờ chiều có cuộc họp. Nhã Hân Vy còn tính sẽ đi mua sắm một chút sau khi ăn trưa xong vậy mà giờ lại nói thế thì chắc phải ăn vội vàng chẳng thưởng thức được gì.

"Được rồi, tôi sẽ về kịp trước giờ đó. Cô nhớ chuẩn bị tài liệu là được."

Thư ký Lam gật đầu sau đó đi ra ngoài. Nhìn bộ đồ hôm nay có vẻ hơi công sở, chiếc quần tây màu kem ống rộng và chiếc áo sơ mi màu xanh pastel được xắn lên một cách trẻ trung. Cầm chiếc túi đeo lên và bước ra ngoài.

---------

"Cho một phần há cảo tôm, lẩu nhúng, mỳ trộn nữa nhớ là cho cay thật cay và hai ly rượu đế. Lát hồi có gì tụi tôi sẽ gọi tiếp."

Nhã Hân Vy dừng việc bấm điện thoại nhìn Y Trân chọc ghẹo: "Haizz!! Đúng là quen được cô bạn tiểu thư người Bắc Kinh có khác, đi tới đâu hay muốn gì đều được tài trợ chỗ ở rồi còn trả tiền ăn nữa. Vậy mới là bạn tốt."

Y Trân liếc Nhã Hân Vy nhếch mép cười: "Nhưng lúc đi đám cưới của tao thì mày nhớ mua một căn biệt thự bên Nauy cho tao là được."

Nhà biệt thự bên Nauy còn mắc hơn bên đây, Nhã Hân Vy nhìn Y Trân kiểu "mày nhìn mặt tao giống mua được lắm".

Đồ ăn mang ra, hai người vừa ăn vừa nói chuyện với nhau thoải mái ngay cả nói tục cũng không sợ người ta đang nhìn. Lúc đầu Nhã Hân Vy chỉ biết một chút tiếng Trung sau đó nhờ Y Trân, Phan Lộ Lộ và Tả Tranh mới nói quen tiếng Trung như vậy.

Thật ra, mẹ cô là người Trung nhưng không dạy cho Nhã Hân Vy nhiều chỉ dạy những thứ theo cách sống nước ngoài. Nhìn Nhã Hân Vy nếu giống mẹ thì chỉ giống ngoại hình đó là xinh đẹp còn đôi mắt nâu và mái tóc nâu Tây với làn da trắng nõn đều giống ba.

Sự sắp xếp qua Bắc Kinh làm việc cũng đều do ba Nhã Hân Vy sắp xếp chứ không cần lo gì. Nên muốn điều tra gia đình Nhã Hân Vy như thế nào thì rất bí ẩn không ai điều tra được trừ khi chính miệng Nhã Hân Vy nói ra.