Mùa hè ấy anh đã gặp em

Chương 3:

Nhã Hân Vy xắn tay áo lên bước vào phòng bếp phụ giúp Thi Tịnh. Hai người nhìn nhau cười, Tịnh Thi thấy có chút không quen liền bắt chuyện trước.

"Dạo này công việc ổn chứ?" Thi Tịnh vừa cắt hoa quả vừa quay sang nhìn cô đợi trả lời.

"Vẫn ổn chị nhưng chồng chị thì... em thấy không ổn."

Cô lột vỏ tôm sau đó mang vào nồi, đợi một chút cho thấm gia vị sau đó bỏ rượu vang vào càng thêm hấp dẫn hơn. Nhã Hân Vy quay sang nhìn Tịnh Thi vẫn đang nhìn mình khó hiểu.

"Thật ra anh ấy toàn tuyển những người trình độ tiếng Anh thấp và chiều cao thì chỉ cao 1m5 hoặc m6."

Nghe cô nói xong thì Tịnh Thi mới hiểu rằng Nhã Hân Vy đang nói về vấn đề gì. Dù sao chính Tịnh Thi cũng được cho là học trò của cô vì đã dạy catwalk cho đến make up để trở thành Á Hậu 1.

Đồ ăn đã mang ra ngoài sân hết chỉ cần thưởng thức nhưng chỉ còn thiếu một người. Di Giai liền lấy điện thoại ra gọi thì người đàn ông kia đã xuất hiện, trên tay còn cầm một hộp trang sức mà Nhã Hân Vy hồi chiều có ghé qua.

"Con tới rồi."

Di Giai mỉm cười nhìn anh: "Hàn Kỳ cuối cùng cũng tới."

Hàn Kỳ bước tới chỗ Di Giai đang ngồi cạnh cháu trai Vĩ Hòa. Lúc này Nhã Hân Vy cùng Tịnh Thi mang đồ ăn ra thì thấy anh đang ôm lấy Di Giai. Tiếng rung điện thoại trong túi của Nhã Hân Vy reo lên, Tịnh Thi quay sang nhận lấy đĩa đồ ăn: "Em cứ đi nói chuyện điện thoại để chị bưng ra."

"Vâng."

Đợi Tịnh Thi bước ra sân, cô mới bắt máy: "Chuyện gì vậy anh hai?"

Harry nghe giọng nhỏ nhẹ của em gái mình không biết có phải không nữa, bình thường đều nói giọng như thằng đàn ông.

"Em đang ở đâu?"

"Đang ở nhà của Vĩ Kỳ, anh gọi chi thế? Giờ này không đi làm à?"

Nhã Hân Vy nhìn đồng hồ trên tay đã thấy 8 giờ, bên Nauy cỡ 10 giờ sáng. Chênh lệch múi giờ vậy cũng gọi được.

"Nhớ mày gọi không được?"

"Được nếu vậy anh kêu ba cho em về nước ăn Tết với gia đình đi." Nhã Hân Vy làm giọng nhõng nhẽo khiến Harry cuối cùng cũng biết được là máu "diễn viên" đang nổi lên trong người cô.

"Không. Nhưng mà anh sẽ bay qua Bắc Kinh trước 1 tuần Giáng Sinh."

"Được!!! Nhớ mua đồ mang sang cho em nha ... Còn nữa kêu Kevin đặt dùm em bộ Game mới ra mắt. À đặt 2 vé máy bay đi Hàn vào dịp lễ nữa. Thôi em đi ăn, byeee."

Cô nói xong liền tắt máy y chang Christer không để cho đối phương trả lời như thế. Harry gương mặt đen nhìn màn hình điện thoại thấy cô em gái tắt nhanh. Nếu như cô đang ở trước mặt thì chắc Harry đã ném cô từ tầng 30 xuống dưới đất rồi chứ không phải qua điện thoại.

Nhìn mọi người đang ăn nên Nhã Hân Vy cũng vội vàng vô chỗ trống kế Tịnh Thi, đối diện là Hàn Kỳ. Di Gia vội giới thiệu Hàn Kỳ với Minh Viễn người bạn thân lúc nãy ngồi kế Vĩ Kỳ.

"Vy Vy, giới thiệu cho con đây là Minh Viễn - CEO của trang sức đá quý Fia còn người đối diện con là Hàn Kỳ là người đứng đầu ngành tài chính, là chủ của tập đoàn Dương Nhất lớn nhất thành phố."

Nhã Hân Vy gật đầu cười: "Vinh dự được gặp hai người, đúng là trẻ tuổi tài cao."

Di Giai xoa đầu cô, nói: "Còn đây là Nhã Hân Vy - Giám đốc sáng tạo lãnh vực thời trang đến mọi thứ. Đa tài nhưng bị gia đình đày sang Bắc Kinh làm việc. Tình trạng độc thân."

"Ôi chời!! Dì nói vậy chết con mất." Nhã Hân Vy cúi đầu xuống nói Di Giai.

"Con bé này lớn rồi còn ngại nữa chứ. Nào bác thấy Hàn Kỳ hợp với con lắm đấy!!! Hơn con 2 tuổi, được quá còn gì. Trai tài gái sắc."

Hàn Kỳ cười cười nhưng cũng châm chọc theo: "Cũng đúng."

Di Giai thấy cô không nói gì thì cũng im lặng. Mọi người đều nói chuyện với nhau nhưng chỉ có mỗi mình cô là giỡn với Vĩ Hòa kế bên. Điện thoại nãy giờ toàn ảnh của Vĩ Hòa được đăng lên story Instagram được nhiều người thả tym.

"Chị Tịnh Thi mọi người hỏi khi nào chị quay lại catwalk." Nhã Hân Vy đưa điện thoại mình cho Tịnh Thi xem.

"Chắc phải đợi thằng nhóc này lớn thêm chút nữa."

Tịnh Thi gắp miếng há cảo mà cô thích nhất cho vào đĩa. Cô cảm ơn sau đó cầm lên chia thành đôi cho vào chén của Vĩ Hòa một miếng.

"Chia sẻ cho con."

Vĩ Hòa cười tươi nhìn cô, ánh mắt cô bỗng nhìn hướng đối diện là Hàn Kỳ. Anh rất điềm tĩnh nhưng toát lên vẻ lạnh lùng đáng sợ, chợt trong đầu cô nghĩ: "Nếu lạnh lùng vậy sao có người yêu được. Ai làm bạn gái chắc cũng khổ lắm!! Haizzz."

Nhìn đồng hồ đã hơn 10 giờ, người làm dọn hết chén đĩa mang vào bếp. Cũng đến lúc cô về, đưa Di Giai lên phòng thì cô tạm biệt mọi người.

Tịnh Thi kêu Vĩ Kỳ nói gì đó, đứng dậy chạy lên lầu lấy túi đồ đưa xuống cho cô.

"Quà sinh nhật trễ!!"

Nhã Hân Vy ngạc nhiên nhận lấy: "Em cám hai anh chị nhiều nhá."

Vĩ Hòa đưa hai tay lên trước mặt cô đòi cô bế lên.

Vĩ Kỳ thấy vậy kêu Nhã Hân Vy bế Vĩ Hòa: "Anh cho em đó mang về mà nuôi đi."

"Đừng hối hận. Nào về với cô, cô mua nhiều đồ chơi cho chơi."

Bế lên đi ra tới ngoài cổng khiến ai cũng phải cười, Hàn Kỳ nãy giờ đều quan sát từ đầu buổi đến cuối buổi. Chỉ có Vĩ Kỳ và Minh Viễn là biết tất cả mọi thứ.