Lâm Nhất Chu vòng hai tay qua cổ anh, hôn xuống khẽ nói:
"Em biết."
Cả hai ở nhà Tư Nam coi phim, đùa giỡn cả buổi chiều rồi Nhất Chu mới trở về.
Hôm sau qua nhà An Chi, cô ghé quán trà sữa mua hai ly rồi mới chạy sang nhà cô nàng.
Lúc An Chi ra mở cửa vẻ mặt đầy hờn dỗi.
"Mày còn nhớ tới tao à?"
"Ây da, tao sợ chia tay sớm nên không nói với mày. Nhìn xem mua trà sữa cho mày uống nè, đừng giận mà." Nhất Chu chạy theo khoác tay An Chi.
Hôm nay Nhất Chu ngủ lại với An Chi.
Cả hai nằm trên giường, An Chi hỏi:
"Là Tư Nam theo đuổi mày hả?"
"Không hẳn nữa."
"Không hẳn là sao? Tao thấy trong trường hai đứa bây chả gặp mấy."
"Tao gặp hắn ngay cửa hàng tiện lợi gần trung tâm."
"Làm gì?"
"Hút thuốc."
"Này, mày nói thử xem. Cậu ta như thế nào? Học giỏi, đẹp trai, hút thuốc, bạn gái cũ cũng nhiều. Rốt cuộc là hư hay không hư?"
Lâm Nhất Chu cười không trả lời nhưng trong lòng thầm nghĩ: "Hư, rất hư."
Sau đó, rất nhanh An Chi liền đổi đề tài hỏi:
"Mày nghĩ việc quan hệ tình dục với bạn trai có bình thường không?" Cô nàng đắn đo hỏi.
Lâm Nhất Chu kinh ngạc nhìn: "Làm sao? Muốn?"
"Không phải, tao hỏi thôi, năm sau là 19 tuổi rồi."
"Không biết nhưng tao cảm thấy tao sẽ để lần đầu tiên sau khi kết hôn. Kết hôn đã tính gì tính."
An Chi đăm chiêu không trả lời, sau đó cả hai chuyển sang chuyện khác. Nói linh tinh tới tối muộn mới chìm vào giấc ngủ.
Bên này, Tư Nam về nhà bố mẹ ngủ.
"Tư Nam, có bạn gái sao?"
Anh rời mắt khỏi tivi nhìn ba mẹ đang nhìn mình thì gật đầu:
"Ừm."
"Xinh không?"
"Xinh" Nhớ tới Nhất Chu khoé miệng cậu bèn giương lên.
"Cho mẹ xem một chút."
Nghe vậy, anh lấy điện thoại cho mẹ xem, trong album rất nhiều hình của Nhất Chu. Có tấm cô đang ăn, đang uống, đang cười, đang tức giận, có tấm cô hôn vào má anh nữa.
Hình khoá điện thoại là tấm cô mặc chiếc váy hoa dài qua gối, bên phải xẻ tà cao gần tới đùi, đứng kế bên cạnh anh. Nhìn hài hoà cực kì.
Mẹ anh ngồi kế bên cũng khen tấm này chụp rất đẹp.
Thoáng cái là tới giao thừa, đúng 00:00 giờ. Nhất Chu nhận được điện thoại của Tư Nam. Trên màn hình điện thoại nhấp nháy dòng chữ: "Bạn trai em."
"Ây dô, bạn trai em thật đúng giờ."
"Bạn gái, năm mới vui vẻ." Tiếng cười của Tư Nam hoà lẫn vào tiếng pháo bên ngoài.
"Năm mới vui vẻ." Nhất Chu trong lòng mềm mại, nghĩ tới vẻ mặt anh khi cười liền khẽ nở nụ cười.
Hôm sau, mùng 1 cô nhận lì xì tới mỏi tay. Cả ngày cầm tiền nên cười hi hi ha ha vô cùng hạnh phúc.
Cái tết trôi qua, một học kì mới bắt đầu. Mọi thứ trở nên vội vã hơn, học sinh cũng bắt đầu nghiêm túc hơn, tiếng cười nói dần trở nên ít ỏi.
Hầu như, thời gian của Nhất Chu đều dùng để học và giảng lại bài cho mọi người. Số người tới bàn của Nhất Chu ngày càng nhiều, cô dường như không ra chơi.
Giáo viên cũng liên tục nhắc nhở mọi người thời gian này rất quý báu, đừng lơ là việc học.
Tư Nam và cô gặp nhau cũng đều học bài, cả hai việc ai người đấy làm nhưng khung cảnh vẫn rất hoà hợp.
Lớp 12 thì gấp nhưng lớp 10 với 11 thì không nên confession bắt đầu có những con người ngọ nguậy, ví dụ như:
"Anh Tư Nam 12A5 đang hẹn hò với ai đấy ạ?"
"Tư Nam 12A5 có người yêu thật à mọi người?"
"Nghe nói anh Tư Nam 12A5 với Nhất Chu 12A1 đang quen nhau, thật à?"
Học hành bận rộn nên cô và anh cũng ít gặp nhau trong trường, thời khoá biểu khác biệt nên cả hai thường đi riêng, thế là một lần nữa bị bế lên confession:
"Tư Nam và Nhất Chu chia tay rồi à?"
"Tư Nam và chị Nhất Chu chia tay chưa vậy?"
Bên ngoài ồn ào thế nào thì ở đây hai người không hề sốt ruột. An Chi nhìn cả hai đang ngồi trước mặt mình làm bài tập mà nóng nảy dùm:
"Không quan tâm sao?"
"Kệ họ, làm bài tập đi." Nhất Chu đẩy bài tập toán qua cho cô nàng.
Thi giữ kì, Nhất Chu giữ vững hạng 1, còn người kia bị rớt xuống hạng 2. Một lần nữa vào top 10 của khối.
Từ giờ đến kì thi còn 3 tháng, 100 ngày nữa.
Con số trên bảng mỗi ngày đều có người sửa lại, qua một ngày, lại xuống một số.
Lâm Nhất Chu tập trung ôn bài và suy nghĩ nguyện vọng.
Cô nàng vò đầu bứt tóc nhưng không nghĩ ra được mình muốn gì.
"Em muốn học gì?" Tư Nam vuốt vuốt cái đầu như ổ quạ của cô hỏi.
"Em không biết." Nói rồi cô vùi mặt vào vai anh ừ hử hai tiếng thể hiện sự bất mãn.
"Từ từ suy nghĩ, còn chưa viết nguyện vọng mà."
Cô không vui cắn lên vai anh một cái. Vì đau mà Tư Nam trợn tròn mắt gào:
"Lâm Nhất Chu."
Cô không thèm để ý xoay người lại làm bài.
Thi cuối kì 2 kết thúc, Lâm Nhất Chu phát huy vững vàng, hạng 1 của lớp, hạng 7 của khối.
Lớp 10,11 bắt đầu kì nghỉ hè thì thời khắc quan trọng của lớp 12 cũng đã đến gần.
Thời khoá biểu chỉ còn lại 6 môn. Mỗi ngày đều không phải văn thì toán, không toán thì anh.
Sấp đề cương ở mỗi bàn bị lật đến nhàu lại. Mọi người đều vùi đầu giải đề, số đề đã giải ngày càng nhiều.
Khi kì thi chỉ còn lại một tháng, thời điểm điền nguyện vọng, Lâm Nhất Chu viết xuống.
Nguyện vọng 1: Luật- Trường Đại Học Luật.
Mọi người không khỏi bỡ ngỡ, ai cũng không nghĩ cô sẽ chọn ngành này.
Lâm Nhất Chu cũng rất đắn đo, năng lực của mình cô biết, cô không đủ khả năng học ngành này.
Vì thế cô bỏ ra nhiều sức hơn. Lên mạng kiếm đề về làm, tới đề của A5 cô cũng làm hết cả. Đề lớp học thêm phát ra cô cũng làm nốt. Tập, giấy trên bàn học của Nhất Chu cao như núi.
Cả nhà đều giữ im lặng, không nhờ vả cô nàng bất cứ cái gì để Nhất Chu tập trung học hành.
Buổi tối khi cách ngày thi còn 2 tuần.
Lâm Nhất Chu và Tư Nam ngồi bên ghế của cửa hàng tiệng lợi.
Tư Nam hút một hơi thuốc hỏi cô.
"Vì sao em chọn Luật?"
"Nếu em nói, em muốn thế giới hoà bình, muốn sự công bằng, muốn giúp đỡ người khác, anh tin không?" Cô cười cười đầu ngả vào thân ghế, mắt nhìn bầu trời trên cao, khẽ nói tiếp:
"Nhưng em không làm được."
"Em làm được."
Tư Nam không nhìn cô, bóng lưng của anh toát lên sự kiên định. Nhất Chu ngớ người.
Từ lúc cô chọn nguyện vọng đến nay, mọi người đều nói nó rất khó, nói cô sẽ không làm được. Chỉ có anh nói với cô rằng cô làm được.
Cho dù biết chính mình không làm được nhưng con người ta vẫn luôn mong có ai đó nói với mình rằng mình làm được.
"Anh tin em sao?"
"Anh tin." Tư Nam xoay người lại hôn nhẹ lên môi cô.
"Mùi thuốc lá." Nhất Chu ghét bỏ nhăn mặt.
Thấy vậy, Chung Tư Nam kéo cô lại hôn thêm mấy cái. Mỗi lần anh chơi bóng xong cô nàng đều như vậy, ghét bỏ anh đổ mồ hôi.
Đứng trước cửa nhà, Tư Nam vừa nổ máy xe thì nghe Nhất Chu nói:
"Khoảnh khắc anh tin em, lúc ấy em muốn ở bên anh cả đời."