Muốn Bên Anh Cả Đời

Chương 9: Anh nghiêm túc.

Điểm cuối kì của cô đạt 8.8. Đồng hạng nhất, rớt khỏi top 10 của khối.

Cô không nói mình có hài lòng hay không, chỉ cảm thấy nhẹ nhõm.

Thời gian trôi qua, thoáng chốc là tới lễ tổng kết HKI.

Bài văn của cô cũng đạt giải nhất, được dán ở trên bảng tin của trường. Câu cô viết trong bài cũng được ghi dưới góc bảng tin:

"Cuộc đời là một chuyến xe chạy dọc những mảng màu, có lúc nó chạy qua những mảng sáng, thật hạnh phúc, cũng có những lúc là những mảng màu u tối nhưng những màu đó có thật sự u tối hay không còn tuỳ thuộc vào cách bạn nhìn nhận vấn đề."

Hôm đó, cô cầm tiền thưởng 500k dẫn An Chi đi ăn no say.

Có hôm cả bọn đang ngồi với nhau trong lớp, có cô, An Chi, Mẫn Nhi và Gia Lâm

"Êy, Tư Nam á, hình như có người yêu." Mẫn Nhi nói lớn.

"Ai?"

"Không biết, bạn tao trong A5 nói là nền điện thoại có nữ sinh nhưng không rõ mặt."

Cô ngồi nghe bọn họ nói về người yêu mình bỗng cảm thấy buồn cười. Tư Nam thật sự khá hot, anh thường xuyên lên confession của trường. Suốt bị hỏi đông hỏi tây.

Nhưng cô lại nhớ tới hình dáng anh cọ mặt vào cổ cô trong giống như một con mèo, trong lòng cảm thấy rất ngọt ngào.

Họ quen nhau đến giờ được 2 tháng. Sự bí mật khiến người ta phấn khích.

Lúc ngồi cạnh, Tư Nam giống như một đứa trẻ hay đòi kẹo.

Có hôm cả hai đang ngồi trong quán cafe coi phim, anh đột nhiên cắn cô một cái. Vì đau mà Nhất Chu hét lên:

"Mày bị điên à?"

Lúc vui thì anh anh em em, trở mặt một cái liền xưng mày tao.

Tư Nam nhìn Nhất Chu tức giận liền vui vẻ cười.

"Chó điên." Nhất Chu đánh anh một cái.

Thấy vậy, Tư Nam kéo cô lại, hôn xuống một cái rồi vui vẻ xem phim.

Lâm Nhất Chu đầy bất lực nhìn anh.

Cô nghĩ nghĩ một hồi, lúc tỉnh táo lại mọi người đã nói xong.

Về liền vùi đầu đánh game. Tầm 9 giờ thì Tư Nam gọi cô.

"Xuống đây."

Nghe vậy, Nhất Chu liền chạy ào xuống. Thấy anh, trên mặt liền xuất hiện nụ cười.

"Sao thế?" Cô hỏi.

"Gặp anh vui thế cơ à?" Tư Nam bóp bóp mặt cô.

"Làm sao?" Cô nắm bàn tay anh , khẽ hỏi.

Sau đó, Chung Tư Nam lấy túi giấy trong balo đưa cho cô.

"Gì thế?"

"Cho em." Sau đó hôn lên môi cô cái chụt.

Nhất Chu mở ra thì thấy là cây son, cô mới xoay qua hỏi:

"Dịp gì?"

"Đi ngang đúng lúc nhớ em nên mua."

Cô bước tới cũng hôn lại một cái bảo:

"Quà cám ơn đấy."

Chung Tư Nam cười cười tay khẽ xoa đầu cô:

"Anh về đây."

"Baii."

Cô vẫy vẫy rồi xoay người vào. Nằm trên giường đợi anh về nhắn cho cô.

Cả hai tủ tỉ tới tối mới đi ngủ.

Học được thêm một tuần, ngày cuối cùng. Giáo viên nhắc nhở mọi người đừng mãi ăn tết mà bỏ bê bài tập. Sau đó cho học sinh về.

Nay cô và An Chi đi ăn với đám Tư Nam, hiếm khi cô mới thả lỏng đầu óc nên cô nàng mới rủ cô đi chung.

Cả đám đi ăn mỳ cay. Lúc tới thấy Tư Nam đang ngồi, cô tự nhiên ngồi xuống bên cạnh nhìn lên thì thấy anh đang cười.

"Ăn cấp hai?" An Chi xoay qua hỏi cô.

Nhất Chu gật gật nhìn Quốc Chương một cái.

"Sao thế?" Quốc Chương thấy cô nhìn thì hỏi.

"Không gì, lâu không gặp thấy lạ."

"Mày khó gặp thật đấy, chung một dãy mà tao gặp mày cũng ít."

Cô cười cười.

"Lát bạn gái mày tới nhỉ?" An Chi hỏi.

"Có bạn cũng bạn gái tao nữa."

"Ai thế?" Cô xoay qua hỏi An Chi.

"A2"

Nghe vậy, cô liền bật cười thế là bị An Chi liếc xéo một cái, cô hỏi tiếp:

"Sao còn đi?"

"Nam Khánh mới nói với tao."

Đồ ăn vừa đem lên thì bạn gái của Quốc Chương cũng tới. Ummm.. rất xinh. Váy được cắt ngắn lên, mái tóc hơi lượn sóng. Bạn nữ đi cùng thì tạm

được, váy cũng cắt ngắn để lộ chân thon dài.

Theo thói quen cô nhìn sang Tư Nam, thấy anh khó hiểu nhìn cô bèn cầm điện thoại nhắn cho anh.

"Chân bạn ấy đẹp."

"Không đẹp bằng em."

Cô hài lòng nhìn câu anh vừa trả lời, tắt điện thoại bắt đầu ăn.

"Hi." mấy cô nàng vừa vào liền chào hỏi.

Cô cũng gật đầu lại, nhớ không lầm bạn nữ hạng 2 cũng là từ A2 chuyển qua.

Nước ngọt cũng vừa lên, Tư Nam mở ra rồi đưa qua cho cô, cô thản nhiên nhận rót vào ly uống.

Nhưng đột nhiên không khí đóng băng, cô thấy vậy ngước lên thấy mọi người đang nhìn cô, khẽ hỏi:

"Sao vậy?"

"Tao cảm thấy hai đứa bây khá tự nhiên, nhỉ?" Nam Khánh không chắc chắn lắm.

An Chi ngồi kế bên cũng gật gù.

Tư Nam thoáng mở miệng định nói gì đó thì cô lên tiếng trước:

"Bọn tao đang hẹn hò, 2 tháng rồi." Sau đó cô còn hai ngón tay lên để khẳng định.

Shock, tất cả mọi người đều shock. Đến anh cũng bất ngờ vì cô công khai.

An Chi không nói gì nhưng cô biết cô nàng giận rồi, cô cũng im đợi hôm sau qua nhà cô ngủ giải thích sau vậy.

Mọi người đều biết nên cô với Tư Nam cũng thoải mái hơn.

"Quen lúc nào vậy?" Bạn nữ đi chung với bạn gái Quốc Chương bỗng hỏi.

Cô ngước lên nhìn thì thấy cô ta đang nhìn Tư Nam.

Thế là cô xoay qua nhìn anh, thấy anh trả lời.

"Vừa thi giữa kì xong."

"Vì sao không nói?"

"Bạn gái không cho công khai."

Anh vừa dứt lời mọi người đều nhìn, cô giật mình sặc mấy cái, vị cay lên tới mũi.

Anh đưa tay vỗ vỗ lưng cô, Nhất Chu ai oán nhìn anh. Anh nhún vai nói:

"Anh chỉ nói sự thật."

Cuối cùng bữa ăn kết thúc trong sự bỡ ngỡ, giải tán đi về.

Cô bắt xe về, còn Nam Khánh chở An Chi về. Tư Nam có việc bận nên cô không để anh chở.

Hôm sau, cô có hẹn qua nhà Tư Nam coi phim.

Đây là lần đầu cô bước vào phòng nam sinh. Thấy trên tấm bảng là vài bức hình của cô và của cả hai chụp chung.

Thấy Tư Nam bước vào, cô liền hỏi:

"Thích em tới vậy?"

Bỗng Tư Nam bế cô lên đặt trên bàn học hôn xuống. Anh đưa lưỡi vào trong, cuộn lấy lưỡi cô. Cả hai hôn thật lâu, tới khi buông ra. Nhất Chu liền thở gấp.

Tư Nam vùi đầu xuống cổ cô hơi thở nóng rực thổi trên da, hai tay miết nhẹ cái eo nhỏ, nói bên tai cô:

"Nhất Chu, anh nghiêm túc rồi, anh thua, anh thật sự rất thích em!"