Nam Chính Hắc Hóa Lại Trùng Sinh

Chương 22

Editor+beta-er: Eirlyss

————

Tuy rằng cha mẹ đi du lịch là bởi vì trốn mình, nhưng Hải Lan cũng không muốn làm ảnh hưởng đến tâm trạng của bọn họ, nên đã nói với Lăng Việt và Lăng Lâm, còn có dì giúp việc giữ bí mật chuyện tai nạn xe.

Cho nên khi bọn họ trở về, thạch cao trên cổ Hải Lan cũng đã gỡ xuống từ lâu.

Bọn họ du lịch suốt hai tháng, lúc trở về mang theo một đống đồ, chất đầy ở lối vào, Hải Lan vào nhà phải nhón chân mà đi.

Nhìn thấy Hải Lan trở về, Tiểu Hải Thiên đã hai tháng không nhìn thấy chị của mình tung ta tung tăng chạy tới.

“Chị, ôm em một cái.”

Hải Lan ôm em trai lên, ước lượng một chút, nhìn ba mẹ ở phía đối diện cười chột dạ: “Xem ra Tiểu Thiên Thiên của chúng ta chơi rất vui vẻ, ăn đồ ăn ngon, lại thêm không ít thịt nha.”

“Lan Lan, con làm việc cả ngày, nhất định là rất mệt, mẹ có mua chút đồ ăn ngon, để mẹ đi hâm nóng lại, một hồi ăn.” mẹ Hải Lan từ trên sô pha đứng lên, lục tìm đồ ăn ngon trong đống đồ đặt ở cửa ra vào.

“Không cần, con ăn ở bên ngoài rồi, ba mẹ trở về cũng đúng lúc, chờ thêm một chút nữa rồi ăn cơm chiều luôn, nói dì giúp việc ẵm Tiểu Hải Thiên một chút, con còn muốn nói tiếp với ba mẹ về chuyện trước lúc đi du lịch.”

Hai vợ chồng vừa nghe khóe miệng đều giật giật, mẹ Hải Lan rất kinh ngạc: “Con vẫn cố chấp như vậy sao?”

Hải Lan nghiêng nghiêng đầu, hơi mỉm cười với bọn họ: “Nếu không thì sao, có phải hai người cảm thấy hôm nay không nên trở về, nên du lịch vòng quanh thế giới rồi mới trở về?”

Hai vợ chồng nhìn nhau, lòng trùng xuống.

Bọn họ cho rằng, chưa đến một tháng Hải Lan sẽ thay đổi ý định, ai biết được, vẫn còn kiên trì đến tận bây giờ.

“Lâu lắm rồi con không gặp Tiểu Hải Thiên, con dẫn Tiểu Hải Thiên ra ngoài chơi trước.” Sau đó nhéo nhéo thịt trên mặt Tiểu Hải Thiên, dịu dàng nói: “Tiểu Thiên Thiên, chị dẫn em đến công viên chơi, được không?”

Nghe thấy được đi công viên, hai mắt Tiểu Hải Thiên lập tức phát sáng, giọng nói của con nít vang lên “Được ạ”.

“Như vầy đi, ba mẹ, hai người hãy nghĩ kỹ một chút, là hai người ra mặt, hay là con ra mặt, nếu hai người muốn con ra mặt nói chuyện từ hôn, thì bây giờ hai người có thể thừa dịp chưa dẹp hành lý, tiếp tục đi du lịch, lần này tốt nhất là nên đi du lịch vòng quanh thế giới rồi mới trở về, Tiểu Hải Thiên sắp đi mẫu giáo, cho nên phải ở nhà, con giúp hai người trông chừng em ấy.”

Ba mẹ Hải Lan: “……” Sao bọn họ lại có cảm giác như là con gái lớn đang bắt con trai nhỏ của mình làm con tin?

Sau khi Hải Lan mang Tiểu Hải Thiên ra ngoài, ba Hải Lan thở dài một hơi rồi lại một hơi, “Con gái của bà, bà thuyết phục đi.”

Mẹ Hải Lan liếc chồng mình một cái.

“Vậy nó không phải con gái ông sao?”

Ba Hải Lan lắc đầu thở dài: “Tính tình đứa con gái này, cũng không biết giống ai.”

Mẹ Hải Lan yên lặng liếc ba của hai đứa con mình, dùng ánh mắt này nói cho ông biết, tính bướng bỉnh này chính là giống ông.

Ba Hải Lan ho nhẹ, nói: “Không phải lúc du lịch đã bàn bạc với mẹ Lăng Việt rồi sao, nếu như sau khi trở về Hải Lan vẫn nháo như vậy, thì phải lập tức xem lại rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu, rồi từ đó mà nghĩ cách giải quyết, nếu là thật sự không có tình cảm, hai người chúng ta, còn có tất cả mọi người đều không miễn cưỡng được.”

Sở dĩ lúc đầu ông không đồng ý với yêu cầu của con gái, chủ yếu là bởi vì Hải Lan lúc trước đã làm chuyện giống như vậy rất nhiều lần, giống như một câu chuyện cổ tích, nói dối quá nhiều lần, đến khi nói sự thật, không một ai tin tưởng.

Mẹ Hải Lan: “Không được, sao con bé có thể nháo như vậy, muốn kết hôn thì đính hôn, không muốn kết hôn nữa thì giải trừ hôn ước, nếu như thật sự giải trừ, rồi sau đó con bé lại nháo muốn kết hôn, chúng ta biết giấu mặt ở đâu?”

“Vậy bà nghĩ nên làm sao bây giờ?”

“Bây giờ tôi nói việc này cho mẹ của Lăng Việt, nói với bà ấy Hải Lan vẫn rất kiên trì, lại cùng bà ấy thảo luận một chút xem vấn đề nằm ở đâu.”

Nói là làm, lập tức gọi điện thoại cho mẹ Lăng Việt.

Chờ sau khi ăn cơm chiều xong, nói bảo mẫu mang Tiểu Hải Thiên đi tắm rửa, một nhà ba người ngồi trong phòng khách, bầu không khí nghiêm túc.

“Ba và mẹ con đều muốn biết, rốt cuộc nguyên nhân là gì mà có thể làm cho con lựa chọn vứt bỏ tình cảm nhiều năm như vậy.”

Vứt bỏ……

Khoé mắt Hải Lan giật giật, hai từ vứt bỏ này, nói giống như cô là người vứt bỏ Lăng Việt.

“Chỉ là…… Không thích, không có nguyên nhân gì đặc biệt.”

Mẹ Hải Lan mặt không biến sắc, quay đầu nhìn ba Hải Lan nói: “Ông xem đi, tôi đã nói nó vẫn sẽ dùng cái cớ này để qua loa lấy lệ với chúng ta.”

Hải Lan chỉ thấy khuôn mặt ba cô bắt đầu nghiêm túc: “Cái lý do này, chúng ta không đồng ý, tốt xấu gì con cũng phải nói cho ba mẹ biết tại sao không thích, như vậy mới có sức thuyết phục.”

Cặp vợ chồng trước mặt, giống y như ở ngoài hiện thực, không dễ lừa gạt, Hải Lan thoáng nhíu mày, nếu nói nguyên nhân không thích, cô có thể trong một phút nói ra rất nhiều cái, nhưng mà, cái có thể làm hai vợ chồng hoàn toàn tin tưởng, thì không có cái nào hết.

“Con đừng nghĩ nữa, mẹ hiểu con gái nhất, mẹ còn không biết con nhíu mày là đang nghĩ cái gì sao, con thậm chí còn không biết tại sao mình không thích, còn nói là mình nghiêm túc? Con là đang lừa ba mẹ sao?”

Hải Lan dùng tay che mặt.

Tục ngữ nói con cái và cha mẹ đời trước là oan gia, trước kia những chuyện Hải Lan làm khiến cho cha mẹ đau đầu không ít, đồng thời, hai người bọn họ bây giờ cũng làm cho Hải Lan đau đầu không ít.

Đều là oan gia của nhau.

Hải Lan buông tay xuống, bất lực nói: “Ba mẹ, hai người không thể tin con một lần sao?”

Hai vợ chồng đều rất kiên quyết lắc đầu, đồng thanh nói: “Không thể.”

……

Trong nhà một mảnh an tĩnh.

Trầm mặc hồi lâu, Hải Lan hít sâu một hơi, chuyển sang phương án khác.

“Được rồi, hai người có thể không tin con, nhưng hai người tin Lăng Việt có thể cho con hạnh phúc sao? Trước kia hắn đối xử lạnh nhạt với con như vậy, lạnh nhạt đến mức không bằng một người xa lạ, tuy rằng là con nhất thời xúc động muốn đính hôn, nhưng mà hai người nghĩ lại xem sau khi kết hôn, mỗi ngày hắn đều ở công ty, về đến nhà thì bày ra gương mặt lạnh lẽo đó với con, hai người thật sự nhẫn tâm nhìn con gái của mình chịu ủy khuất như vậy sao?”

Cặp vợ chồng đối diện sắc mặt vẫn không thay đổi, vẫn lạnh nhạt như cũ, ánh mắt giống như muốn nói: Con tiếp tục diễn, chúng ta tiếp tục xem.

Mẹ Hải Lan giọng nói không cảm xúc nói, “Cái đó, con cho rằng chúng ta không suy xét qua sao? Chính là, con nói cái gì, con nói con có thể chịu đựng được.”

Hải Lan……

Nghẹn đến không còn lời nào để nói.

Mẹ Hải Lan tiếp tục nói: “Tuy rằng ba mẹ không ở Khang Thành, nhưng còn có nhân viên của Gallery, còn có Lăng Lâm bọn họ đều nói cho ba mẹ biết, đứa nhỏ Lăng Việt kia đã thay đổi rồi, nó cũng đón ý nói hùa với con, con còn có cái gì không hài lòng?”

Hình như Hải Lan nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt đột nhiên thay đổi, trong lòng thầm mắng Lăng Việt khốn nạn, cuối cùng cô đã hiểu vì sao ngày nào hắn cũng tặng hoa và trà chiều, những thứ này căn bản không phải cho cô, mà là làm cho người khác xem!

Cô vậy mà còn tham gia vào

Nhìn sắc mặt con gái như muốn hỏng mất, dù sao cũng là con gái mình cưng chiều từ nhỏ tới lớn, ba Hải Lan cuối cùng vẫn mềm lòng.

“Ba mẹ cũng không phải ép các con nhất định phải kết hôn, chỉ là chúng ta đều bị đứa nhỏ là con lăn qua lộn lại đến mức phát sợ, kỳ thật con chỉ cần cho ba mẹ thấy quyết tâm của con, dùng hành động và thời gian để chứng minh, mặc kệ là ba mẹ, hay là Dì Lăng của con chúng ta đều sẽ hiểu rõ.”

Nghe vậy, Hải Lan như thấy được hy vọng, trên mặt lộ ra một chút chờ mong, vội hỏi: “Chứng minh như thế nào?”

Hai vợ chồng liếc mắt nhìn nhau một cái, mới nhìn về phía Hải Lan, “Cái này không phải do con nghĩ ra sao?”

Hải Lan……

Thật xin lỗi, đã quấy rầy rồi.

Cuối cùng kết quả của cuộc đàm phán chính là Hải Lan phải làm cho cha mẹ cô tin tưởng quyết tâm của mình mới có thể giải quyết chuyện hôn sự này, sau khi thương lượng xong, trong lòng Hải Lan vẫn nghẹn muốn chết.

Đàm phán xong chỗ nào, căn bản là quay về vạch xuất phát!

Càng muốn trong lòng càng bực bội, ở nhà không được, trực tiếp đi ra ngoài.

Cô cảm thấy mình nên đi thả lỏng một chút, giải toả áp lực.

Họ hàng thân thích của Hải Lan, hầu hết đều làm về nghệ thuật, nhưng nhà ngoại cô thì không.

Trong hiện thực cùng trong sách, Hải Lan đều có một cậu em trai họ, chỉ nhỏ hơn cô hai tuổi, còn chưa tốt nghiệp đại học, đã là ông chủ của một quán bar nhỏ.

Nơi mà Hải Lan muốn đi thả lỏng, chính là quán bar do em trai họ cô mở.

Qua mười giờ quán bar, đã bắt đầu náo nhiệt, DJ chơi nhạc đinh tai nhức óc, tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía sàn nhảy, Hải Lan thỉnh thoảng sẽ đến vài lần, cho nên nhân viên trên cơ bản sẽ biết cô, thấy cô đến, lập tức đi thông báo cho ông chủ, đồng thời cũng bắt đầu chú ý đến những người đàn ông xung quanh cô.

Em họ Hải Lan cùng nhân viên đều chào hỏi cô, nếu chị họ mình đến đây, nhất định phải trông chừng cẩn thận, ngàn vạn lần không thể cho mấy tên đàn ông kia chiếm tiện nghi.

Hải Lan có chỗ ngồi riêng, khuất trong góc, rất ít người.

Ngồi xuống, nhân viên tới hỏi: “Lan tỷ, chị muốn uống gì?”

Hải Lan: “Cho tôi một tá* bia trước.”

*Một tá = 12

Nhân viên sửng sốt: “Còn có bạn chị đến đây?”

Hải Lan lắc đầu: “Tạm thời chỉ có mình tôi, mang lên đi, một mình tôi có thể uống được.”

Nhân viên gật đầu, lập tức đi lấy rượu.

Lúc Dư Hạo em họ của Hải Lan ra ngoài đón bạn gái của mình, khi trở vào quán bar, Hải Lan đã uống hết một nửa, uống đến say khướt, cầm điện thoại, cũng không biết gọi cho ai.

Lúc này DJ đang chuyển nhạc, âm thanh nhỏ hơn rất nhiều, em họ đẹp trai đi đến chỗ Hải Lan thì nghe được giọng nói Hải Lan mười phần bực tức rống lên: “Tớ phải cho hắn đội nón xanh*, làm cho hắn tức chết, xem hắn có giải trừ hôn ước hay không!”

*Cắm sừng.

Em họ nhỏ:……

Hình như cậu ta nghe được một tin động trời.