Đến rồi! Hôm nay ta sẽ đi biển!!!
Thần chết,... Hay Mors rất hào hứng khi cuối cùng, anh chàng cũng được đi ra biển chơi. Khỏi phải nói, Mors diện ngay một cái quần hoa và tông thẳng ra khỏi phòng nghỉ trong sự ngỡ ngàng của nhũng người thuê phòng khác, bao gồm cả anh chàng tốt tính Smith. Nhận ra được sự hào hứng từ người bạn mới đến. Anh chàng tiến gần và bảo nhẹ:
- Nào nào, bình tĩnh đi anh bạn, cậu hơi ồn ào rồi đấy. Nơi này là một nhà nghỉ cạnh biển, tuy nó hơi ồn vì tốp người du lịch hằng ngày đến. Nhưng dù sao, chủ của nơi này không thích việc gây mất trật tự ở hành lang cho lắm thế nên hãy giữ im lặng một chút nha anh bạn.
Mors đơ người ra một lúc rồi rút nhanh trong túi ra một cuốn sổ tay cỡ nhỏ, viết vào đó vài thứ rồi đi về phòng mình, không quên mời Smith vào.
Vì đây là một trong những lần hiếm hoi mà vị thần của cái chết được khoác lên mình hình dáng của loài người, Mors đã ngủ từ sáng cho đến tối hôm qua mới lờ đờ tỉnh dậy. người bốc mùi hôi nồng nặc, tuy nhiên anh chàng lại chẳng hề quan tâm đến mấy việc vặt vãnh đó, Mors đi xung quanh căn phòng. Tay vén rèm cửa, quang cảnh buổi tối tĩnh mịch nhẹ nhàng, những cơn sóng biển ập vào bờ tạo lên những mảng âm thanh của biển cả, xa xa đâu đó còn có tiếng âm nhạc nổi lên trong thành phố rực rỡ ánh đèn,... Tất cả đều tạo lên một khung cảnh trầm lặng và nhẹ nhõm. Đối với Mors thì đây chính là sự thư giãn, "thay vì dành 1 tuần để đi chơi ở chốn thần giới hay địa ngục thì nơi này cũng không quá tệ": Mors nghĩ.
Mors vừa định mời Smith vào thì tự nhiên. Trong bụng anh chàng cảm thấy khó chịu, réo lên từng hồi, cơ thể con người cần chất dinh dưỡng, nói đúng hơn là thức ăn, Mors không hề biết một chút gì về cơ thể con người. Nghĩ rằng điều này chỉ là vấn đề sinh lí cơ thể bình thường, nhưng sự khó chịu càng ngày càng tăng. Cả ngày hôm nay Mors chưa hề bỏ cái gì vào bụng hết, anh chàng lả ra, chân run run. Tuy không chết, nhưng nó ít nhiều sẽ ảnh hưởng đến cơ thể. Mors vội mò nhanh trong túi, lấy ra một viên kẹo sữa và tốc thẳng vào mồm. Hồi làm thần chết, thỉnh thoảng Mors cũng làm vài viên. Chủ yếu là để tăng sức đề kháng. Smith vừa cười thầm vừa vui vẻ, chỉ ngay cho nhân vật chính của chúng ta quán ăn gần đó. Mors chỉ biết ậm ừ đi theo, tay vẫn lăm lăm hộp kẹo.
Quán ăn mang tên "kai polū" nghĩa là biển xanh nằm gần bãi biển, nơi dành cho những người thích lướt sóng buổi sớm có cái để tống vào bụng. thông thường sẽ có một số loại thức ăn nhanh hay coffe, có một vài món bản địa nhưng tốt nhất hãy đến các quán ăn trong thành phố để thưởng thức được hương vị hoàn hảo. Cứ mỗi tối thứ năm, quán sẽ làm đồ nướng hải sản và tổ chức tiệc nhỏ. Trừ đồ ăn phải mua còn đâu bạn hoàn toàn có thể tham gia bữa tiệc thỏa thích.
Smith bảo anh chàng Mors lờ đờ ngồi vào ghế và tiện mồm gọi 2 cái bánh hamburger cỡ đại, đồng thời vỗ lưng kêu sẽ ổn thôi. Smith không hề biết rằng, anh vừa tạo ra thử thách cho thần chết. nhìn đống thịt mỡ với miếng pho mát ngậy lử mà Mors tí nôn thốc nôn tháo. Ai mà biết rằng anh chàng sợ đồ mỡ chứ, Mors nhìn là đã muốn từ, đang tính xin phép về thì đột nhiên. Smith kéo cả người Mors xuống hét:
- Nào Mors! Anh bạn phải ăn đi chứ! Không ăn là không đi chơi được đâu! Ăn nhanh khi đồ còn nóng đi nào!!!
- Xin..Xin lỗi nhưng mà tôi không ăn được!...um..umm
Trông tội chưa kìa, chưa kịp biện hộ đã bị ông Smith tống cả quả bánh vô miệng rồi. Nhai đống bánh trong khi ngửa đầu lên trời, nước mắt tuôn không phải vì ngon, mà vì bị bay luôn cái cổ họng con người rồi. Mors thẫn thờ ngã bẹp xuống đất, mồm lẩm bẩm vài câu ngu ngu gì đó rồi thăng... À mà khoan, ổng thăng kiểu gì? Smith thấy thế, lại tưởng anh chàng tụt huyết áp, nhét luôn miếng bánh ăn dở vào mồm ông Mors. Mors chỉ biết giãy đành đạch rên rỉ:
- Cứu... Cứu với...
- Coi nào, coi nào ăn phần tôi đi, phải giữ dạ chắc thì mới lướt được sóng! Nhiệt huyết lúc nãy đâu rồi!!!
- Mấy cậu cứ thoải mái chim chuột nhá, tôi gọi cấp cứu cho. "ông chủ quán vui tính ghê"
Sau khi nốc xong hai miếng bánh to đoành kèm thêm cốc coffe sữa dừa. Mors ngỏm luôn, ý tôi là ngỏm thật sự đó, Mors ngã nhào xuống, đập thẳng cái mặt xuống nền nhà có thảm đỏ. trước mặt là Mr. Satan đang cười phá lên, tay liên tục đập vào bàn, phả thẳng vào mặt một tràng cười to đoành. Mors đần cả cái mặt, chỉ biết trèo lại lên trên chứ ai rảnh ngồi phân bua.