Giờ ra chơi cũng đến, Nguyệt Băng cùng với Lâm Trí xuống dưới ghế đá ngồi kế Chu Linh. Hai người này chuyên gia hỏi han cô nhiều chuyện.
"Nè nói cho bọn này biết sao sáng nay bỏ 4 tiết sáng vậy? Bỏ lỡ cả kịch hay."
Nguyệt Băng tỏ vẻ gương mặt thất vọng nhìn Chu Linh vẫn đang thung dung ngồi bấm điện thoại.
"Chuyện gì?" Chu Linh bỏ điện thoại xuống quay sang nhìn Nguyệt Băng với Lâm Trí.
Nguyệt Băng và Lâm Trí nhìn nhau không biết có nên nói nhưng nếu không nói thì cô cũng sẽ tự đi tìm. Thôi thì đành phải nói cho Chu Linh biết.
"Trịnh Băng Như tung clip chế mày với nam sinh mới lên web s.e.x"
Vừa dứt lời, biểu hiện trên gương mặt của Chu Linh không phải hoảng sợ cũng không phải lo lắng mà là nụ cười đắc thắng. Hai người nhìn mà không hiểu, cô đang trong tình cảnh xấu đến nỗi không có đường lui này vậy mà vẫn còn có thể cười được sao???
Chu Linh đứng dậy đeo balo lên không quên gửi lại lời nhắn: "Xem con nhỏ đó giờ đang ở đâu? Nhắn qua Wechat cho tao."
Một lát sau đã thấy Lâm Trí gửi tin nhắn qua. Chu Linh xuống hầm giữ xe của trường đến nơi mà Trịnh Băng Như đang ở đó.
Cùng lúc đó, Lộ Thần đang đi đến nơi diễn ra Cuộc thi hội thao dành cho những học sinh nổi bật nhất trường đại diện đi dự trong đó có Triệu Ni Ni - em họ của Lộ Thần cũng đến.
"Anh họ, em lên trước nha!! Đây là vé dành cho khách VIP nên là anh lên dãy đầu ngồi đi nha."
Lộ Thần nhận lấy tấm vé từ tay Triệu Ni Ni gật đầu, lái xe xuống hầm. Bỗng chiếc xe Audi màu đen bóng chạy vượt lên xe Lộ Thần khiến anh cũng giật mình. Điều đặc biệt là xe này chỉ mới ra mắt hôm qua, trên TG chỉ có 1 chiếc vậy mà nay đã có người mua rồi sao?
Lúc này, Chu Linh đeo tai nghe vào tai sau đó đeo balo một bên vai và bước xuống xe. Lộ Thần thấy cô gái này nhìn đằng sau rất cá tính nhưng không biết khuôn mặt như thế nào. Chắc chắn là một học sinh trường nào đó tới tham dự.
Trong sân thi đấu rộng lớn được chia theo từng mảng thi đấu. Chu Linh bước vào phòng thay cho đội khúc côn cầu FOF vào và chọn cây cơ chắc nhất để ra sân. May mắn thay là trước đây hai người bạn thân và cô đã từng chơi môn này bên Úc.
Đội khúc côn cầu của FOF thường được học sinh gọi đùa là "Sát thủ đường băng". Có thể hình dung ra được khí chất của bọn họ, nhưng đối đầu với nhân chủng Âu Mỹ vẫn là kém hơn một chút.
Cho nên vừa mới bắt đầu, FOF liền bị áp chế. Đám cầu thủ nước Đức thế công rất mạnh, cầu luôn tại vị trí phòng thủ của FOF. May mắn thay thủ môn FOF rất đáng tin cậy, nhiều lần ngăn cản đối thủ tấn công.
Nhưng cuối cùng vẫn là lọt một quả cầu.
Tại khán đài âm thanh cố lên không ngừng. Cảm xúc của khán giả đều có chút nôn nóng. Ai cũng không muốn cầu thủ nhà mình bị đè lên đánh tại sân nhà.
Lộ Thần và Triệu Ni Ni đã ngồi đầu vị trí dành cho VIP, Triệu Ni Ni không ngừng la hét phần thi đấu này. Bởi người yêu Triệu Ni Ni là Ôn Tân Đức - trưởng nhóm của đội FOF nhưng có gì đó rất lạ là... người cầm cây cơ với họa tiết theo lối phá cách này hình như Triệu Ni Ni đã thấy ở đâu rồi.
Triệu Ni Ni quay sang nhìn Lộ Thần nói: "Anh họ, anh có thấy cây gậy kia lạ không? Theo như em biết chỉ có Lilou người chơi khúc côn cầu giỏi nhất mới dùng nhưng sao người đó lại..."
Lời nói của Triệu Ni Ni vừa nói xong thì Lộ Thần nhíu mày lại, càng chăm chú nhìn người cầm cây gậy đó. Nhớ ra điều gì đó, Triệu Ni Ni nói tiếp.
"Lilou chưa bao giờ lộ mặt trước công chúng cơ mà, không lẽ FOF mời tham gia thi đấu sao?"
Hiện tại trên sân, trạng thái đơn phương áp chế kéo dài đúng mười lăm phút. Ôn Tân Đúc cảm giác được cầu thủ bên ta cũng đã hơi mệt sức. Điều này quá quen thuộc, thể trạng chênh lệch như vậy, thật quá khó để quyết định trình độ thắng bại tranh tài.
Chu Linh đột nhiên lấy được bóng, đơn thương độc mã mang bóng qua tuyến. Đối phương biết được ý đồ của cậu, nhanh chóng tổ chức phòng thủ.
Thế nhưng cô quá nhanh, đã nhanh lại linh hoạt. Luồn qua hai người, trong chớp mắt đã đến phía trước cầu môn, đem cầu hướng thủ môn phòng thủ trong góc chết một nhóm.
Dẫn bóng!
Triệu Ni Ni thấy vậy đứng lên nhảy dựng lên.
Hiện trường người xem dừng lại hai ba giây, mới nhiệt liệt reo hò. Không trách bọn họ phản ứng chậm, thật sự là Chu Linh quá nhanh.
"Cố lên! Cố lên! Cố lên!" Triệu Ni Ni dắt cuống họng hô.
Chu Linh phảng phất nghe được tiếng kêu gào của cô gái, đột nhiên quay người nhìn theo hướng của Triệu Ni Ni. Đây là Hội trưởng hội học sinh đã bị cô hạ gục trước kì thi Toán Quốc gia cơ mà, nhưng còn người đàn ông kế bên? Nhìn quen thật hình như đã gặp ở đâu nhỉ?
Triệu Ni Ni sờ sờ mũi, cảm nhận được ánh mắt Chu Linh nhìn mình một cách lạnh lùng rồi nhẹ nhàng ngồi xuống.
Tiếp tục tranh tài.
Chu Linh một mình oai hùng dẫn bóng, như thuốc trợ tim cho các cầu thủ thêm phấn chấn, phía sau tranh tài đánh cho đối phương không thể rút lui.
Quá trình tranh tài cũng quá là đặc sắc, coi như kết quả thua, cũng nhiều nhất là tiếc nuối.
Lượt đánh cuối cùng là quả phạt bóng kết thúc của Chu Linh.
Bị nhắm vào đến ác như vậy, cậu cũng phải có điểm phúc lợi.
Lúc này tỉ số trên bảng là 5:5. Lúc cậu phạt bóng, khán giả khẩn trương thái quá, đều ngưng thở, trong lúc nhất thời toàn bộ đều im ắng yên tĩnh.
Chu Linh dẫn bóng phóng tới cầu môn đối phương.
Thủ môn đối phương dáng cao vai rộng, quỳ rạp xuống trước cầu môn, y như một tòa cự tháp. Toàn thân hắn đề phòng, ánh mắt như điện nhìn chằm chằm đối thủ.
Chu Linh vừa mới bắt đầu động tác nhấc cán, thủ môn viên đã dự đoán cậu sẽ tấn công theo hướng bên phải.
Cây cơ nâng lên, quả nhiên là hướng về bên phải của thủ môn viên.
Nhưng, ngay lúc đụng vào bóng, Chu Linh điều chỉnh tư thế xoay người. Cầu bay khỏi mặt băng. Chạy về góc bên trái của thủ môn viên.
Thủ môn viên phản ứng ra mình đã bị lừa thì quá chậm. Hắn ghé vào mặt băng, nghe tiếng hô của toàn trường, nặng nề đập một cái.
Tỉ số trên bảng số lượng cuối cùng dừng lại ở 6:5.
Cả khán đài đều thở phào nhẹ nhõm và la hét lên.
"FOF muôn năm mãi ở trong tim em...."