Ngọt ngào nơi anh

Chương 3 : Gặp lại

Chu Vận đang trở về văn phòng thay quần áo thì đúng lúc Mạc Phác chạy đến.

"Bác sĩ Chu!! Anh kiếm cô nãy giờ cuối cùng cũng thấy."

Nghe thấy tiếng Mạc Phác thở hổn hển ở đằng sau, Chu Vận đút hai tay vào túi áo blouse quay lại nhìn Mạc Phác một cách lạnh lùng. Dãy hành lang chỉ có hai người nên khá yên tĩnh.

"Em kêu y tá gọi anh đến lúc 10h vậy mà giờ đã 2h mấy sáng rồi."

Chu Vận nhìn đồng hồ treo tường nói, hai mắt đã díu lại giờ chỉ muốn được đi ngủ. Mạc Phác đưa hộp đồ ăn đêm cho Chu Vận, nói.

"Coi như anh bao cô ăn đêm mà cô giỏi thật đấy. Một mình gánh hai ca: Một ca tim mạch với một ca thần kinh. Không hổ danh là con gái của Tiến sĩ Chu Diệp Khúc và Jessi Kim."

Mạc Phác nói một cách đầy tự hào khi được quen với Chu Vận.

"Sáng mai em nói chuyện với anh sau, cảm ơn đồ ăn."

Nói Xong, Chu Vận cầm lấy mang về văn phòng. Mở cửa ra đã thấy Chu Linh nằm ra ghế ngủ, trên tay còn đang cầm điện thoại vẫn đang còn sáng. Chắc là mới chìm vào giấc ngủ.

Chu Vận bỏ đồ ăn trên bàn lại gần Chu Linh lấy mền trong tủ ra đắp cho cô, sau đó lấy điện thoại ra khỏi tay cô. Màn hình điện thoại hiển thị số mẹ cô mà Chu Linh đã gọi đi hơn cả chục lần nhưng đều không nghe máy.

Thấy tình hình không ổn, Chu Vận mở ba lô ra thấy tờ giấy đăng ký khối được kẹp trong bìa nhựa. Ước mơ con bé không phải là bác sĩ mà là trở thành một nhà sáng lập game.

"Con bé có quyền quyết định tương lai chính mình."

Chu Vận lấy cây bút trên bàn ký vào tờ giấy đăng ký khối và đánh dấu khối thi Chu Linh muốn chọn vào. Sau đó cầm lấy chiếc túi đi ra ngoài, để lại Chu Linh trong căn phòng yên tĩnh cùng với mùi dầu thơm bạc hà lan tỏa trong phòng.

Sáng hôm sau, đã là 7h sáng. Chu Linh lấy tay che ánh sáng mặt trời chiếu vào mắt. Nhìn đồng hồ đã thấy trễ giờ học, Chu Linh tỉnh dậy vươn vai sau đó gấp lại mền để lại trong tủ cho Chu Vận.

Chu Linh dọn dẹp lại đồ đạc trong ba lô thì thấy chữ ký Chu Vận ký vào tờ đăng ký khối. Không phải khối mà cô không muốn mà là khối cô muốn vào từ lâu rồi. Cầm lên liền cảm thấy vui mừng, chụp lại gửi cho Nguyệt Băng và Lâm Trí xem.

Vệ sinh cá nhân xong, bước ra khỏi văn phòng. Chu Linh đã thấy chàng trai hôm qua đụng trúng cô đang đứng tại dãy phòng VIP.

"Chu Linh Chu Linh..."

Tiếng nói của y tác Dương kêu cô đằng sau, Chu Linh quay người lại đến chỗ y tá Lương.

"Sao vậy chị?" Chu Linh nhìn y tá Dương nói.

Y tá Dương lấy chìa khóa xe đưa cho Chu Linh, nói: "Hôm qua bác sĩ Chu đưa cho chị bảo là khi nào em dậy thì đưa cho em chạy về nhà. Còn dặn là mấy ngày này bác sĩ Chu đi công tác nên không ở đây, nhớ tự chăm sóc mình."

Chu Linh nhận chìa khóa từ tay y tá gật đầu "Cảm ơn" đi ra ngoài. Lúc này Lộ Thần đứng ngoài cửa nghe điện thoại xong, thấy Chu Linh đi theo y tá kia ra ngoài. Bóng lưng này có chút quen quen, đặc biệt là chiếc dây chuyền chữ thập hôm qua anh nhìn thấy trễn cổ cô. Chiếc dây chuyền đó chỉ 1 trên TG mà do chính tay anh tặng người con gái lúc còn bé.

"Liệu có phải..."

Ngồi trên chiếc Porsche trắng một quãng đường khá dài thì đến nơi gọi là nhà. Trước mắt cô là một căn biệt thự phủ ngoài một lớp sơn màu kem, mái ngói đen. Phía bên trái là mộ hồ bơi, bên phải là vườn. Nhìn chung ngôi thự không quá xa hoa nhưng cũng không kém phần hấp dẫn, gần đúng với sở thích của hai chị em cô yên ả, thoáng mát.

Vào đến trong nhà, một người phụ nữ tầm ba mươi tuổi mặc bộ quản gia màu đen, ánh mắt nhìn cô cung kính.

"Cô hai về rồi ạ!"

"Ừm, lát bác chuẩn bị cơm hộp cho con nhé."

Chu Linh vừa nói vừa cởi giày ra, đi dép vào nhà đi lên lầu. Căn phòng nằm ở tầng 3 không còn căn phòng nào khác chỉ có 1 căn phòng cô. Bước vào phòng cô lấy bộ đồng phục đi vô nhà vệ sinh, vệ sinh cá nhân rồi chuẩn bị đi học.

Mặc đồng phục trường Bắc Nhân xong Chu Linh ra khỏi phòng. Cùng lúc đó, người làm đưa đồ ăn cho quản gia Phúc để đưa cho cô, Chu Linh cầm lấy "cảm ơn" rồi đi ra ngoài.

Đeo balo ra khỏi nhà. Ngồi vào ghế lái chiếc Porsche trắng lúc nãy chạy đến trường. Ngôi trường mà cô đang học được coi là thứ bậc có tiếng trong thành phố. Được chia ra hai dãy: Dãy 1 dành cho quý tộc, có đầu óc sáng tạo, tư duy và dãy 2 dành cho người bình thường chỉ thi đỗ vào đây có tiếng.

Chiếc xe được đưa xuống tầng hầm của trường nơi dành cho các cô cậu ấm. Cô thong thả bước xuống nhìn xung quanh không một ai, giờ này là giờ học trên lớp chỉ còn vài phút nữa là ra chơi.

Chu Linh ngồi ghế đá gần đó ăn sáng đợi đến giờ ra chơi. Nhìn điện thoại đều là tin nhắn của bọn con trai trong trường nhắn tỏ tình cô. Lướt newfeed một hồi vô tình thấy được bài báo về nữ MC hôm qua.

"Uầy nếu như cô ấy mà có làm sao chắc tui đau lòng lắm."

"Chắc chắn là có ai hãm hại cô ấy rồi."

"Tôi nghĩ cô ấy chắc bị nặng lắm."

"Ôi nữ thần của tôi !!!!"

"....."

Nhiều lời bình luận "ngọt ngào" gửi đến Dương Kim Nhĩ, Chu Linh nhỉ cười nhếch mép vì cô ta cũng chẳng có tốt lành. Sinh ra ở nơi ổ chuột, học vấn chỉ tới lớp 9, chắc chắn đã leo lên giường với đại gia nào mới được cái chức "Nữ thần MC quốc dân - Dương Kim Nhĩ."