Ngủ thêm một mùa hè

Chương 6: Khiêu chiến

Sau khi chạm mốc cấp 10, việc đầu tiên người chơi nghĩ đến là đánh Boss Huyết Nữ. Boss Huyết Nữ ẩn cư lâu năm tại U Minh Cốc, nhưng cứ vào mùa mưa hàng năm, lão bà đó lại ra cửa cốc trêu ghẹo và bắt những người khai thác khoáng ở chân núi về làm sủng nam. Điều biến thái nhất của Boss này cũng như của hệ thống, chính là chỉ cần có nhân vật nữ công kích Boss thì Huyết Nữ sẽ ngay lập tức cuồng bạo, gây ra sát thương kinh người. Đừng nói đến người mới chơi game, đến các cao thủ như Phong Thành, Yên Vũ, Diệp Thần đều chỉ vì trong đội có người chơi nữ công kích mà bị diệt đoàn.

[Diệp Thần] Phong Thành, lần trước mạo muội làm phiền, lần này không biết có thể hợp tác hay không? – Anh gửi tin nhắn riêng cho Phong Thành.

Phong Thành đang ngồi trông tiệm, đọc xong tin nhắn thì quay ra ngó người kia.

Người có ID Diệp Thần khá cao, cơ thể có vẻ rất rắn chắc. Trong mắt những cô gái trẻ thì dáng vẻ của anh cộng thêm sự điềm tĩnh khi nói chuyện lúc bình thường thật sự như ma tuý, rất khó có thể cai. Cũng may ở đây là quán net, gần như tất cả đều là con trai với nhau nên không xảy ra màn làm quen, tán tỉnh. Lúc Phong Thành khẽ nhìn anh, thấy đôi tay anh đang gõ gõ gì đó ở khung chat, sau đó lại xoá đi. Cứ hết lần này tới lần khác như vậy.

Phong Thành quay lại nhìn màn hình máy tính, trả lời:

“Được, bên huynh có mấy người?”

“Hai người. Ta và Hoa Vô Tuyết – một kỵ sĩ, một thuật sĩ.” – Diệp Thần đáp.

Phong Thành mỉm cười. Chắc hẳn Diệp Thần đã tìm hiểu và chuẩn bị mới nhắn tin cho mình.

“Vừa hay bên ta có ba người. Một kỵ sĩ, một pháo thương, một thích khách. Boss mạnh, huynh MT, Lưu Thuỷ Tank phụ, được chứ?”

“Được. Ta đang ở Núi tuyết Ngọc Long (987, 353). Huynh qua đây đi.”

Phong Thành cùng Lưu Thuỷ và Việt Hoàng tới cửa phó bản, thấy Diệp Thần và Hoa Vô Tuyết đã chờ sẵn ở đó. Phong Thành tạo đội, mời tất cả mọi người vào. Trước khi đến đây, anh có nhắn tin với Yên Vũ.

“Phó bản Huyết Nữ em không đi được. Diệp Thần có mời anh tới cùng phá bản, em không có vấn đề gì chứ?”

Yên Vũ lặng người một chút, nhưng vẫn trả lời anh:

“Không sao. Em và Diệp Thần không có quan hệ gì mà.”

Huyền Vy không nghĩ Phong Thành sẽ hỏi cô như thế. Kỳ thực cô mới quen anh có 2 – 3 ngày, nhưng anh dường như rất quan tâm cảm xúc của cô, cũng rất trân trọng tình bạn giữa hai người. Chuyện các cao thủ cùng nhau liên kết phá bản trong giai đoạn đầu game là điều thường thấy, theo lẽ thường anh cũng chẳng cần nói gì với cô, nhưng anh lại vẫn làm.

Chuyện không thể đánh Boss Huyết Nữ khiến Huyền Vy rất bực mình. Không hiểu cái game quái gở này sao lại bất công với người chơi nữ thế kia chứ! Cô điều khiển Yên Vũ leo lên đỉnh Núi tuyết Ngọc Long, treo máy giết quái, sau đó đi làm bài tập của mình. Ngày mai là thứ Hai, dù có muộn cô cũng phải làm cho xong để còn nộp.

Hơn hai giờ sáng, cuối cùng Huyền Vy cũng vẽ xong sơ đồ Quy trình bán hàng và tạo được Chatbot tư vấn sản phẩm để phục vụ cho bài thuyết trình sáng mai. Cô gửi bài cho giảng viên, sau khi xác nhận lại là đã gửi thành công thì tắt máy. Đúng lúc đó Huyền Vy nhận được tin nhắn của Kiều Ân:

“Lên game đi mày. Có lũ điên đang nói xấu mày trên kênh thế giới đó.”

Huyền Vy lại phải mở laptop, vừa hay thấy ảnh chụp màn hình mà Kiều Ân gửi qua. Đại khái là vì chuyện Phong Thành và Diệp Thần hợp tác, đạt kỷ lục kinh điển. Kênh thế giới đang vui vẻ chúc mừng họ thì lại có kẻ nói hai người đều nhận ra bộ mặt thật của Yên Vũ, đá cô ra và kết hảo hữu với nhau.

Đọc xong, Huyền Vy thật sự rất sốc. Sao chỉ vừa mới đây mà cô đã thành “yêu nữ”, rồi lại còn “bị lật tẩy” vậy trời?

Khi cô onl game thì kênh thế giới xuất hiện dòng chat của Phong Thành:

[Phong Thành] Liên Liên, Yên Vũ và cô không thù không oán. Được cô khen ngợi, ta rất cảm ơn. Nhưng cô đừng xúc phạm nàng ấy nữa, Yên Vũ không hề như những gì cô điều đặt đâu.

[Liên Liên] Huynh cớ gì phải cố nói tốt cho cô ta chứ?

[Phong Thành] Yên Vũ đối với ta rất tốt, vì vậy chẳng cần ta phải cố nói tốt làm gì. Nếu cô còn cứ tiếp tục, thì gặp đâu giết đó, đừng trách ta.

[Liên Liên] Ta vì huynh từ Võ Lâm Truyền Kỳ qua đây, chỉ muốn cho huynh một bất ngờ. Không nghĩ huynh lại đối xử với ta như thế. Phong Thành, ta là Thuỷ Vân.

[Phong Thành] Cảm ơn ý tốt của cô, nhưng cũng nhờ chuyện này mà ta nhìn thấy bộ mặt thật của cô. Thuỷ Vân, ta chưa từng nghĩ cô là loại người ấu trĩ như vậy.

ID Liên Liên yên lặng một lúc lâu. Sau đó liên tục Ctrl + C và Ctrl + V trên kênh thế giới:

[Liên Liên] Phong Thành, muội yêu huynh. Muội có gì không tốt bằng kẻ từng giết huynh như Yên Vũ kia chứ?

[Hoa Vô Tuyết] Nếu ta là Phong Thành, ta tuyệt đối sẽ không yêu kiểu người như cô.

Hoa Vô Tuyết này bên ngoài thế nào thì không rõ, nhưng trong game tuyệt đối là kẻ đổ dầu vào lửa.

[Phong Thành] Thuỷ Vân, ta và cô từ nay ai đi đường đó.

Thuỷ Vân chết lặng. Từ trước tới giờ cô luôn thấy Phong Thành vui vẻ cười đùa, ân cần quan tâm tới cô. Cô từng cho rằng anh thích cô. Anh qua game mới Lạc Hoa Lưu Thuỷ, cô miệng nói không qua, chỉ là muốn một ngày nào đó anh biết cô luôn âm thầm ủng hộ anh giữa biển người, sẽ bất ngờ, sẽ càng thêm quý trọng cô. Thuỷ Vân có tính như thế nào, cũng không tính được chuyện lại xảy ra như vậy.

Anh quá tuyệt tình!

Chỉ vì một cô gái mới quen, anh nói với cô “ai đi đường đó”!

[Liên Liên] Yên Vũ, ta muốn khiêu chiến với cô!

Chứng kiến một màn vừa rồi, Huyền Vy thật sự cũng không nhịn nổi sự vô lý của cô nàng Liên Liên này. Cô không phải kiểu con gái hiền lành, ai bắt nạt chỉ biết ôm gối khóc. Cô không biết Liên Liên kia có trình độ PK giỏi như thế nào, nhưng từ trước tới giờ, cô chưa bao giờ từ chối lời khiêu chiến của người khác trong game.

[Yên Vũ] Được. Núi tuyết Ngọc Long (675, 34).

Phong Thành nhắn tin cho cô:

“Yên Vũ, em mới chỉ quen anh vài hôm, không ngờ vì anh mà em gặp phiền phức nhiều như vậy.”

Yên Vũ cười:

“Không có gì. Chỉ là PK thôi mà.”

Cô lúc nào cũng cười với anh. Càng đứng trước điều tiếng về bản thân, cô lại càng tỏ ra mình chẳng để tâm gì cả. Khi cô cười, dù là qua game, anh cũng thấy cô rất đẹp, hoạt bát, đáng yêu. Nhưng bây giờ, anh thấy trái tim cô hoặc là kiên cường, hoặc là đã bị những điều tiếng vớ vẩn kia quấn đến nỗi quen rồi. Anh mường tượng ra hình ảnh Yên Vũ năm đó. Cô một mình đứng nơi bản đồ rộng nhất trong game, nhưng không thấy bóng dáng người mình thương, lại thêm những lời ác ý bủa vây trên kênh thế giới. Đối với một cô gái, nó có bao nhiêu tàn nhẫn cơ chứ?

“Anh qua với em.” – Phong Thành nói.

Khi anh đến vị trí mà Yên Vũ hẹn Liên Liên, Diệp Thần, Hoa Vô Tuyết, Thập Quỷ Diện và cả nhà Lưu Thuỷ đã ở đó rồi.

[Diệp Thần] Vừa đánh bản rơi bì giáp màu Cam. Yên Vũ, em cầm đi.

[Yên Vũ] Cảm ơn anh. Em không cần đâu.

Nói rồi qua quay qua Liên Liên:

“Muốn đánh thế nào?”

[Liên Liên] Đấu 3, thắng 2.

[Yên Vũ] Không phải quyết chiến giành trai à? Cô có nhiều trai để giành thế?

Mọi người cười ồ lên, không nghĩ mồm miệng của Yên Vũ lại sắc bén như thế.

Phong Thành cũng cười. Trước sự việc này, cô không hề nói gì trên kênh thế giới, khiến anh nghĩ cô rất bực tức và tủi thân. Anh muốn qua đây với cô, nếu cô bị Liên Liên kia chửi bới nữa, anh sẽ ra tay ngăn cản. Nhưng anh quên mất cô từng lạnh lùng đối diện với Diệp Thần – sự lạnh lùng khiến anh cũng thấy bi thương.

Cô gái Liên Liên kia nghe Yên Vũ nói xong, tức đến mức run người, chỉ là vẫn cố điềm tĩnh đáp lại:

[Liên Liên] Mồm miệng ác độc như vậy, mọi người đều thấy nhỉ? Còn dám ví mình là hoa sen?

[Yên Vũ] Hoa sen thanh cao nhưng không yếu đuối. Chẳng lẽ cô không hiểu điều này? Một trận định thắng thua đi.

Mọi người tản ra xa. Tiếp đó, Yên Vũ di chuyển nhằm tiếp cận mục tiêu. Phía bên kia, thuật sĩ Liên Liên cũng bắt đầu ngâm sướng Vu thuật. Khi pháp trượng phát ra ánh sáng màu tím hướng về phía Yên Vũ, thì rất nhanh, cô né được. Liên Liên không từ bỏ, dùng chú thuật thông thường phóng qua. Lần này cô không kịp tránh, vì chú thuật là kỹ năng tức thì không cần ngâm sướng. Nhưng thanh máu của Yên Vũ chỉ giảm có 2%, bởi cô đã sớm dùng song đao chắn trước ngực. Cô tiếp tục dùng tốc độ rất nhanh đi chuyển về phía thuật sĩ Liên Liên.

Liên Liên bị tiếp cận quá nhanh, không có thời gian ngâm sướng Hoa Vũ thuật, mà Vu thuật vẫn đang CD, chỉ có thể liên tục dùng kỹ năng công kích thường như chú thuật để tấn công Yên Vũ, đồng thời di chuyển ra xa. Nhưng so về tốc độ, thuật sĩ không thể bằng đao khách. Thường thì các thuật sĩ phải tận dụng được khoảng thời gian đầu của trận đấu để dùng kỹ năng khống chế đao khách mới có thể giành ưu thế. Mà Liên Liên lại không làm được. Không phải do Liên Liên không biết điều đó, mà là tốc độ không so được với Yên Vũ.

Yên Vũ rất lợi hại, không chỉ ở tốc độ mà còn ở những thời khắc mấu chốt dùng thao tác né tránh kỹ năng. Điều này khiến cho Liên Liên hoảng hốt. Cô chưa từng nghĩ Yên Vũ lại có tốc độ tay và sự phán đoán tốt như vậy. Trong mắt cô, Yên Vũ hẳn là một cô nàng người mới, chuyên đi bám lấy các cao thủ trong game. Nhưng giờ cô mới biết, mình đã hoàn toàn sai.

Nhưng có sai cũng không thể từ bỏ!

Liên Liên rất nhanh lấy lại được tinh thần, thao tác thuật sĩ né tránh công kích của đao khách.

Đao Phá Long!

Không trúng. Thuật sĩ Liên Liên tốc độ không tệ, né được. Nhưng ngay sau đó Liên Kích đã nhanh chóng chém hai nhát lên người của thuật sĩ. Một khi bị trúng công kích của đao khách, lại ở sát nhau như vậy, thuật sĩ hoàn toàn rơi vào thế bất lợi. Mà tốc độ tay của Huyền Vy thực sự rất nhanh, giết một thuật sĩ máu mỏng vốn chẳng tốn nhiều thời gian.

Thuật sĩ Liên Liên bại trận.

Một trận chiến cứ ngỡ sẽ đầy kịch tính, nhưng lại kết thúc khi ưu thế nghiêng hẳn về một phía. Từ đầu đến cuối, Liên Liên chỉ làm cho Yên Vũ mất 2% máu với chiêu chú thuật đơn giản, sau đó nhờ sự chống cự trong quá trình bị đao khách liên tục tấn công, lấy được thêm 4% máu của Yên Vũ do cô chỉ một lòng công kích và muốn giải quyết nhanh gọn. Với 6% máu, Yên Vũ đã giải quyết xong một thuật sĩ cùng cấp.