Nguyên tắc vụn vỡ

Chương 5: Chia ly -1

10 ngày sau, từ đường Phong gia.

Thời gian trôi nhanh như thoi đưa, đây chính ngày mà các trưởng lão bên phía Phong gia đều mong ngóng, chỉ có hy vọng duy nhất chính là con cháu đời này thiên phú cao hơn những năm trước. Tuy nói là Phonggia cứ khoảng 1 năm sẽ làm nghi thức này một lần, nhưng mà thiên phú của những đứa trẻ vài chục năm gần đây phải nói là quá kém, chỉ có một vài đứa trẻ có tư chất từ nhỏ được các trưởng lão nhắm tới, nhưng con số này thật quá nhỏ so với sự to lớn đồ sộ của Phong gia, hơn nữa thiên phú của chúng cũng không có gì quá nổi bật so với những đứa trẻ có thiên phú trong kinh thành này. Cho lên đợt này có hẳn hai trường hợp đặc biệt, hy vọng của các trưởng lão đều dồn hết vào đợt này.

Từ đường của Phong gia là một nơi rất rộng lớn, là tòa viện lớn nhất của Phong gia, cũng có thể nói đây chính là trung tâm của Phong gia. Bên cạnh từ đường chính là nơi hội họp của gia chủ và ngũ đại trưởng lão. Bên trong từ đường rộng lớn đó chính là ban thờ hơn một trăm vị tổ tiên của Phong gia đều được thờ ở đây qua gần hàng nghìn năm. Nơi đây chính là nơi tôn kính nhất mà mỗi người Phong gia đều phải cúi đầu. Nơi đây cũng chính là nơi thực hiện bí thuật, tuy nhiên không phải thi hành tại đây, mà ngay dưới mật thất ở đây. Lúc này các vị trưởng lão và gia chủ, các đứa trẻ phía bên nội viện đã đều được tụ tập ở đây. Mỗi đứa trẻ đều được những người chuyên canh giữ từ đường bế, bên trên cổ của chúng đều đã được treo một thẻ bài gắn tên của chúng để tránh tình trạng bị nhầm lẫn.

"Gia chủ, chúng ta bây giờ bắt đầu được chưa" Nhị trưởng lão thấy thời gian đã chuẩn bị tới, nhanh chóng thúc giục mọi người.

"Nhị trưởng lão, ông vội cái gì chứ. Còn hẳn hai canh giờ nữa mới bắt đầu cơ mà"

"Sao có thể trách lão ta không nôn nóng cho được, sinh ra được một đứa cháu gái. Lần này có khi bên phía Nhị phòng lại được nở mày nở mặt"

"Tất nhiên rồi, cháu gái của ta sao có thể làm ta thất vọng cơ chứ'

Nhị trưởng lão- Phong Viễn khi nghe tứ và ngũ trưởng lão nói vậy cũng không khỏi sung sướng trong lòng, hừ thứ nữ thì sao cơ chứ. Ít nhất nó chính là một đứa con gái, KHÁC với những tên tiểu tử kia.

"Không vội, còn có người chưa tới" Gia chủ vừa nói vừa nhìn về phía cửa chờ đợi.

"Còn ai nữa" Cả năm vị trưởng lão đều nghi hoặc nhìn xung quanh, hình như đủ người rồi mà.

"Là vị đó sao" Phong Trấn nhanh chóng nhận ra lần này có điều bất thường.

"Đúng vậy, là người đó"

"Hai người cứ thần thần bí bí nói ai vậy chứ" Ngũ trưởng lão - Phong Quyết nóng nảy hỏi.

"Là sư tôn đúng không" Người duy nhất từ nãy giờ chưa lên tiếng, tam trưởng lão - Phong Ngũ vừa thưởng thức trà vừa nói chuyện.

"Chẳng phải người không bao giờ quan tâm đến những chuyện này hay sao. Trước đến nay người đều tu luyện và canh giữ phía đông của rừng Thiên Đẩu, không màng thế sự sao lần này người lại đến đây"

"Đây cũng chính là điều ta lo lắng. Phía bên Thiên Đẩu, vật kia hẳn là đang có biến động" Gia chủ -Phong Bác Nhật lên tiếng.

"Hàng trăm năm nay thứ đó đã nằm im không động đậy, lần này có biến chả nhẽ là do nữ nhi của Phong gia đã ra đời" Phong Ngũ nghi vấn nhìn gia chủ.

"Có lẽ là như vậy, ta cũng không chắc chắn chắn lắm. Thế lên lần này sư tôn mới đến đây, xem có sự liên quan nào đến Phong gia bên này hay không"

Thứ mà mọi người đang bàn tán đó chính là môt "quả trứng". Tuy nhiên quả trứng này cũng không bình thường một chút nào, mẹ của nó chính một vương giả của tộc ưng sư- vua của các loài chim có một tốc độ, bản thể, sức mạnh mà không loài chim nào có thể sánh bằng, các loài khác khi nhìn thấy nó cũng chỉ giám cúi đầu không dám nhìn thẳng. Một vị tổ tiên của Phong gia đã may mắn thu phục được nó, từ đó nó cũng được coi là thần thú của Phong gia, bảo vệ Phong gia từ đời này sang đời khác, tuy nhiên trước khi nó chết nó đã để lại một quả trứng chim. Đây chính là huyết thống mà nó để lại duy nhất, tuy nhiên qua mấy trăm năm, tuy Phong gia đã thử đủ mọi cách để thứ này có thể được nở ra, nhưng mà tất cả đều vô dụng. Hàng trăm năm qua, thứ này đều do các vị tôn giả, đời này qua đời khác bảo vệ hy vọng một ngày nào đó thứ này có thể nở ra để Phong gia có thể lấy được lại vị trí đúng đầu tứ đại gia tộc huy hoàng như lúc xưa.

Một cơn gió thoáng thổi qua, phía cánh cửa từ đường đã được mở ngay sau đó đã được lập tức đóng vào. Ngay sau đó một bóng dáng mờ áo đã bước vào phòng từ lúc nào mà không ai hay biết, lúc này đã đứng trước mặt họ.

" Sư tôn" Mọi người đều đồng thanh lên tiếng, quỳ xuống trước mặt người trước người này sau đó để tay phải chéo lên phía trước ngực.

"Đứng lên dạy hết cả đi"

Nghe được lời nói của người này, lúc này nguyên cả đám người này mói kéo nhau đứng dạy. Người có thể làm đám người Phong gia bình thường đều làm ra vẻ hết sức cao quý trước mặt mọi người này chính là Phong Nguyên- người bảo vệ đời này của Phong gia. Người này chính là một cường giả chính thống của Phong gia, chỉ khi Phong gia gặp nguy hiểm, uy hiếp đến tồn vong của Phong gia thì người này bắt đầu mới xuất hiện giải quyết tất cả mọi thứ uy hiếp đến sự tồn vong của Phong gia. Người này xuất hiện ở Phong gia, có thể được coi là sự xuất hiện giống như Thần. Cũng không ai giám hỏi vị này hiện đã đạt đến được cấp bậc nào vì chưa cần vị này chính thức ra tay thì người đó đã chết rồi, chỉ nghe nói đến vị này đã làm người bảo vệ của Phong gia hơn ba trăm năm rồi đã qua bao đời gia chủ Phong gia, Nghe đồn người này đã bước chân đến cấp bậc của Quân chủ. Đây cũng chính là lý do các đại gia tộc khác và Hoàng thất tuy có hay động tay động chân với Phong gia.Tuy nhiên uy hiếp chân chính thì không có ai giám động tới, phần lớn là do người này.

Tuy nhiên đây cũng là một phần lo âu lớn của Phong gia, đó chính là chưa tìm được người sẽ kế nghiệm được Phong Nguyên. Đời này kế nghiệm đời trước là một chuyện khá bình thường, tuy nhiên người kế nghiệm được cây đại thụ này phải là một người có đủ năng lực thật lớn. Để có thể chống đỡ được cây cổ thụ Phong gia này, quả thực là khó hơn lên trời. Hơn trăm năm qua, Phong Nguyên cũng đã bắt đầu để ý đến việc này, tuy nhiên thiên phú của những đứa nhỏ này cũng là quá kém, ít nhất tinh thần lực của Phong nguyên tố phải đặt được mức 5/7. Năm đó tinh thần lực của Phong Nguyên cũng đã đặt được đến mức 6. Nhưng mà mấy đứa trẻ này qua các năm, đứa có thiên phú nhất tinh thần lực cũng mới chỉ đạt được đến mức bốn. Thể chất quá kém để có thể làm người bảo vệ.

Tinh thần lực đó chính là một thứ có thể quyết định đến sự mạnh yếu của một ma pháp sư. Tinh thần lực có lớn thì mới có thể duy trì được nguyên tố ma pháp khi chiến đấu, việc này đối với ma pháp sư rất quan trọng. Nếu như khi chiến đấu giữa các ma pháp sư, nếu người nào tinh thần lực quá yếu chỉ trong một hai chiêu, tinh thần lực trong người đã cạn kiệt không thể thi triển ma pháp được nữa thì đồng nghĩa với việc thua cuộc, hoặc những người không thể dùng ma pháp có sự yêu cầu tinh thần lực lớn, hay việc gọi ma thú đã kí khế ước với mình ra trong thời gian dài đều phải sử dụng đến một lượng lớn tinh thần lực. Có thể nói tinh thần lực này, đại diện cho độ mạnh yếu của ma pháp sư trong tương lai sau này.