Nhật Kí Trước Ngày Vượt Cấp

Chương 1: Còn chưa đầy một tháng là tới ngày vượt cấp

Thứ năm, ngày 13 tháng 5, 2021

Hôm nay là ngày rút hồ sơ rồi. Đáng lẽ ra tôi cũng tính nhờ mẹ đi rút và nộp lại vào một trường cấp 3 tốt hơn chút nhưng cuối cùng tôi lại không làm thế. Vốn tôi học có kém lắm đâu, điểm thi thử thì luôn tầm 36 37 mà nhưng trò tính đâu bằng cô tính, tôi bị xếp vào nhóm thi Nguyễn Trãi. Nói thật thì tôi thấy học sinh năm nay vừa đông lại vừa giỏi ấy chứ, trình tôi thì tôi thấy thi Hàm rồng chắc trượt thôi nên đành nghe cô, nộp hồ sơ vào Trãi. Cả nhà tôi biết tôi thi Trãi mà chán nản kinh khủng, tôi thì suốt ngày bị ăn chửi đây này hic. Mẹ tôi cấp 3 học Hàm Rồng, chị tôi cũng vậy, đến lượt tôi thì lại lệch hướng sang trường Trãi. Trường ấy tôi từng đến một lần rồi, nó nhỏ lắm, nhỏ hơn trường cấp 2 của tôi nhiều. Lúc đầu tôi không dám nộp hồ sơ vào Trãi đâu, ban đầu tôi tính là sống chết vào trường Hàm Rồng cơ. Nhưng giờ tôi nghĩ thông rồi, Trãi cũng là trường công mà cũng cách nhà không xa lắm, lại thêm có con bạn hơn 1 tuổi tôi học ở đó và cái trọng điểm nhất là tầm 4800 học sinh thi chứ có phải ít đâu. Ôi hận cái năm con chó vàng, sao khi ấy người ta đẻ lắm vậy? Kế hoạch hóa gia đình đâu phải để làm cảnh đâu... Mà thôi kệ nó, cấp 3 có thể quan trọng đó nhưng tôi vẫn thấy đại học quan trọng hơn. Và chắc chắn rằng tôi sẽ không học trường đại học duy nhất ở chỗ tôi ở mà qua Hà Nội để tìm trường. Ôi mơ ước nhỏ nhoi ấy đâu chỉ là của tôi mà còn là của con bạn thân của tôi đó, qua đó chắc cả hai đứa cùng nhau làm việc thêm để kiếm tiền thôi. Con bạn tôi nó mê anime lắm nên nó định mở shop bắn những đồ trang trí, sổ tay xinh xinh liên quan đến nhật bản ( nghe nó kể thì đơn giản đó nhưng tôi biết thừa nó chẳng làm được đâu nhưng mà cứ cổ vũ nó cho nó đỡ buồn ). Còn tôi thì phục vụ quán nước hoặc buôn bán nhỏ lẻ thôi.

Nói thật chứ thi sắp đến đít rồi nhưng tôi vẫn thảnh thơi kinh khủng, không có nhiều áp lực lắm giống như con bạn tôi cứ hay nói khi nó sắp thi vượt cấp. À mà hình như tôi có đấy chứ, áp lực do bố mẹ tôi tạo thành đó. Suốt ngày mẹ tôi cứ than hoài về tình trạng học hành của tôi thôi, mẹ tôi còn đang sợ có nên rút hồ sơ cho tôi về Tô Hiến Thành học đây nè. Chắc do mẹ hốt hoảng khi thấy điểm toán của tôi ấy mà nhưng tôi công nhận là nó thấp thật, toàn 5 với 6. Lần đầu làm bài thì tôi còn được con 9 nhưng rồi chả hiểu sao điểm tôi lại nát thế luôn. Tức nhất là cái con chấm bài cho tôi, rõ ràng là tôi ăn ở tốt lắm mà không hiểu sao bài của tôi toàn vào tay nó chấm thôi mà nó chấm rõ gắt. Khi làm toán nó bắt phải viết phân số chứ không được viết số thập phân, có cái bài lúc thi tôi làm không ghi điều kiện xác định nhưng vẫn được trọn điểm đến lúc vào tạo nó thì nó lại tích thiếu rồi trừ luôn 1 điểm của tôi! Mà đâu chỉ soi lỗi kĩ, nó còn trừ điểm nhiều! Tôi ra ý kiến với nó và nó làm câu:"Tao là người chấm, tao thích chấm thế nào kệ tao". Cái chó bốn mắt!!! Tôi tức kinh khủng nhưng mà có làm được gì không? Không. Nên tôi chỉ có thể tức tiếp thôi. Cay thật sự. Và đương nhiên, sau mỗi lần cô báo điểm, mẹ tôi sẽ dành nhưng lời chửi sâu lắng, đi vào lòng người nhất cho tôi. Còn tôi á? Tôi đứng đó nghe chửi, phản bác thế qué nào được!