Nhật Kí Trước Ngày Vượt Cấp

Chương 3: Cứ tưởng tiến tiến mà ai ngờ được giỏi

Thứ bảy, ngày 15 tháng 5, 2021

Móa nó, hôm nay chơi quả áo lớp mà hết hồn thật. Mới hôm qua thôi bọn nó còn đang mặc áo vàng áo đỏ mà không hiểu sao hôm nay lại chuyển sang áo sơ mi trắng đồng phục. May mà áo đồng phục không cần thiết mặc lắm nên tôi vẫn còn ngon ăn hi hi.Mà năm nay cô hào phóng phết. Nhớ năm ngoái chỉ được tặng bút với vở thôi mà năm nay cô tặng hẳn phong bì tiền với vở nhá. Hè hè học sinh tiên tiến 2 quyển vở với 50k còn học sinh giỏi thì 4 quyển vở với 70k. Lúc đầu tôi còn tưởng tôi chỉ được tiên tiến thôi bởi mấy điểm kiểm tra miệng của tôi kém lắm, có thèm học gì đâu, đến lúc cô đọc danh sách học sinh giỏi tôi mới biết mình là học sinh giỏi đớ. Một niềm vui bất ngờ và có thêm 70k vào túi tiền đang rỗng tuếch. Nhưng tôi không tiêu luôn đâu, để thi xong cấp 3 rồi mới tiêu cơ, coi như là chúc mừng mình sang trường mới luôn ấy.

Phát phần thưởng xong thì tôi tính đi về cơ nhưng không hiểu sao lại nghe cô nói tổ chức liên hoan gì đấy tại nhà một con cùng lớp. Té ra đây là buổi liên hoan các phụ huynh góp tiền lại để tổ chức cho các con. Mẹ tôi đúng thật là, có liên hoan ở trên lớp mà chả thèm thông báo cho tôi biết luôn. Thôi không sao, việc xảy ra thì bỏ qua nó đi, cái quan trọng là có cái ăn đúng lúc tôi chưa ăn sáng! Mà đương nhiên, trước khi ăn phải thể dục chút chứ, thế nên tôi không chọn leo lên xe của đứa nào đó rồi đi cho nhanh mà chọn đi bộ cùng một đứa ngồi sau mình. Con mẹ nó chứ, đi theo nó mới biết mình ngu, nhìn mặt nó sảng sủa thông minh lanh lợi mà không ngờ lại mù đường... Người khác đi mất 5 phút là đến nơi, đi cùng nó lại bay mất 10 phút. Mà đi bộ thôi con này lại còn kêu đâu chân rồi kêu mình cõng chứ. Hơ hơ xin lỗi nha bạn hiền, tấm lưng này không dành cho những đứa nặng quá 50kg. Chính vì tôi không cõng nó đi cho nhanh nên thành ra mất 15 phút mới đến nơi, một đứa đi bộ bình thường, một đứa đi như bị khuyết tật mà di chuyển...