Nhật ký mưu sinh của nhân vật phản diện

Chương 7: Hệ thống

"Đại sư huynh!"

"Quý sư huynh!"

Quý Tiện Ngư cuối cùng cũng tỉnh dậy. Hiện tại, ở sau lưng một luồng linh khí thuần khiết đang mạnh mẽ tràn vào cơ thể hắn. Quý Tiện Ngư ngạc nhiên phát hiện đám khí tím vì ảnh hưởng của luồng linh lực cấp tốc tiêu hao.

"Ngươi..."

"Đừng nói chuyện." Tạ Lãm không để Quý Tiện Ngư nói hết đã ngắt lời.

Thấy cảnh hòa hợp giữa hai người, tất cả những tu sĩ đứng quanh đều trợn mắt há mồm. Làm sao chỉ có mấy ngày mà hai kẻ như nước với lửa lại trở nên thân thiết như thế. Cảnh tượng này giống như hai người chưa từng đánh nhau vỡ đầu chảy máu...

Không biết vì lý do gì, sau một hồi chăm chú nhìn hai người kia ôm nhau, quần chúng vây xem bỗng xấu hổ. Mọi người không hẹn mà đồng thời rời mắt đi, trong chốc lát không khí trở nên cực kì lúng túng.

Quý Tiện Ngư đối với cảm nhận của người xem hồn nhiên không biết, chỉ chăm chăm để ý đến biến hóa trong cơ thể mình. Tuy đã đoán được vài phần nhưng cuối cùng hắn vẫn không nhịn được hỏi một câu.

"Chẳng lẽ ngươi lại dẫn thứ này vào cơ thể mình?"

Không phải vậy thì tại sao mình có thể nhanh chóng khỏe lại?

Tạ Lãm liếc Quý Tiện Ngư một cái rồi lập tức quay đầu đi, không chú ý để lộ vành tay đỏ ửng.

"Không sao... Ta đã phân giải phần lớn thứ kia lúc trước rồi. Chỗ ta truyền cho ngươi chỉ là một ít tàn dư còn sót lại thôi."

Quý Tiện Ngư sững sờ. Hóa ra phần trong cơ thể hắn chỉ là phần tàn dư mà nam chính để lại? Vậy là nam chính nhanh chóng giải quyết phần lớn còn hắn thì bị phần nhỏ dày vò đến chết đi sống lại?

Thật quá mất mặt rồi!!!

Quý Tiện Ngư hiện tại vô cùng muốn vỗ vai Tạ Lãm nói một câu: "Thiếu niên, người nên xin lỗi là ta, người nên thẹn thùng cũng là ta! Ngươi có cái gì mà xấu hổ hả???"

Tiết Văn Xuyên nghe hai người nói chuyện nãy giờ, cứ ngập ngừng muốn nói lại thôi. Tiến lại gần Quý Tiện Ngư một chút, cậu ấp úng gọi.

"Đại sư huynh..."

Quý Tiện Ngư lúc này vô cùng đau đầu, vừa thấy vị tiểu đệ này lập tức xua đuổi.

"Cách xa ta một chút. Ta vừa thấy đệ đã muốn nhức óc."

Nếu không phải tại nhị đệ này thì làm sao bọn họ gặp nhiều chuyện như thế!

...

Lúc mọi người kéo nhau khỏi hành lang thì bắt gặp một bến tàu siêu lớn. Gặp cảnh quái lại này mọi người đều hoang mang. Đáng lý họ phải đang ở trong núi, làm sao một bến tàu lại xuất hiện ở đây được?

Không hiểu vô tình hay cố ý, xung quanh bắt đầu xuất hiện một lớp sương dày. Ngoài tiếng bước chân hỗn độn còn rõ ràng thì mọi thứ dần trở nên mờ mịt.

Do sớm chuẩn bị tâm lý nên Quý Tiện Ngư cứ bình tĩnh đứng tại chỗ. Nhưng bỗng nhiên, tay hắn bị một bàn tay lạnh lẽo nắm lấy, tiếp đó là giọng nói lạnh lẽo thì thầm bên tai.

"Đi theo ta."

Là Tạ Lãm!

Căn cứ vào việc nam chính có thù tất báo, có ơn tất trả, Quý Tiện Ngư chắc mẩm đoạn đường này Tạ Lãm nhất định sẽ bảo vệ hắn thôi. Bọn tiểu đệ chắc sẽ tự gặp được cơ duyên của chúng thôi. Hắn hiện tại chỉ cần thanh thản theo nam chính đánh phó bản là được rồi!

Theo Quý Tiện Ngư nhớ rõ, phó bản này ngoại trừ có trang bị Thần cấp - Chu Tước kiếm thì khiến hắn kích động nhất chính là muội muội đầu tiên trong hậu cung của nam chính, kiếm linh của Chu Tước kiếm - Long Hạo tiểu tỷ tỷ!

Ngạo kiều loli công chúa điện hạ gì đó quả nhiên là đáng yêu nhất!!!

Cùng Tạ Lãm đi một quãng đường, màn sương dày dần tiêu tan. Trước mắt hai người, bóng dáng một thôn nhỏ bỗng xuất hiện.

Đó là một thôn làng chỉ có lác đác vài căn lều lụp xụp. Những bức vách bằng gạch ở đây rất hiếm, hoặc nếu có thì đều bị thời gian tàn phá, nay chỉ còn là những mảng xanh rêu mục rỗng. Nói chung, nơi này không chỗ nào là không quái dị.

Vong Linh Thôn!

Quý Tiện Ngư thầm nhủ cái tên này, trong lòng cực kỳ kích động. Nghe từ xa có tiếng động, hắn sốt sắng theo sát nam chính lẻn vào thôn, nghiêng mình lách vào một căn nhà nhỏ. Nép mình vào một góc khuất, hai người yên lặng ẩn mình trong bóng tối chờ đợi.

Từ ngõ nhỏ, tiếng bước chân đều đặn truyền đến. Quý Tiện Ngư sau khi cẩn thận lắng nghe còn nhận ra tiếng lanh lảnh khi áo giáp và vỏ kiếm chạm vào nhau. Lát sau, giọng nói của một nam tử vang lên dõng dạc.

"Tướng quân! Lối vào đã được mở ra. Có người sống tiến vào."

"Tìm khắp nơi. Một tên cũng không tha."

Hừm. Cái giọng nói này... Quý Tiện Ngư siết chặt mấy ngón tay, tâm tình kích động. Đây nhất định chính là đại boss đầu tiên - Quỷ tướng quân!

Quý Tiện Ngư vô cùng hiếu kỳ hình dáng thật sự của Quỷ tướng quân. Hắn nhẹ nhàng nhích di chuyển, nỗ lực tiến đến khe hở trên vách tường nhòm ra ngoài. Không ngờ vừa đụng nhẹ một cái thì Quỷ tướng quân liền lùi về sau một bước, vừa vặn che lấp cái khe hở kia. Quý Tiện Ngư không được nhìn nên một lần nữa, hắn ngọ nguậy để tìm vị trí thuận lợi.

Đến lúc này, Tạ Lãm cuối cùng cũng không nhịn được nữa, mạnh mẽ kéo Quý Tiện Ngư lại, ghì chặt đầu hắn dưới cằm mình. Trong không gian chật hẹp, Quý Tiện Ngư có thể cảm nhận rõ hơi thở nóng rực của Tạ Lãm nhè nhẹ lướt qua đỉnh đầu hắn. Bầu không khí bỗng nhiên trầm hẳn xuống.

Và rồi... nhanh như cắt, Quỷ tướng quân nhảy vào căn nhà nơi hai người đang ẩn nấp.

Quý Tiện Ngư: "!!!"

Hắn thật sự được chiêm ngưỡng dung nhan của tướng quân rồi kìa!!!

Trước mắt hai người là một nam tử cao tám thước, thân hình to cao như tòa tháp. Cả người nam tử nọ được bọc bằng áo giáp sắt nhưng hành động vô cùng nhanh nhẹn. Kẻ nọ từ từ nghiêng đầu, lộ ra khuôn mặt cương nghị nhưng sắc sảo. Nhìn về hướng hai người đang ẩn nấp, kẻ kia nở nụ cười khát máu chậm rãi gằn từng tiếng.

"Tìm - Thấy - Rồi."

Bị ánh mắt như thế dính chặt, cơ thể của Quý Tiện Ngư vô thức cứng đờ, hệt như một con mồi cảm nhận được nguy hiểm nên sợ hãi. Đúng lúc này, bên cạnh hắn đột nhiên hiện ra một bóng người từ trong bóng tối bước đến cạnh Quỷ tướng quân cười giòn tan.

"Vương huynh!"

Quý Tiện Ngư sợ hết hồn.

Nam tử thấy người kia lập tức cười thật tươi. Nếu để ý kĩ thì sẽ thấy được tròng mắt vốn đỏ rực màu máu cũng dần trở về màu trắng vốn có. Trên mặt Quỷ tướng quân lúc này chỉ còn vẻ dịu dàng và cưng chiều.

Bóng người kia dần bước khỏi bóng tối. Đó là một thiếu nữ mới tầm mười lăm mười sáu tuổi. Bộ tóc dài của nàng đỏ như lửa, nổi bật giữa nơi tồi tàn dơ dáy này. Đối lập với sắc màu đầy sức sống ấy là khuôn mặt tái nhợt vì bệnh tật. Và dù nét mặt hằn sâu nét mệt mỏi nhưng nàng vẫn giữ cho mình đôi mắt nâu sâu thẳm, linh động và lấp lánh như những vì tinh tú.

Là Long Hạo!

Mà Long Hạo và Quỷ tướng quân là huynh muội từ bao giờ? Chẳng lẽ đây là một nội dung bị che dấu? Nhưng rõ ràng ở trong nguyên tác, việc nam chính giết chết Quỷ tướng quân Long Hạo biết rõ, vậy tại sao nàng vẫn đồng ý làm kiếm linh cho kẻ giết ca ca mình?

"Vương huynh, huynh tìm ta sao?"

"Ừ."

"Lâu như vậy mới tìm được muội, phải phạt thôi!" Đôi mắt nàng cong lên, vui vẻ nói.

"Ta thấy hay là dùng roi quất Vương huynh đi."

"Tuân mệnh, công chúa điện hạ của ta." Quỷ tướng quân vừa nghe Hạo Long phán lập tức quỳ xuống, sau đó rút bên hông một ngọn roi dài dâng lên. Hắn ta quỳ trên một chân, thân hình thẳng tắp vững vàng nói.

"Ôn nhu và thô bạo song song, yêu đương và thống khổ cùng tồn tại."

Cùng với câu nói của Quỷ tướng quân là tiếng roi xé gió quất tới. Roi da màu đen ở trên da thịt tạo ra âm thanh cực kỳ đáng sợ. Máu bắt đầu rỉ ra, thấm qua lớp hắc y của Quỷ tướng quân rồi chậm rãi chảy xuống nền đất dơ dáy.

Hình ảnh hai người đối diện nhau, một kẻ tình nguyện đánh, một kẻ vui lòng nhận khiến khung cảnh lúc này tuy quỷ dị nhưng hòa hợp đến mức không thể xâm phạm.

Nhớ lúc trước, cứ đến cảnh nam chính và công chúa chơi S.M là Quý Tiện Ngư thú tính dâng tràn... Vậy nên nhìn cảnh này hắn vô cùng khiếp sợ. Chuyện gì thế này? Đây có phải do mấy người kia cầm nhầm kịch bản?

Hiện tại, trong lòng Quý Tiện Ngư bắt đầu xuất hiện mười vạn câu hỏi vì sao. Hắn đau đớn quay đầu nhìn nam chính thì phát hiện y đang cau mày nhìn đôi huynh muội kia, hình như đang suy tư gì đó. Quý Tiện Ngư thấy vậy liền đau lòng.

Ôi chao! Vai chính thật đáng thương làm sao! Mới đầu truyện mà đầu đã xanh biếc rồi...

Giữa lúc Quý Tiện Ngư thầm than, trong đầu hắn bỗng xuất hiện một giọng nói máy móc.

"Tích... Kí chủ vừa nhập vào dữ liệu kích hoạt [trên đầu một màu xanh biếc], hệ thống bắt đầu khởi động."

Tức thì, Quý Tiện Ngư bị lôi vào một không gian ba chiều đen thui. Trước mắt hắn xuất hiện một màn hình xanh lục tỏa ánh sáng nhàn nhạt.

Đệt! Hắn từ lúc xuyên vào quyển sách này ăn ngon ngủ ngon, vì sao hiện tại lại thêm một hệ thống!!! Này là cái đạo lý gì hả?

Không màng đến tâm trạng của thân chủ, hệ thống bắt đầu giới thiệu.

"Thân chào kí chủ. Hoan nghênh ngài bước vào [Hệ thống cứu vớt người tốt]. Nhiệm vụ sẽ được gửi đến trong 5 giây nữa, xin kiểm tra và xác nhận."

Quý Tiện Ngư: "!!!"

Trời ơi! Tha cho tôi đi! Thề với trời, Quý Tiện Ngư hắn chỉ muốn yên tĩnh làm một người tốt không bị nam chính hành hạ thôi chứ không hề muốn cứu nhân độ thế gì cả. Quý Tiện Ngư trong lòng rối bời, ai có thể nói cho hắn tình hình hiện tại được không?

Hệ thống lần này khá nhanh nhạy chỉ dẫn.

"Ấn để kiểm tra chi tiết nhân vật."

Quý Tiện Ngư nghe thế lập tức làm theo. Trước mắt hắn bắt đầu xuất hiện vài dòng chữ.

[Nhân vật] Quý Tiện Ngư

[Thuộc tính] Nhân vật phản diện

[Chi tiết các chỉ số]

HP: 35

Điểm cừu hận: 95921

Điểm hảo cảm: 520

Lực chiến đấu: 85

*Nhắc nhở: Người chơi HP quá thấp, xin mời bổ sung năng lượng.

Quý Tiện Ngư: "!!!"

Hệ thống lại tiếp tục: "Ấn để kiểm tra chi tiết nhiệm vụ."

—— Chúc mừng người chơi nhận thành công nhiệm vụ 2 [Tình ca bất tử]

[Chi tiết nhiệm vụ] Phá giải tình tiết ẩn, trợ giúp Kiếm Linh hoàn thành tâm nguyện, ngăn cải vai chính "đầu xanh biếc".

[Phần thưởng qua ải]

HP +?

Điểm cừu hận -?

Điểm hảo cảm +?

Lực chiến đấu +100

Hệ thống: "Nhiệm vụ đã mở, mời người chơi mau vượt ải."

Nhìn mấy chỉ số trên màn hình, não Quý Tiện Ngư muốn nổ tung. Rốt cuộc những chỉ số này dùng để làm gì vậy hả?

Lần này không để hắn hỏi, hệ thống đã tự động nhảy ra hàng chữ: "Ấn để kiểm tra thiết lập chỉ số."

Lúc này, Quý Tiện Ngư không biết phải nói gì.

[Thiết lập chỉ số]

HP: Người chơi sinh tồn ở thế giới này cần năng lượng, mỗi ngày tiêu hao 5 điểm HP. Khi HP tụt về 0, người chơi tử vong.

Điểm cừu hận: Độ hận thù của độc giả với người chơi, chỉ số tăng theo lũy thừa. Điểm cừu hận từ 30000 trở lên, kết cục của người chơi không thể thay đổi.

Độ hảo cảm: Người chơi dùng phương pháp trực tiếp hoặc gián tiếp khiến nam chính thoải mái, đạt được điểm hảo cảm. Điểm hảo cảm có thể dùng để trung hòa điểm cừu hận.

Lực chiến đấu: Có thể trực tiếp tăng tu vi và cấp độ người chơi.

Quý Tiện Ngư: "..."

Thật quá đáng! Hắn muốn tự mình thay đổi kết cục đã khó, giờ lại lòi thêm cái điểm cừu hận chết tiệt này. Hơn nữa hắn chỉ còn 35 điểm HP, nếu như không hoàn thành nhiệm vụ chẳng phải bảy ngày nữa hắn sẽ chết hay sao?

Hệ thống: "Người chơi có muốn chọn mua đạo cụ [Tâm đầu ý hợp]?

Quý Tiện Ngư mặt không đổi sắc, ấn chọn [Có].

Hệ thống thông báo: "Điểm hảo cảm -520, người chơi nhận được đạo cụ [Tâm đầu ý hợp]

Cùng lúc, một đồng tâm kết đỏ tươi xuất hiện trong lòng bàn tay Quý Tiện Ngư.

Trời đất! Thật quá đắt mà! Một cái đồng tâm kết tốn những 520 điểm hảo cảm?

Còn không để hắn nhổ một bãi nước bọt thể hiện sự khinh bỉ, không gian quanh hắn nhanh chóng vặn vẹo, trời đất bắt đầu quay cuồng đảo lộn.

...

Mở mắt ra, đập vào mắt Quý Tiện Ngư là một khuôn mặt anh tuấn.

"Chờ ta chiến thắng trở về, nàng và ta sẽ gắn bó suốt đời. Được không?"

Là Quỷ tướng quân! Nhưng áo giáp cùng y phục của Quỷ tướng quân này không giống Quỷ tướng quân ngập tràn chết chóc và tàn độc mà hắn thấy khi nãy.

Chẳng nhẽ đây là ký ức trước khi chết của Quỷ tướng quân? Vậy hiện tại hắn là ai?

Trong lòng Quý Tiện Ngư vô cùng nghi hoặc. Nhưng bỗng nhiên hắn thấy nước mắt chảy ra từ hốc mắt mình, cũng cảm nhận bản thân đang hô lên.

"Vương huynh!"

Quý Tiện Ngư kinh hãi muốn che miệng lại, lại phát hiện cơ thể không chịu sự khống chế của mình.

Chẳng nhẽ...hắn bây giờ là Long Hạo?

Phía dưới kia, vô số đại thần đồng loạt quỳ dưới mặt đất, tất cả đều hô to.

"Mong điện hạ cân nhắc! Nước Khương Ương binh cường mã tráng, khai chiến là lựa chọn không sáng suốt chút nào!"

"Khương Ương công chúa tuy có hơi tùy hứng nhưng đích thực là một mỹ nhân. Điện hạ cần gì phải từ chối hôn sự này, chọc giận Đại Hãn của Khương tộc!"

"Cầu xin điện hạ vì tính mạng của ba ngàn tướng sĩ mà suy xét lại!"

"Ý trẫm đã quyết." Nam tử đứng trên đài cao dắt tay hắn, à không, tay Long Hạo bước lên phía trước, mắt liếc xuống nhìn những đại thần kia, dõng dạc tuyên bố

"Các ngươi nghe cho rõ. Ngày trẫm chiến thắng trở về cũng chính là ngày trẫm cưới Long Hạo làm vợ."

Toàn bộ đám người kia đều bị lời này làm cho hoảng sợ. Tức thì vô số lời khuyên can vọng lên. "Điều này là không thể! Điện hạ phải biết là huynh muội kết bái là làm trái với luân thường, trái với lẽ trời!"

Nam tử kia làm như không nghe thấy, quay người lại, nhẹ nhàng vuốt ve gò má của Long Hạo. Y nhìn nàng, ôn nhu nói.

"Chờ ta trở về."

Ở trong cơ thể Long Hạo, Quý Tiện Ngư kinh ngạc vô cùng. Hóa ra hai người họ mặc kệ ánh mắt thế nhân, đã sớm hứa hẹn bên nhau cả đời?

Hình ảnh bỗng thay đổi.

"Báo!"

Quý Tiện Ngư cảm giác mắt mình đột nhiên bị mở ra, hơn nữa thân thể của hắn cũng yếu ớt đến bất lực. Nhìn kĩ, hóa ra đây là Long Hạo đang giãy giụa muốn bò lên giường. Thấy người ngã, tỳ nữ đứng cạnh giường vội vàng đến đỡ hắn dậy, hố hoảng hô lên.

"Công chúa điện hạ!"

"Thay y phục cho ta. Ta muốn đi xem xét tình hình."

"Công chúa!" Tỳ nữ nhìn nàng như thế chỉ biết rơi lệ, nhẹ nhàng khuyên nhủ. "Không có chuyện gì mà, Vương Hội thật sự không có chuyện gì đâu công chúa."

Đúng lúc đó, một lão già mặc áo bào đỏ tươi từ ngoài tiến vào cung điện. Lão đứng trước giường Long Hạo, cung kính khom người. "Công chúa điện hạ."

Tỳ nữ thấy lão cũng cúi xuống hành lễ. "Quốc sư đại nhân."

Long Hạo không chờ được, gấp gáp hỏi. "Quốc sư đại nhân, tình hình chiến sự thế nào rồi?"

Quốc sư không đáp ngay mà nhìn ra phía ngoài điện, bày ra biểu cảm bi thương. Sau đó lão mới chầm chậm nói.

"Quân ta liên tục thất bại, cửa thành đã...không giữ được."

Long Hạo nghe tin hoảng sợ mở to hai mắt, đưa tay níu lấy hồng bào của quốc sư lo lắng dò hỏi.

"Vậy...vương huynh thì sao? Huynh ấy hiện tại thế nào rồi?"

"Điện hạ... Đã đền tội..."

Long Hạo cảm giác như cả thế giới đang sụp đổ. Nàng ngã khỏi giường, quỳ trên mặt đất lẩm bẩm như thể không thể tin, "Không... Không thể nào!!!"

Quốc sư lúc này cúi đầu, từ bi nhìn nàng, đôi mắt tràn ngập thương xót nói.

"Tắm trong biển lửa rồi hồi sinh, được gọi là Phương Hoàng. Công chúa chi bằng... lấy huyết nhục tê trời, biết đâu có thể cứu được sinh mạng mới."

Như bắt được sợi dây cứu sinh, Long Hạo lập tức ngẩng đầu lên, nghi ngờ hỏi.

"Ta có thể khiến Vương huynh sống lại sao?"

Nàng theo quốc sư chạy qua mấy dãy hành lang, bước tới tế đàn cao lớn trải thảm đỏ. Trong tế đàn, một ngọn lửa lớn đang nhảy múa điên cuồng.

"Trên thế gian này có một vật được gọi là Vong Linh. Nó lấy máu người tạo thành một chú ấn nguyền rủa, ban cho con người thân thể bất tử. Chờ công chúa đẩy lùi quân địch, thu lại lãnh thổ thì sau đó chính là lúc ngài có thể gặp lại điện hạ."

Long Hạo nghe xong cười to, nước mắt từng giọt lớn rơi vào ngọn lửa. Nàng nhớ, người ấy trước khi đi đã nói...

[Ngày trẫm chiến thắng trở về, chính là ngày trẫm cưới Long Hạo làm vợ.]

Nhắm mắt lại, Long Hạo đổ người về phía trước, không hề sợ hãi lao vào biển lửa đỏ rực.

[Chờ ta trở về.]

=======

Chú thích:

Kiếm linh: Linh hồn của kiếm.

Ngạo kiều: Bên ngoài giả bộ lạnh lùng, ương bướng nhưng bên trong là kiểu người ôn nhu dịu dàng, có phần ngại ngùng, xấu hổ. Có thể hiểu là "ngoài lạnh trong nóng."

Loli: Là những người có ngoại hình bé gái.

SM: S được viết tắt từ Sadism với nghĩa tiếng việt là bạo dâm, ác dâm ám chỉ những người có thói quen thích hành hạ và làm đau đớn bạn tình. M được viết tắt từ Masochism được dịch ra là cuồng dâm, thông dâm ám chỉ những người muốn nhận sự hành hạ đau đớn khi làm tình.

Đầu xanh biếc: Còn có thể nói là "Đội nón xanh." Ám chỉ việc bị cắm sừng/bị ngoại tình.

HP: Viết tắt của từ Health Points, điểm máu/điểm sinh mạng. Hay gặp trong game.