Nữ Phụ Đam Mĩ, Hệ Thống Đồ Sát

Chương 2: Sư Phụ

Lâm Ngọc thấy những biểu cảm của Thiếu Hoa không khỏi cảm thấy buồn cười, mặt ngoài thì vẫn cười lễ phép: "Sư phụ, không biết người định bảo ta cái gì?". Năm Thiếu cười tươi, hiện lên càng rõ những nếp nhăn trên mặt, nói:" Lâm Ngọc a, thật ra là ta có 1 cái người bạn, hồi trước ta và hắn đã có ước định sau này sẽ dẫn tiểu bối đến gặp nhau, coi như cho hai tiểu bối làm quen còn chúng ta thì ngồi lại ôn lại chuyện cũ. Mà bây giờ đã đến lúc, ta không thể yên tâm con bé này được nên con sẽ đi với ta."

"Cũng được, người định bao giờ đi?." Lâm Ngọc từ tốn nói. Năm Thiếu:" giờ ngọ ngày mai chúng ta xuất phát." Nghe vậy, Lâm Ngọc:" Vậy đồ đệ cáo lui trước." ."Đi đi" Năm Thiếu.

Thiếu Hoa: "Ấy từ từ đã, Tiểu Ngọc Ngọc bây giờ ngươi định đi đâu vậy? có rảnh không? Ta đưa ngươi đi tham quan chỗ này. Nói gì chứ ta là chủ quầy tài ba nhất ở đây mà, đảm bảo ngươi phải khen ta." Lâm Ngọc thoáng kinh ngạc (tất nhiên là giả) rồi nói: "Cũng được, ta cũng đang rảnh.Ngọc cô nương, phiền cô rồi."

Thiếu Hoa chu mỏ lên: "Không phiền không phiền, mà ngươi cứ gọi ta là Thiếu Hoa, Tiểu Hoa đều được." Lâm Ngọc:"Cung kính không bằng tuân mệnh, Tiểu Hoa." Giọng nói trầm thấp, ôn nhu từ tính. Các cô nương nghe thấy cũng đều lâng lâng, thu hút bởi tiếng nói làm lỗ tai muốn mang thai và, Tiểu Hoa cũng không ngoại lệ, xoắn xuýt ngượng ngùng, lại bùng nổ nói: "Anh anh anh, ta nhất định phải cho ngươi sinh hầu tử, ai cũng không chuẩn cản ta anh anh anh (+///+)."

Còn Năm Thiếu nhìn cảnh này, không khỏi đỡ trán, cháu gái ngài thật...không thể nói nổi, còn Lâm Ngọc đứa nhỏ này, không hiểu sao lại trường thành dạng này, aizz. Bên Lâm Ngọc, hai người đã ra khỏi Sinh Địa, hai người đang dạo chơi xung quanh, các cô nương gia đều dán thẳng đôi mắt vào Lâm Ngọc, hâm mộ ghen tị hận với cô gái đi bên cạnh-Thiếu hoa (tiểu hoa). Tiểu Hoa quay sang nói nhỏ với Lâm Ngọc:" Tiểu Ngọc Ngọc, mau nhìn họ kìa, ai cũng nhìn ngươi hết."

Lâm ngọc nhìn về phía các cô gái mà Tiểu Hoa chỉ, người nhẹ coi như đáp, :"Không cần để ý." Còn cái cô gái thì đều đồng thời hét lên, lay người bên cạnh: "huynh ấy cười với ta" Để lại đám đàn ông hậm hực, tâm tắc. Mấy tức thời gian đã trôi qua, hai người vào một quán tửu lâu, gọi món ăn, Lâm Ngọc trong thời gian đi dạo đã biết được Tiểu Hoa đúng là giỏi kinh thương đúng như những gì tự nói, hắn (trong dạng nam là hắn, dạng nữ là nàng) có ý định thu Tiểu Hoa làm một quân tốt, để giúp hắn xây dựng và quản lí nghiệp vụ. Tất nhiên sẽ có lợi cho cả hai bên, chẳng qua hắn chiếm được lợi nhiều thế nào thì Tiểu Hoa cũng sẽ không biết, bản chất thương nhân từ kiếp trước đã ăn sâu vào máu. Lâm Ngọc: "Tiểu Hoa, ngươi có hay không hứng thú mạo hiểm làm một vố lớn?" Tiểu Hoa ngốc ngốc nhìn Lâm Ngọc sau đó hiểu ra: "Tiểu Ngọc Ngọc, ngươi định kiếm tiền?"

"Đúng vậy, vậy Tiểu Hoa có hay không thử mạo hiểm hợp tác với ta?" Lâm Ngọc. Dù sao Tiểu Hoa cũng là thương nhân, cũng có thể đoán ra được Lâm Ngọc là người không bình thường, nếu hợp tác với Lâm Ngọc, chắc chắn nàng cũng sẽ có lợi, nhưng Tiểu Hoa vẫn hỏi:" Ngươi nắm bao nhiêu phần?" Lâm Ngọc chắc chắn nói:" 9 phần." Tiểu Hoa quyết đoán, ánh mắt lấp lánh:" Được ta đồng ý hợp tác, mong giúp đỡ, chúng ta cùng nhau kiếm thật nhiều tiền."

Lâm Ngọc cười, gật đầu: "Đúng vậy" Cô bé này thật đáng yêu mà cũng thật đơn thuần, thật may là không bị lừa bán đi mất.(Thật ra Tiểu Hoa là hơn rất nhiều người rồi nhưng đối với cáo già thành tinh như Lâm Ngọc thì quả thật...đơn thuần)

Sau đó, hai người ăn cơm nói chuyện, cuối cùng cũng đến lúc ra về, Tiểu Hoa lưu luyến, mắt nhỏ đáng thương:" Tiểu Ngọc Ngọc ta về đây, Hẹn ngày gặp lại nhá." Lâm Ngọc cười nhẹ, nâng tay vỗ vỗ đầu Tiểu Hoa: "Đừng buồn lần sau gặp lại." Tiểu Hoa:" Uhm."

Hai người mỗi người một ngả đi về, Lâm Ngọc vào của hàng y phục thay lại đồ, rồi bước chân đi về phủ thừa tướng. Đến cửa, thị về thấy Lâm Ngọc, vội vàng cung kính chào hỏi: " Đại tiểu thư mới về ạ, lão gia và phu nhân đang chờ ngài trở về dùng bữa." Lâm Ngọc không nói gì, phất phất tay rồi đi vào chính viện, nơi mọi người ăn cơm. Vào đến nơi, giọng nói ôn nhu, nhẹ nhàng vang lên: "Tiểu Ngọc về rồi à, mau vào ăn cơm đi, cha và các em đang chờ con đấy." Đó là mẹ nguyên chủ. Trên bàn ngồi năm người, là phụ thân, mẫu thân và ba người em. Lâm Ngọc chào hỏi mọi người, 3 đứa em cũng lễ phép chào.

Phụ thân của nguyên chủ là Quân thừa tướng-Quân Phùng, là 1 người cha tốt, biết cách dạy con, cả đời chỉ cưới mỗi mình Ngọc Khiết-mẹ nguyên chủ. Quân Phương Lan-tiểu thư thuộc hàng lão nhị, Quân Huyện-đích tôn đứng hàng lão tam, Quân Lạc Lạc- tiểu thư út. Tất cả đều là chị em ruột với nguyên chủ, do được phụ mẫu thân dạy dỗ tốt nên phẩm chất, đức tính không ai sánh bằng.

Lâm Ngọc vừa ăn rồi nhưng vẫn phải ngồi xuống vì mọi người đã chờ nàng về. Mọi người nói chuyện, quan tâm nhau, đây là một gia đình hạnh phúc, chỉ tiếc nếu là người xuyên không khác thì nhất định sẽ cảm động, hứa sẽ làm mọi người hạnh phúc này nọ nhưng Lâm Ngọc chỉ cảm thấy như người ngoài cuộc nhìn gia đình nhà người ta, Lâm Ngọc vô pháp coi đây là gia đình mình, đối với Lâm Ngọc chỉ có hai loại người có ích, người dưng và phế vật. Những người này đối với Lâm Ngọc chỉ là người có ích thôi.

Đúng vậy, Lâm Ngọc cười ôn nhu, thân thiện dễ gần khi ở gần Tiểu Hoa và gia đình thì chỉ có 3 phần thật 7 phần giả. Cái con người tên Quân Lâm Ngọc này trong mắt không có loại đồ vật nào tên tình cảm cả, nếu có thì chỉ là giết người, quyền lực và tiền. Nhưng Lâm Ngọc cũng không hẳn là xấu, nàng lợi dụng người khác kiếm lợi về mình nhưng đồng thời cũng mang lại lợi ích cho người khác, giết người thì vui đấy nhưng vẫn phải kiềm chế để tránh nghiệp.

---------Góc tác giả---------

Huhuhu ta đã cố viết ngắn gọn nhất, định để nam9 xuất hiện trong chương này nhưng cuối cùng...vẫn chưa cho nam9 lên sàn được TT^TT , ta nhất định phải cho nam9 lên sàn sớm nhất có thể, chaizo ✊✊✊

Ta muốn viết nữ9 vô cảm, ích kỉ nhưng vẫn có cái tốt, không xấu đến mức làm người người ghét bỏ nhưng mà...huhu.... hic....cuối cùng vẫn thành nữ9 xấu xa chả khác mọe gì nv phản diện cả, càng tả thì ta càng đi cong sang lộ nv đáng ghét là seo. Phần tốt của nữ9 bị bay màu hết rồi aaaaa. Ngay cả lời vớt vát cuối cùng cũng....mất dạy đéo thể tả được a, ai hiểu cho lòng tui Q^Q

(Lật mặt) Mong mọi người votes, cmt lạp~ Thân~~ ~(^3^)~