[Nữ phụ] Đừng đến gần, tôi trầm cảm

Chương 4: Đến công viên đụng phải người

Lúc bình tâm lại Cố Minh Nguyệt nhìn đồng hồ mới 2h sáng. Cô không định ngủ lại vì sợ sẽ lại thấy cảnh đau khổ trong quá khứ. Cố Minh Nguyệt bước vào phòng vệ sinh tắm thêm lần nữa vì mồ hôi làm cho cô khó chịu. Cố Minh Nguyệt bước ra với chiếc áo phông trắng, quần yếm đen trông thật giản dị và kín đáo. Cố Minh Nguyệt bước đến cửa sổ nhẹ nhàng ngồi lên thành cửa ngắm trăng.

"Trăng thật tròn, nhưng, cô độc giữa bầu trời đêm, giống cô".

Buổi đêm thật hợp với con người của cô không chút âm thanh, không có một ai, xóa bỏ xã hội thối nát buổi sáng. Trong vô thức cô đã chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm 5h Cố Minh Nguyệt thức dậy bởi tiếng chim hót. Cô dụi dụi mắt cho tỉnh ngủ lấy tay đóng cửa sổ, kéo màn che. Cô đi vào nhà vệ sinh vệ sinh cá nhân. Bước ra cửa đi đến bên gường sắp xếp chăn gối lại. Hôm nay Cố Minh Nguyệt quyết định sẽ chạy bộ hoạt động gân cốt chút.

Ngoài biệt thự, cô xuất hiện với một thân quần áo thể thao màu đen, tóc cột cao, đội mũ lưỡi trai cụp xuống, đeo giày trắng đế bệt dễ hoạt động. Cô chạy một mắch đến công viện gần dãy khu biệt thư ( từ cửa sổ Nguyệt nhìn thấy công viên nên cổ mới biết). Công viên này hệ sinh thái rất tốt, không khí trong lành mát mẻ, thỉnh thoảng có nàn gió nhẹ thổi qua mang theo chút mùi hương của hoa cỏ. Ở đây hiện giờ có nhiều người đi đến chạy bộ, đi bộ. Cô không thích tiếp xúc với người lạ nên đã tìm chỗ ít người để chạy. Đến khúc cua đột nhiên có người chạy từ bên kia lao đến vì dừng không kịp nên hai người đã đụng vào nhau. Cô thì suýt ngã còn người kia chỉ loạng choạng một chút rồi lấy lại được thăng bằng.

Người kia định nói xin lỗi thì cô đã nhanh hơn hơi cúi đầu thay lời xin lỗi rồi lại chạy tiếp. Cố Minh Nguyệt cô không thích đụng chạm, nói chuyện với người lạ. Còn người kia thì đứng đó nhìn theo bóng cô. Trong đầu nghĩ:

"Hình bóng thật quên. Hình như đã gặp ở đâu rồi. Hay là mình liên tưởng nhỉ? Thôi về nhà đã".

Chạy xong một vòng đã là 6h15, Cố Minh Nguyệt liền chạy về nhà( cô có thói quen đeo đồng hồ). Đến biệt thự Cố gia thấy có một chiếc xe mu trần "Có khách?"