Một buổi sáng yên lành như bao ngày, tiếng chim líu lo trên bầu trời xanh, bướm nhẹ nhàng bay theo đàn và cùng với những nụ hoa thơm ngát khoe sắc nở! Ánh nắng sáng sớm làm cho mọi người bắt đầu tỉnh giấc và làm việc, nhưng đâu đó vẫn có những con người vẫn còn chìm trong giấc ngủ…và hôm nay có lẽ sẽ có những tin gì mới chăng?!?|Cộc! Cộc! Cộc!|– Tiểu thư, người dậy chưa? – Một người hầu đứng trước cửa phòng và gõ. Người bên trong phòng không hồi đáp, cô hầu lấy trong túi một chiếc chìa khóa dự phòng mở ra. – Thần xin phép.Mở ra là một căn phòng rộng màu trắng sang trọng, nó sạch sẽ và đồ đạc cũng được sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, đi vào trong ta sẽ thấy một chiếc piano cũng như chiếc đàn hạc cỡ đại và đàn violin cùng tông màu trắng được đặt làm riêng để ở ngay gần ban công nơi trồng xung quanh là khóm hoa quỳnh. Chiếc gương bầu dục lớn được đặt gần chiếc bàn trang điểm, hình ảnh chiếc gương thu được là một cái giường cùng với một thân ảnh nhỏ. Cô hầu bước từng bước thật khẽ đến gần thân ảnh nhỏ ấy.– Tiểu thư, Tiểu thư Seychelles! Người mau dậy đi… - Lấy tay vỗ nhẹ lên cánh vai nhỏ nhắn ấy. – Tiểu thư Seychelles...- Đừng...mà, đừng đánh tôi nữa! ĐỪNG!!!!! – Cô bé nằm trên chiếc giường nhanh chóng bật dậy mà thở gấp khi vừa trải qua cơn ác mộng đáng sợ. – Ha...Ha...– Tiểu thư gặp ác mộng sao??? – Cô hầu tỏ vẻ mặt lo lắng, vội rót một ly nước mát luôn được đặt ở trên tủ đầu giường.– Cả..m ơn! – Đôi tay nhỏ run run cầm lấy và siết chặt chiếc ly thủy tinh hình trụ được rót đầy mà uống một hơi hết sạch. Có vẻ nó đã giúp được tinh thần cô chủ nhỏ ổn định hơn và giọng không còn khàn nữa. Nhưng nó chưa dừng ở đó khi vẻ mặt thể hiện sự hoảng loạn. – “Tay trẻ con và không có vết sẹo hay đau nhức, một căn phòng lạ lẫm, còn có cả một người đẹp đến chăm sóc mình...khô..ng lẽ đây là...”– Tiểu thư, người sao vậy? – Cô hầu lại lo lắng hỏi han.– Chị ơi, em có thể...được hỏ..i một câu...được không? – Giọng nói lắp bắp, tay run run khi cầm mép tạp dề người kia.– Dạ được, chỉ cần người hỏi thì thần sẽ sẵn lòng trả lời!– Nơi này có phải là thiên đường không? – Nội dung của câu nói ấy khiến cho người bị hỏi có mặt mày tái mét.– Tiểu thư Seychelles người bị sốt sao? Nhưng nhiệt độ vẫn bình thường mà. – Lấy tay rờ trán mình còn tay kia thì rờ lên cô. – Cuống cuồng vội vã xem xem người cô có làm sao không. – Người vẫn ổn hôm qua mà, hay người đã bị cái gì đập trúng ở đâu??!– “Sey..chell..es...” Chị này, có phải em là co..n gái của Bá T..ước Darkdiamond, người sử dụng Hắc Ma Pháp không?[End I]