– “Sey..chell..es...” Chị này, có phải em là co..n gái của Bá T..ước Darkdiamond sử dụng Hắc Ma Pháp không? - Ánh mắt bàng hoàng và kinh hãi không kiềm được mà thốt lên!
– Đúng vậy. Người là Tiểu thư Seychelles te Darkdiamond.
– “...” – Và giờ có lẽ cô chủ nhỏ đã biết được gì rồi! – Em ổn, giờ không sao rồi chị Luna.
– Thật không Tiểu thư, có cần thần mời Bác sĩ đến không?
– Khôn..g sao, em khỏe. – Bước xuống giường đi lại cho người kia thấy chắc chắn.
– Vâng, thần đã quá lo cho người rồi. – Luna thở phào nhẹ nhõm. – Giờ thì người hãy vào VSCN đi, thần sẽ chuẩn bị váy cho người.
– Được! – Nhanh chóng chạy thật nhanh vào nhà tắm.
Mở vòi nước xả thật to để tạt vào mặt khi nhìn thấy khuôn mặt trẻ con xinh xắn nhìn khoảng đoán chừng là 5 tuổi, đôi mắt tím sắc sảo, mái tóc trắng mềm mại như tuyết dài đến ngang lưng. Sau một hồi tạt nước, hình như cô đã ổn định hơn khi nhìn mình chằm chằm vào gương rồi lại đứng một lúc lâu mà độc thoại!
– Mình là một nữ sinh viên trường Đại học, và mình đã chết, cũng phải...sau khi bị đánh ở trường thì mình đã nhảy lầu! – Nở một nụ cười chua chát.
Cô nhớ lại kí ức kiếp trước mà đau lòng, từ nhỏ đã mồ côi cả cha lẫn mẹ được dì nhận nuôi cứ tưởng sẽ được yêu thương nhưng cô đã sai lầm, vì nó chẳng hạnh phúc chút nào vì khi nào người dì ấy uống say là sẽ lôi cô ra mà đánh! Đi học lúc nào cũng bị ăn hiếp lớn lên rồi thì bị đánh đập hành hạ, giáo viên biết chuyện nhưng cũng chẳng xen vô vì những người hành hạ cô đều là người có tiền, có quyền thế trong xã hội. Riết rồi tính cách cô nhút nhát, rụt rè và ít nói và được đặt với cái biệt danh «Vô hình ». Cô gái rụt rè đã không gì để vấn vương nơi này nữa, mà dứt khoát tự tử nơi trường học...
– Và giờ mình ở đây, với thân phận Seychelles te Darkdiamond một nữ phụ trùm cuối và rồi chết trong Otome Game chỉ vì đôi mắt của mình.
Hồi còn là học sinh tiểu học, cô đã dành dụm một chút tiền để mua đồ chơi, nhưng lúc đó món nào cũng đắt cả thế là cô thấy được một máy game cũ được để trong hộp hàng đồ chơi giá rẻ. Khi thấy nó, và xem tựa đề của cái hộp «Em là thiên thần của chúng tôi!!!», và cô lại cầm nó ra quán tính tiền mà mua nó. Sau mỗi ngày đi học cô đều khóa cửa phòng mình thật kĩ mới dám lấy ra chơi! Sau khi máy game kết thúc với dòng chữ HAPPY ENDING, thì cô không hiểu sao lại cảm thấy tội nghiệp cho nữ phụ nữa và đã khóc khi cốt truyện ghi cô ấy đã bị giết bởi các nhân vật nam chính.
Otome Game đó được dựng bối cảnh theo hướng phương Tây, vương quốc này được lên bởi Dũng giả và Nữ thần – người đã đánh bại Ma vương. Đã có mấy dũng giả gặp được Ma vương và vài người sống sót đã kể rằng thứ mà khiến họ không thể nào quên chính là đôi mắt của hắn, hắn có một đôi mắt màu tím nên có câu «Mắt tím là một điều bất hạnh! » vì nó được tượng trưng cho ác quỷ. Và buồn thay người đó lại là tiểu thư độc nhất vô nhị của nhà Bá tước Darkdiamond!
– Không, mình sẽ không chết giống như cốt truyện. Mình sẽ sống và tránh xa mấy người đó ra. Nhưng nếu để sống thì mình phải làm gì? Phải có cách gì để thoát khỏi lưỡi hái tử thần... Thời gian không còn nhiều nữa, mình cần phải sắp xếp lại mọi thứ trong đầu và lên kế hoạch né tương lai trở thành trùm cuối thôi. – Quỳ xuống hai tay đan vào nhau, đôi mắt tím ngọc thành khẩn nhìn lên trần nhà! – Ôi các vị Thần linh trên trời sao người lại cho con một cuộc sống thế này chứ?
– Tiểu thư, người đã xong chưa? – Luna đứng ngoài cửa gọi cô thoát khỏi trạng thái độc thoại một mình.
– Em s..ẽ ra ngay. – Tay cầm nắm cửa, từ từ đi đến trung tâm phòng cô.
– Tiểu thư, để thần thay trang phục cho người.
– Dạ!
Cô hầu cầm chiếc váy lolita màu đỏ đô nhanh chóng vận lên người cô, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy vui vì có lẽ đây là chiếc váy đầu tiên đẹp đến vậy. Đi đôi giày quai hậu cùng màu váy, mái tóc bồng bềnh cũng được đính một chiếc nơ nhỏ đằng sau.
– Xong rồi Tiểu thư, chúc người ngon miệng! – Luna lùi lại vài bước rồi đi ra ngoài, giờ trong phòng chỉ còn lại một vị tiểu thư nhỏ nhắn ngồi ngoài ban công với chiếc bàn để thức ăn.
– Cũng ổn, khi sống ở đây! – Nâng ly trà uống một ngụm. – "Nhưng tốt hơn là phải tìm cách thoát chết. Trước tiên mình cần phải ra dáng một vị tiểu thư mới được, nhưng bằng cách nào?"
[End II]