Ngồi chiếc ghế bành trong phòng làm việc, những chồng giấy trên bàn đã xếp ngay ngắn và hiện tại tôi đang cần phải phê duyệt chúng. Đứng trước mặt tôi là ba tùy tùng mà tôi đã mang tới nơi này, và hiện tại tôi cần phải xác nhận một chuyện hết sức quan trọng!
- Mirabel, Dieter, Rowan ba người ai đã từng đi học vậy? - Do quá bận nên ta không thể nhìn mặt họ được. - Cứ nói đi.
- Dạ không ạ! - Cả ba trao đổi ánh mắt một hồi và ta nhận một kết quả khá tệ.
"Không thể trông mong gì ở họ cả?!"
Tôi thở dài, xua tay cho lui họ đi làm việc của mình đi. Hừm, tình trạng học vấn ở nơi này không đặt nặng quá nhỉ nên từ lúc ta tới đây chả thấy một nơi gọi là trường học. Đang đăm chiêu suy nghĩ thì ông quản gia gõ cửa và đợi lệnh mới được vào!
- Ông có chuyện gì sao, nhìn nét mặt ông không ổn lắm?!
- Xin lỗi vì làm phiền người thưa Tiểu Thư nhưng phú thương Darius muốn gặp người!!! - Ông ta lấy khăn lau mồ hồ trên trán.
- Được rồi, vậy anh ta tới đây với ý đồ gì? - Không phải ta đã nói khi thấy hắn phải khóa cổng thật chặt sao?!
- Tiểu Thư Charmaine đừng nói như thế chứ, tôi tới để thăm nàng mà! - Bất thình lình xông vào phòng của ta khi không có sự cho phép của ta.
"Bình tĩnh nào, phải hòa nhã."
- Cảm ơn ý tốt của anh, ông Gregory tiễn khách. - Tôi không có thiện cảm mấy với người này, mang một cảm giác tốt nhất là không nên quan hệ gì với người này!
- Vâng!
- Ấy, khoan đã nào! Ít nhất Tiểu Thư cũng phải cho ta uống một tách rồi đi chứ, vậy mới giống phong cách của quý tộc chứ. - Hừ, hắn ta nói đúng và tôi đã biết hắn ta đã biết được điểm yếu của tôi 'Khuôn phép của một Tiểu Thư'.
- Ông Gregory, làm ơn hãy pha một bình trà hoa cúc. - Tô không mệt nhưng cũng phải để đầu nó cũng phải khuây khỏa một chút. Chờ ông ấy ra ngoài tôi cũng đã ngồi xuống bộ sô pha trong phòng. - Vậy thương nhân đang bận rộn như anh tới đây để làm gì? Tôi còn rất nhiều chuyện phải giải quyết...
- Thì thần nói rồi đấy, tới để thăm Tiểu Thư đấy. - Anh ta lặp lại câu nói vừa nãy. - Ta vừa mới từ Thủ đô về, mấy vụ làm ăn nhỏ thôi. Ở đó còn có...
- Xin lỗi phải cách ngang nhưng tôi phải nói điều này! - Tôi trừng mắt nhìn anh ta. - Tôi không tâm anh đi đâu về đâu và làm gì, nên tôi không cần anh báo cáo quá trình.
- Nhưng thần thấy điều này là điều cần thiết! - Có phải hắn đang bĩu môi không?
Ông Gregory bưng khay trà xuống, nhận thấy bầu không khí có chút không ổn nên đã đành ho khụ vài tiếng rồi ra ngoài. Tay khẽ chạm lấy tách trà nóng, cảm giác khá dễ chịu. Còn Darius, anh vẫn giữ một biểu cảm!
- Trà đã tới rồi, anh không định dùng à?
- ... - Miễn cưỡng cầm ly trà đã được rót, từ từ chậm rãi thưởng thức. Đúng rồi hãy cảm nhận vị ngọt ngào của Mirabel đi nào, cơ mặt giãn ra rồi cho thấy tâm trạng đã tốt hơn rồi.
- Ta có thể nhờ ngài một việc được không, chắc chắn Tiểu Thư sẽ trả tiền hậu hĩnh.
- Là việc gì, nếu nó nằm trong phạm vi của thần!
- Ừm, ta muốn tìm một thương nhân bán sách.
- Khụ! - Sao tự nhiên lại kích động vậy? - Sách sao? Thế thì ta có thể bán cho ngươi, sách gì cũng có với cả là một số lượng lớn. Nhưng ngài định làm gì với chúng?
- Biến đền thờ thành thư viện!
- Nhưng...
- Thế anh không muốn làm?
- Ai nói là tôi không muốn chứ?!!
- Vậy thì đừng hỏi nhiều, biết thế là đủ rồi. Anh có bán luôn cả giấy không để ta còn biết mua mấy chục lô đóng thành vở cho lũ trẻ.
- Không lẽ Tiểu Thư muốn xây dựng trường học?! - Darius suy nghĩ.
- Thông minh, ta biết giấy khá đắt nhưng vì sự tốt đẹp của mọi người thì cái giá nào cũng xứng đáng cả!
- Được rồi, thần biết gia tộc Charmaine không thiếu tiền. Nhưng đôi lúc làm ăn cũng phải biết trả giá một chút, thế này đi! - Uống một ngụm trà! - Tiền giấy ta sẽ hạ xuống 1/3 giá thấp hơn cả thị trường và việc đóng vở miễn phí, người nghĩ được không?
"Có lẽ là nhờ tách trà của Mirabel pha khá hợp khẩu vị của anh chăng, ta sẽ cảm ơn nàng ta sau."
- Vậy có phải người lỗ nặng sẽ là Darius, anh sao?!
- Không sao, trái tim Tiểu Thư nhân hậu đã khiến thần đây cảm động.
- Anh thật khéo nói đùa!!! Còn một chuyện nữa, đó là...
- Vâng thần biết rồi, mọi thứ sẽ xong xuôi ổn thỏa chỉ chờ ngày ngài tới lấy thôi!
Buổi giao dịch vẫn diễn ra thuận lợi, đến khi anh ta về tôi đã đích thân ra tiễn. Mà trong lòng thì thầm suy toán...
"Mirabel cặp với anh ta cũng hợp đấy chứ?"
- Nếu ngươi thích uống trà như vậy, lần sau ta sẽ cho người chuẩn bị trước...
- Vậy thì chắc chắn lần sau ta lại tới uống trà rồi. - Nghe lời mời chào đón nhìn vui vẻ hẳn ra! - Tạm biệt, Tiểu Thư Charmaine.
- Cứ tự nhiên. - Nếu mà gả cô ta cho hắn thì không phải tôi đây sẽ là ngư ông đắc lợi sao.
_End V_