Cadell Barrett, một nhị công tử giàu có nhất nhì trong thành phố. Tổ tiên họ Barrett là một dòng họ lâu đời và có chỗ đứng trong xã hội thượng lưu. Bao đời đều là con cháu với bộ óc kinh doanh, có thể nói máu làm ăn đã đi sâu vào trong máu luôn rồi! Và Cadell Barrett cũng là một người tương tự, từ 2 tuổi đã biết được hàng thật hàng giả, 5 tuổi thì theo ba chu du khắp nơi để học hỏi, 10 tuổi thì đã xây dựng cơ nghiệp thương buôn có tiếng ở thành đô.
Dòng họ Barrett nổi tiếng là vậy mà lại có một lời nguyền rủa đi theo con cháu họ, đấy chính là tác hại của việc tham lam mà thân hình của họ sẽ dừng lại ở độ tuổi 10 tuổi và sẽ không lớn lên được. Nhưng lời nguyền nào cũng phải có cách giải, đó là tình yêu. Họ phải yêu một ai đó và đợi chờ người ấy chấp nhận, phải nguyện trao tất cả mọi thứ mình đang có mà cho người ấy thì một phép màu kì lạ sẽ xảy ra!
"Cadell, bạn thuở nhỏ của ta!"
Ánh mắt tôi sắc lạnh, trong đầu bỗng hiện mấy mảng kí ức của hắn ta. Miệng thì mỉm cười một cách hoàn hảo mà chào hắn.
- Vui, tất nhiên là vui rồi!
- Nhưng sao tôi lại không thấy cậu chả niềm nở gì cả?
- Đừng đa nghi quá sẽ khó ai yêu lắm..
Ta bước tới nhéo cái mũi của một người 22 tuổi mang hình dáng của đứa trẻ mà cũng hả dạ. Ai bảo trước kia hắn dám bán đồ dởm cho ta chứ? Nghĩ mà phát bực, mà cốc đầu hắn một cái thật mạnh rồi quăng hắn xuống đất.
- Ái, đau quá! - Cậu ta xuýt xoa xoa xoa cái mũi bị nhéo. - Hồi xưa cậu đâu có mạnh bạo như vậy chứ?
- Hồi ấy sao? - Yên vị trên chiếc ghế của mình thì liếc nhìn Cadell đang di chuyển xuống ngồi bộ sofa. - Vậy cậu sẽ đối tác của tôi sao?
- Phải, bất ngờ không!!! - Nở một cười toe toét như lâu rồi không gặp bạn cũ.
- Ừm!
- Anh rể cũng ngồi đi chứ?! - Cadell nhìn thấy thanh niên kia vẫn đứng ngoài cửa mà gọi vào.
- Anh rể?! - Ta giật mình, hỏi lại.
- Cậu không biết sao, anh rể là vị hôn phu sắp cưới của chị mình đấy.
- ...Sao tôi lại không hề nghe anh nói gì vậy, Darius?!
"Vậy ra đây cũng là lời định nói của Mirabel sao!"
- Thần định sẽ nói nhưng vẫn chưa có cơ hội, Tiểu Thư.
- Được rồi, dù sao cũng phải chúc mừng chứ? Hay là một thùng bia lúa mạch...
- Vậy thì phải cảm ơn cậu nhiều rồi. - Cadell nhanh miệng cảm ơn.
- Nhưng nói thật ta chả có thứ gì để mấy người muốn mua bán cả? - Ngậm trái đắng sự tiếc nuối, mà vào thẳng vấn đề mà đưa cậu ta tới đây.
- Có, chính là ba cuốn sách mà cậu đã soạn thảo đấy. - Lấy ba cuốn ra khỏi bọc giấy. - Darius đã gửi cho chị mình đọc thử xem và Nhà vua đã rất thích chúng, và mọi nội dung trong đây vô cùng dễ hiểu nên...
- Nên cậu đã ngửi thấy cơ hội kiếm tiền!
- Hahaha, phải! Nên muốn cậu chấp thuận việc sản xuất sách này. Nó có thể thay đổi được nền giáo dục lạc hậu hiện tại ở thành đô hiện giờ!
- Vậy tôi sẽ được gì nào? - Tựa cằm vào hai bàn tay, tai vẫn nghe chăm chú những gì cậu ta nói!
- Thì cậu sẽ nổi tiếng...
- Khoan đã, đấy không phải điều tôi muốn!
- Điều cậu muốn là... ?
- Sản xuất quả là điều tôi muốn, nhưng tôi muốn mọi đứa trẻ đi học dù giàu có hay nghèo khổ. Cậu hiểu ý tôi chứ, Cadell?!
- Mình hiểu rồi, vậy cậu sẽ chấp nhận sao.
- Vậy phí bán ra sẽ là 10 đồng bạc, và chúng ta chia lợi nhuận 7:3.
- Cái này thì anh không đồng tình. - Darius giơ tay đưa ý kiến. - Hay chúng ta thử nghe ý kiến của Tiểu Thư đây, thần khá chắc ngài sẽ có một lối suy nghĩ khác!
- Tất nhiên là được, anh rể.
- 10 đồng quá đắt, phí sách là 5 đồng bạc một cuốn, bán được bao nhiêu lợi nhuận 5:4, một phần kia thì để vào ngân khố quốc gia đi. Và tuyệt đối không được ghi tên ta ra và lan truyền về tác giả của chúng. Tất cả phải được bảo mật!!!
- Được thôi, cứ theo ý cậu mà làm. Việc cũng đã làm xong rồi, thế giờ còn việc phụ.
- Còn việc gì nữa?
- Thật ra, trong giới thượng lưu đang bàn tán về người sắp sửa trở thành bạn đời của Thất Hoàng Tử.
- Và việc đó liên quan gì đến tôi?!
- Có liên quan, không phải cậu từng nói sẽ trở thành vợ của Thất Hoàng Tử sao?
"Ặc!"
- Th..ế sao?! Nhưng giờ tôi thay đổi rồi, chỉ muốn sống yên ổn ở nơi này thôi. - Đôi mắt nhìn xa xăm, tay vô thức mà nắm hờ.
- Thật sao, vậy là tôi còn có cơ hội sao??? - Không hiểu sao mà anh ta bỗng nhảy cẫng lên, miệng cười vui sướng mà người thì đã đứng bên cạnh ta!
"Cơ hội?"
- Khụ, ừm. Cậu nói ý đó làm tôi vẫn chưa thông hiểu lắm.
- Cơ hội để làm chồng cậu đấy. Thực ra tớ đã phải lòng từ hồi nhỏ rồi, nhưng sợ cậu né tránh nên không dám nói.
- Cậu thẳng thắn quá! - Tôi buông lời nhận xét, tay phải đặt lên trán để ngăn cản cái ôm định lao vào tôi.
- ... - Còn về phía Darius thì không biết ăn trúng gì mà mặt mày cau có lắm!!!
- Vậy cậu sẽ cho tôi chứ?! - Phải thừa nhận hắn dễ thương thật, đôi mắt đen tựa hồ lấp lánh, thân hình tuy nhỏ nhưng khuôn mặt bầu bĩnh, má hồng hồng thật là cưng đến phát ghét.
"Hừm...thì ra đây là lí do mà ta chưa bao giờ hận hắn. Không, không, phải vững tâm trí lại nào! Nhưng..."
- Đi mà! - Thấy bộ dạng lắc đầu của ta trong vô thức. Trời ơi, cậu ta còn trưng cái khuôn mặt ấy thì ta làm sao dám từ chối.
- Không! - Haha, nhìn bộ dạng bĩu môi ấy kìa. Hai tay nhanh chóng lao tới đôi má nõn hồng kia mà cưng nựng. - Nhưng có lẽ làm vị hôn thê với cậu cũng không tệ! Nhưng để cho thuyết phục thì có thể cho tôi nhéo má cậu mỗi khi tôi muốn.
- Yeah. Má này cậu thích nựng bao nhiêu cũng được, miễn là cậu kí tên vào bản này là ổn hết! - Gì vậy, cậu ta chuẩn bị sẵn luôn.
- Kí thì kí, chỉ cần cậu phải làm đúng theo những gì đã ghi đấy. - Đọc kĩ càng những điều lệ trong bản hợp đồng, thấy cũng hợp lí ít ra cũng có cái để làm tin chứ?! Còn có phí bồi thường nữa chứ, ra giá cũng thật là cao làm sao mà ta không kí cho được.
"Dù gì thì quyết cũng không lấy Thất Hoàng Tử, thì mọi chuyện sẽ ổn thôi! Với lại người này cũng thông minh, giàu có và hiểu ta rất nhiều."
- Thành giao, vậy từ giờ xưng hô thế nào? - Cậu nhóc nào đó vui vẻ hớn hở cả lên.
- Cứ gọi biệt danh của tôi, hôn thê không thì vợ!
- Vậy thì gọi tôi là chồng nhé vợ yêu.
- Tốt thôi, chồng à... Bữa tối nay cậu ở lại dùng bữa với tôi chứ?
- Hehehe!!! Nghe vợ hết. - Được gọi như vậy mà cười đầy bối rối, mặt đỏ mà sướng lòng!
- Vậy thì giờ ông Gregory tiễn quý ngài Darius đây, tôi còn muốn ôn với chồng ta chút chuyện cũ.
- Vâng thưa Tiểu Thư, mời ngài ạ.
_Chương XI_