Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 461: Cùng Cynthia Bay

“ Được rồi đứng lên đi! Ta sẽ không lấy đi mạng nhỏ của các ngươi. Có điều đã các ngươi gọi ta là đại nhân, hơn nữa còn là độc lập đội hỏa tiễn.

Dạng này có phải hay không ta cũng là thành viên của đội hỏa tiễn, hơn nữa còn là lão đại của chi đội ngũ này?”

Nghe được Lâm Phàm tự biên tự diễn nói, James và Jessie đều là ngây ngốc vẻ mặt mà nhìn hắn, Meowth cũng không tiếp tục giả chết, nó cũng bật dậy với đôi mắt to tròn, đau đáu nhìn Lâm Phàm.

Thấy ba tên này không trả lời, ở trong xe Cynthia còn đang chờ đợi đâu! Lâm Phàm không kiên nhẫn mà hỏi lại lần nữa “ Ta nói những điều trên có đúng hay không? Có hoặc là không, mau trả lời!”

“ Đúng... Đúng. ..Đúng... Đại nhân nói tất cả đều là đúng, đều là phải đấy.” Ba thanh âm gần như là đồng thanh phát ra, đội hỏa tiễn cũng thi nhau gật đầu đồng tình Lâm Phàm suy nghĩ.

Đây không phải là bọn họ tham sống sợ chết mà nhận đồng, chỉ là đối mặt với Lâm Phàm, ba tên này là phát ra từ tận sâu trong thâm tâm sợ hãi. Nỗi sợ này là không cách nào để hình dung, nó được hình thành và tích tụ từ rất lâu trước kia.

Để rồi đến hiện tại, ba tên này trong lòng là không thể sinh ra nổi một chút nào phản nghịch chi tâm đối với Lâm Phàm.

“ Tốt! Rất tốt! Các ngươi đã nói như vậy thì lời ta nói quả thật là đúng rồi. Mà đã là đúng thì cứ đúng theo đó mà làm đi...” Nói xong Lâm Phàm quay người, đi đầu trở lại xe.

Đi được một đoạn, hắn nghe không có tiếng bước chân đuổi theo ở phía sau! Không cần quay đầu lại Lâm Phàm trực tiếp ra lệnh “ Còn không mau đuổi theo, lên xe!”

“ Vâng... Vâng... Vâng... Đại nhân!” Vừa nói đội hỏa tiễn vừa ba chân bốn cẳng chạy theo sau Lâm Phàm, cúi người trước xe hành lễ. Đợi hắn lên xe sau, cả ba mới nhanh chân leo lên, ngồi nghiêm chỉnh thu mình vào một góc, cúi đầu không nói.

Nhìn đội hỏa tiễn nắm bắt thành thạo tác phong của tiểu đệ nhóm khi theo hầu lão đại, Lâm Phàm cảm thán

“ Đám người này quả nhiên sinh ra là để làm tay sai. Có điều nên hay không nên bồi dưỡng bọn họ thành trợ thủ đắc lực để làm việc...”

Cynthia chỉ nhìn tất cả nhưng không hỏi, nàng không hỏi Lâm Phàm cũng không có lắm miệng mà đi giải thích cái gì. Không có việc gì làm, Lâm Phàm là thả ra suy nghĩ, hướng về tương lai...

Trong xe bầu không khí im ắng được mọi người duy trì. Chỉ là đôi lúc sẽ vang lên “ục...ục...” của bụng đói thanh âm, phát ra từ phía của đội hỏa tiễn, phá bỏ đi sự tĩnh lặng trong xe...

Đợi đến sân bay sau Lâm Phàm trước tiên tìm một nơi để cho đội hỏa tiễn đem dạ dày trống rỗng nhét đầy thức ăn. Sau đó cả đoàn mới lên máy bay, bay thẳng về Hoenn.

.........

Một tuần sau khi Lâm Phàm trở về Hoenn!

Chưa đầy một tuần, Lâm Phàm đã đem nữ nhân đoàn bị bỏ đói tận hai tháng chăm chút đến độ béo mập như xưa, tất cả đều lộ ra tươi như hoa và tỏa ra mê người hấp dẫn cùng thành thục nữ nhân mùi vị.

Nhưng cũng do hàng đêm vì nữ nhân của mình cố gắng, mà Lâm Phàm làm cho Cynthia cảm thấy không hề vui vẻ và muốn mau chóng rời khỏi nơi này.

Dưới sự thúc dục của Cynthia, Lâm Phàm không thể không chào tạm biệt đám nữ nhân, để đưa Cynthia về mỏm đá tinh khiết, để nàng có thể trực tiếp mở mang kiến thức về Rayquaza.

Đội hỏa tiễn không có đi theo Lâm Phàm, bọn họ đã được hắn giao cho Winona, để ở lại đây cùng đám tiểu gia hỏa học tập và rèn luyện.

Muốn để bọn họ làm được việc, trước tiên phải để bọn họ có đủ thực lực cái đã, rồi mới tính gì thì tính! Cho nên Lâm Phàm mới an bài như vậy, để tránh cho đám người này tiếp tục chạy loạn, bám theo sau đít Satoshi cùng Pikachu.

Tránh việc tiêu tốn thời gian làm những chuyện vô bổ, thực lực thì vẫn chẳng ra thể thống cống rãnh gì... Đây âu cũng là điều tốt cho đám bọn họ.

Không mất quá nhiều thời gian để Lâm Phàm cùng Cynthia đến mỏm đá tinh khiết và cũng không quá khó để Lâm Phàm đưa Cynthia đến được vị trí nơi ở hiện tại của Rayquaza.

Đến đây sau, Lâm Phàm không hề bất ngờ về việc nơi đây cảnh sắc thay đổi, hắn cũng không bất ngờ khi không thấy bóng dáng của Hydreigon đâu. Hắn chỉ bất ngờ khi thấy được một Lâm Phàm khác đang chạy loạn khắp nơi đùa nghịch cùng A.Vulpix.

Không nói hai lời, Lâm Phàm sử dụng < Cách Không Khống Vật > kỹ năng, đem một tên khác hắn kia trói buộc hành động, lơ lửng trên không trung, bay lại trước mặt hắn.

Làm người bình thường là rất dễ bị lầm tưởng, trước mặt hắn tên này là Lâm Phàm thật. Nhưng siêu năng lực giả Lâm Phàm, với sức cảm ứng kinh người, là rất dễ để cảm nhận và phân biệt được kẻ này là Zorua biến ảo mà thành, từ khí tức của nó...

Nhận ra là Zorua biến ảo thành mình bộ dạng sau, Lâm Phàm điều đầu tiên làm không phải là hỏi này hỏi nọ là sao nó làm được một điểm này, mà Lâm Phàm làm đầu tiên đó là đem quần của chính Zorua trong bộ dạng của hắn vạch ra xem xét.

Chỉ đến khi không nhìn thấy thứ mà nam nhân nào cũng có ở trên người Zorua trong bộ dạng của hắn sau, Lâm Phàm nghiêm trọng vẻ mặt mới rốt cuộc giãn ra...

“ Cũng may cho ngươi là biến ảo thành bộ dạng của ta, ngươi là không mọc ra tiểu đinh đinh, nếu không ta sẽ tự tay đem cả cụm của ngươi cắt bỏ, biến ngươi thành một con hoạn cáo mới thôi!”

Hung ác trừng mắt nhìn Zorua đe dọa, sau đó Lâm Phàm mới yên lòng thả nó xuống.

Còn Zorua đột nhiên bị túm đến và mắng một trận. Nó cũng không dám giữ nữa bộ dạng của Lâm Phàm, lắc mình biến ảo, nó trở về với bộ dạng ban đầu, sau đó rên ư ử như chó thiến, cúp đuôi co cẳng, chạy biến...

Đối với vấn đề này Lâm Phàm không giải thích gì thêm, là nam nhân mọi người có thể tự hiểu được!!!

Ở một bên, Cynthia cũng không quan tâm Lâm Phàm và Zorua nháo trò, bởi từ lúc đến đây, nhìn thấy trên trời cao Rayquaza rõ ràng bộ dạng sau, Cynthia đã sớm không thể rời đi nổi mắt khỏi nó.

Dùng cực độ si mê cùng yêu thích ánh mắt, Cynthia nhìn chằm chằm lên trời cao, miệng há hốc để quan sát từng cử động, từng chi tiết trên người Rayquaza.

Xử lý xong Zorua sự tình, Lâm Phàm mới để ý đến ngây ra như phỗng và thất thố biểu lộ đứng ở bên mình Cynthia.

Nhìn miệng nàng mở rộng thiếu điều chảy rãi, ở đâu giống một vị thanh lãnh quán quân nên có bộ dạng, càng giống hơn là một cô nhóc ba tuổi, thấy được yêu thích món ăn ngon, mà lộ ra si ngốc và thèm rỏ rãi bộ dạng...

“ Như thế này yêu thích Rayquaza, bảo sao cô nàng này có thể bỏ xuống ngại ngùng, để cùng ta trở về một chuyến này!”

Bật cười tiến lại gần, quan sát một hồi, thấy Cynthia lấp ló nơi khóe miệng óng ánh một giọt sương nhỏ sau, Lâm Phàm không thể không lên tiếng đề tỉnh nàng, để tránh cô nàng này lại vì ngại ngùng mà tránh mặt hắn.

“ Ngươi là thật thích nó sao? Có muốn cưỡi thử nó một lần cho biết hay không?”

Câu đầu tiên của Lâm Phàm như gió thổi qua tai Cynthia, nhưng câu thứ hai của hắn lại thật sâu hấp dẫn cô nàng này. Khép vội miệng nhỏ, quay ngoắt người qua nhìn Lâm Phàm với đôi mắt long lanh, Cynthia đơn giản là phát ra một tiếng yêu kiều

“ Muốn...”

Đầu óc đen tối Lâm Phàm nhìn Cynthia “ướt át” bộ dạng không khỏi thầm nghĩ “Nếu thứ ngươi muốn ngay lúc này không phải là Rayquaza con rồng này, mà là con rồng của ta, vậy thì tốt biết bao...!”

Nghĩ như vậy, đồng thời Lâm Phàm cùng lúc đó gọi Rayquaza xuống tới, bởi hắn sợ trước một Cynthia dạng này, hắn sẽ không kìm chế được nữa mà đem nàng đẩy ngã.

Rayquaza đang phi hành trên bầu trời, chuyên tâm tập luyện < Dragon Ascent > chiêu thức.

Nhưng khi nghe được Lâm Phàm huýt sáo kêu gọi, nó ngay lập tức bỏ đi tu luyện công việc, hạ xuống thân mình, lao về phía Lâm Phàm, lơ lửng vây quanh hắn, Cynthia cũng theo Lâm Phàm hưởng phúc và được Rayquaza vây quanh...

Như một hiếu kỳ bảo bảo, Cynthia manh đát mà mở to tròn đôi mắt, ngắm nhìn ở khoảng cách gần Rayquaza, liên tục phát ra “Oa...oa” cảm thán thanh âm. Nàng thật là lần đầu nhìn thấy được Rayquaza ở khoảng cách gần như vậy...

“ Được rồi dừng lại đi! Mau hạ thấp thân mình, trở ta đi tham quan đảo nhỏ một vòng.”

Nhận được chỉ thị của Lâm Phàm, Rayquaza ngoan ngoãn y lệnh mà làm. Hạ thấp thân mình, để phần cổ của nó chắn trước mặt Lâm Phàm.

Nhìn Rayquaza ngoan ngoãn nằm trước mặt mình, Cynthia có chút không biết làm sao, xoắn xuýt mà nhìn Lâm Phàm. Bởi hắn có nói là để Rayquaza trở hắn đi tham quan một vòng đảo nhỏ, nhưng cũng không có nói là sẽ trở nàng đi cùng đây...

Hơn nữa dù rất muốn, nhưng nàng là thật không dám tự ý leo lên người Rayquaza, bởi nàng cũng không ngốc, vẫn có thể rõ ràng một con rồng là cao ngạo cỡ nào.

Bản thân nàng cũng sở hữu một con cao ngạo Garchomp, làm sao nàng không biết, đám rồng này bản tính tự ngạo là cực cao, bọn chúng chỉ chấp nhận làm vật cưỡi cho chủ nhân của mình mà thôi.

Đó còn phải là khi bọn chúng cảm thấy chủ nhân của mình xứng đáng được sự tôn trọng loại này!

Còn kẻ khác muốn leo lên lưng nó, có nghĩ là cũng đừng nghĩ, nói gì đến trèo lên đầu lên cổ chúng mà ngồi...

Biết được Cynthia lo lắng điều gì, Lâm Phàm tự tin mỉm cười tiến về phía cô nàng này, đem Cynthia như bế công chúa mà nhấc bổng lên. Sau đó không chờ cô nàng này phản ứng lại, hắn đã nhảy phốc lên, ngồi yên vị trên lưng của Rayquaza!

Đối với những con rồng khác, Lâm Phàm là không dám chắc nó sẽ chịu để cho một vị xa lạ nữ nhân cưỡi lên thân thể của nó, dù là nữ nhân của hắn mang đến và đó có là hắn mệnh lệnh đi chăng nữa, thì vẫn chưa chắc đã được.

Nhưng đối với Rayquaza, trung thành tuyệt đối và nghe lệnh tuyệt đối nó, thì Lâm Phàm không hề sợ sẽ xảy ra bất kỳ biến cố hay bất chắc gì, khi để một nữ nhân xa lạ, cùng hắn cưỡi lên cổ nó!

Bất ngờ - Ngọt ngào - Hồi hộp - Lo lắng - Vui vẻ... Hỗn loạn cảm xúc đem lý trí Cynthia bao phủ khiến cô nàng chỉ có thể ngốc ngốc và tự nhiên làm ra choàng tay qua cổ Lâm Phàm động tác.

Khi Cynthia còn đang ngốc ngốc không biết làm sao, Lâm Phàm đã để nàng cẩn thận và nhẹ nhàng ngồi xuống vị trí trước người hắn.

Sau đó Lâm Phàm ra lệnh cho Rayquaza bay lên và cả hai cùng cưỡi Rayquaza phi thẳng lên trời cao...