Rằng Tôi Tích Một Cậu Bạn (Hoàn)

Chương 3 - Nhập học, nhận lớp, nhìn thấy cậu...!

Sau khi ba tôi về, chiều ấy, áo sơ mi quần tây âu, tôi đi nhập học. Vui vẻ! Loay hoay tìm chỗ của mình, tìm ghế ngồi. Tôi thấy được người anh tìm trọ giúp tôi và ba, ba nói mời người ta một bữa mà chưa. Tôi nhận ra người anh quen biết trên facebook,... Khá vui, Trái đất tròn không gì là không thể. Thì cũng bình thường thôi không có gì nổi bật, nộp hồ sơ, đóng học phí, nhận cặp. Tôi đi về.

Những hôm sau là học giáo dục gì đấy, nói chung lên để nhận dạng mình thuộc lớp nào thôi, tôi ngồi dãy ở giữa, bàn kề cuối, tôi làm quen được một người bạn, chung lớp, bây giờ là bạn thân thời đh của tôi. Nhưng rồi một hôm, ông thầy ấy, chính ông ấy đã cho tôi biết tôi thuộc hành tinh nào. Tôi đi lên đầu bàn ngồi, hehe, cậu ngồi những bàn kề cuối. Tôi không ấn tượng gì với cậu lắm vì trước đó tôi gặp được Hà Dĩ Thâm 😍, người ta mượn bút của tôi, haha😁, trơi ạ, góc nghiêng hay chính diện đều soái ca lồng lộn. Mê !

Nói thật, tôi không ấn tượng gì với cậu cả. Ngay từ đầu. Nhưng đâu phải, tất cả, trên một con đường đông kín người, tại sao chúng ta chỉ chạm phải những người sau này ta vướng bận mà không phải là người khác. Tôi tin vào duyên nợ, tôi tin tôi thích cậu cũng là một cái duyên.

Haha, phải cười, tôi cũng không còn biết tại sao tôi lại thích cậu nữa, kì lạ nha. Đương nhiên là qua một giai đoạn rồi, rất vui và cậu cũng đi vào trong tầm nhìn của tôi từ bao giờ rồi.

Đi học tôi luôn ngồi bàn cuối, vì vậy nên sau khi biết điểm tôi chuẩn bị phá sản vì đóng tiền học cải thiện. Haha.... Tôi thích những nơi thoáng đãng, nên gần cửa sổ hay những hàng ghế cuối luôn là sự lựa chọn của tôi. Tôi cảm thấy ngộp khi ngồi những bàn đầu, với một phần tôi nhát phải đối diện với giảng viên. Cậu cũng chỉ ngồi trên tôi 2-3 bàn, có khi cậu ngồi sau tôi, có khi cậu ngồi trước tôi, lúc ấy tôi thích cậu chưa nhỉ? Thích rồi, hihi.... Đến bây giờ tôi vẫn hỏi bản thân là tôi thích cậu từ khi nào? Tại sao lại thích cậu? Khó trả lời quá.....

Tôi thích cậu. Nói thật.