Sau chia tay, bạn trai cũ đều điên

Chương 8. Sở Khuynh Diệp & Sở Khuynh Ưu (1)

Đại học A- ngôi trường danh giá cực kì nổi tiếng trong giới thượng lưu, điểm đầu vào cao chót vót, học phí đắt đỏ, nhưng bù lại hế thống giáo dục được xếp vào những top đầu.

Thời tiết mùa thu mát mẻ, tâm trạng con người cũng theo đó mà tốt lên.

Như mọi năm, trong lễ khai giảng, Hội trưởng hội học sinh sẽ đọc diễn văn chào mừng học sinh mới. Trên sân khấu lúc này, một nam sinh đang đứng. Đồng phục trường nhàm chán khoác lên người hắn bỗng chốc trở nên sang trọng, thậm chí tỏa sáng lên. Âm thanh trầm bổng du dương, ấm áp đến mức khiến người ta tưởng như đang tắm dưới ánh nắng mặt trời.

- Kia là ai?

Tây Y Y vốn dĩ cũng đang đắm chìm trong mỹ sắc, lại đột nhiên bị bạn thân gọi tỉnh táo. Cô khinh thường nhấc mắt lên, châm chọc:

- Làm sao vậy? Bị câu mất hồn phách rồi đúng không? Không có tiền đồ!

-...

Cũng không biết là ai còn đang chảy dãi.

Nhưng Ái Nhiễm cũng không chọc thủng cô, cười rộ lên thừa nhận:

- Đúng vậy, Y Y biết hắn là ai không?

Ái Nhiễm lớn lên cực xinh đẹp, da trắng môi đỏ tóc đen, giống như công chúa Bạch Tuyết trong truyện cổ tích, đặc biệt là đôi mắt dường như chứa một biển sao trời, cười lên lông mi dài khẽ rung động, tỏa sáng lấp lánh. Cô chỉ cần mềm mại cong lên khóe môi cũng khiến cho ngàn người chao đảo, nguyện vì cô lên núi đao xuống biển lửa, chỉ hi vọng cô có thể vẫn luôn cười như thế. Tây Y Y chật vật rời đi tầm mắt, lắp bắp:

- Đó là Sở Khuynh Diệp, đại thiếu gia nhà họ Sở, hiện tại là Hội trưởng hội học sinh trường chúng ta.

- Sở Khuynh Diệp...- Ái Nhiễm lặp lại một lần, giọng nói nhiễm lên một tia nghiền ngẫm

Trong giới thượng lưu ai mà không biết Sở gia? Không chỉ là một gia tộc lớn có địa vị không nhỏ trên thương trường, chuyện gia đình họ Sở cũng khiến nhiều người châu đầu ghé tai bàn luận. Sở Tiêu dưới gối có hai cậu con trai, đại thiếu gia Sở Khuynh Diệp mọi mặt ưu tú, dịu dàng lễ độ, Sở Tiêu vẫn luôn kiêu ngạo vì hắn. Nhị thiếu gia Sở Khuynh Ưu lại hoàn toàn ngược lại, ngạo mạn tùy hứng, việc tốt không thấy, việc xấu ngoại trừ giết người cướp của, cái gì cũng dính đến hắn. Có thể nói là khiến Sở gia sứt đầu mẻ trán, hận không thể nhốt lại trong nhà, tránh cho ra ngoài làm mất mặt cả gia tộc.

Là anh em ruột, được giáo dục trong một môi trường như nhau, sao có thể khác nhau đến vậy? Sở Khuynh Diệp có thật sự hoàn mỹ không tì vết hay không? Thật đáng mong đợi.

Sau buổi khai giảng hôm đó, Ái Nhiễm chưa từng gặp Sở Khuynh Diệp thêm lần nào nữa. Một phần là bởi vì hai người không cùng ban, nhưng phần lớn là bởi vì Ái Nhiễm quá bận rộn, cô là nữ sinh ưu tú nhất ngành giải phẫu, học trò cưng của bác sĩ Louis, công việc trợ giảng hầu như chiếm trọn thời gian của cô.

Thế nhưng, Ái Nhiễm không ngờ tới, cô rất nhanh gặp được Sở Khuynh Ưu.

Đại học A quy định, học viên nghỉ quá 30 ngày sẽ phải thôi học. Thế nhưng từ khi bắt đầu nhập học đến nay, Sở Khuynh Ưu đã nghỉ đến 36 ngày, nếu như không phải Sở gia dùng tiền quyền động tay động chân, hắn đã sớm bị đá ra khỏi cổng trường. Thời điểm nhận được tờ danh sách lớp, Ái Nhiễm rất ngạc nhiên, Sở Khuynh Ưu thế nhưng học cùng ban với cô?

- Nhiễm Nhiễm, em thân là trợ giảng, có một nửa quyền lực của giáo sư, hẳn là nên lãnh trách nhiệm kêu gọi bạn học tới trường.

Giáo sư Tần giả bộ ho khan một tiếng, đúng lí hợp tình đổ trách nhiệm lên đầu Ái Nhiễm. Ông là giáo viên phụ trách giảng dạy ban giải phẫu, vẫn luôn bị Sở gia vừa đấm vừa xoa che giấu việc Sở Khuynh Ưu nghỉ học, nhưng hiện tại sắp đến bài kiểm tra đầu năm, Sở Khuynh Ưu nếu như thành tích không tốt, nhất định sẽ khiến Hiệu trưởng nghi ngờ, điều tra cặn kẽ. Đến lúc đó, ông không chỉ đắc tội Sở gia, còn có khả năng mất việc.

Ái Nhiễm cũng không nghĩ nhiều, ngoan ngoãn đồng ý. Vận động bạn học đi học mà thôi, còn hắn có nghe hay không cũng không liên quan đến cô.

Theo tình báo từ Tây Y Y, ba nơi Sở Khuynh Ưu hay đến nhất chính là sân đua xe, quán bar, nhà riêng. Nhà riêng Ái Nhiễm không tiện đến, quán bar quá mức hỗn tạp, ba mẹ Ái không đồng ý, vậy chỉ còn sân đua xe...

Nói về sân đua xe, cũng chỉ có Tây Y Y biết được, Ái Nhiễm có một bí mật. Cô không hề giống như vẻ bề ngoài ngoan ngoãn, dịu dàng, ngược lại so với Sở Khuynh Ưu còn "điên" hơn, thời gian còn học cấp 3, Ái Nhiễm từng cầm đầu một nhóm thiếu niên tóc xanh tóc đỏ, hút thuốc đua xe. Mặc dù đó chỉ là quãng thời gian nổi loạn, rất nhanh liền kết thúc của Ái Nhiễm, Tây Y Y vẫn cảm thấy như mới hôm qua.

- Aizz, thật là hoài niệm quá đi...

Tây Y Y cũng không phải người hiền lành gì, đường đường một tiểu thư cành vàng lá ngọc, lại đam mê tốc độ, chính vì vậy, cô cùng với Ái Nhiễm mới có thể gặp nhau, trở thành bạn thân từ cấp 3 tới giờ.

Ái Nhiễm liếc nhìn bộ dạng bà cụ non của Tây Y Y, trong mắt tràn ra một chút ý cười. Phải rồi, cô cũng cảm thấy có chút hoài niệm, cảm giác phóng túng, tự do quả thực khiến người ta mê muội. Cũng không khó hiểu Sở Khuynh Ưu lại trầm mê đến như vậy.

oOo

10 giờ tối, sân đua xe mới bắt đầu xuất hiện một loạt mô tô, đám thiếu gia ăn chơi tụ lại một chỗ, tiếng nẹt bô, cười nói ầm ĩ, trong không khí thoang thoảng mùi thuốc lá đắt tiền. Một cuộc phóng túng sắp bắt đầu.

Trong đám người hỗn loạn đó, nổi bật nhất là Sở Khinh Ưu. Hắn nhuộm tóc màu bạch kim, dưới ánh đèn tương đối nổi bật, sống mũi cao thẳng, dáng người thon dài, ánh mắt lười biếng mê người. Ngay cả động tác châm thuốc cũng cực kì quyến rũ, ngón tay hắn thon dài trắng nõn, khớp xương rõ ràng kẹp một điếu thuốc, không biết có bao nhiêu nữ sinh ước nguyện trở thành điếu thuốc chỉ vì được chạm vào môi hắn.