Song Bảo Trăm Tỷ: Mommy, Tới Đánh Call!

Chương 188: Tiêu chuẩn kén chồng

Tác giả: Minh Nguyệt Khuynh Thành

Dịch: Sâu

___________

“……” Hạ Tiểu Nịnh cảm giác mình đã thấy được Tử Thần giơ cao lưỡi hái lên, lập tức cảm thấy ngay cả món ăn trên bàn cũng không còn thơm nữa.

Phong Thanh Ngạn bước đến, ấn cô xuống chiếc ghế cô vừa rồi kéo ra kia, sau đó mới ngồi xuống đối diện cô, “Món ăn rất ngon.”

“Vâng, là vậy sao?”

Đây là sự an ủi cuối cùng trước khi chết sao? Cô tuyệt vọng mà suy nghĩ.

“Ừ.” Anh động tác lịch sự tao nhã mà cầm lấy chiếc đũa, “Cô tại sao không ăn?”

“Mời anh ăn trước, ha ha……”

“……” Anh liếc mắt nhìn cô một cái, múc một chén canh đẩy đến trước mặt cô, “Cùng nhau ăn.”

Bữa tối cuối cùng sao? Hạ Tiểu Nịnh buồn bã cầm lấy cái thìa, nuốt không trôi.

Phong Thanh Ngạn xem vẻ mặt thống khổ của cô, tưởng là canh này bị cô làm hỏng rồi, anh lấy một chén đưa đến bên môi nếm một ngụm, hương vị coi như không tệ.

Chẳng lẽ cô gái này đối với tiêu chuẩn của mình yêu cầu nghiêm ngặt như vậy?

Nghĩ nghĩ, anh đặt chén canh xuống, “Hương vị thật sự không tệ đâu, tay nghề của cô trước sau như một, rất tốt.”

“……”

An ủi đến từ sư tử! Hạ Tiểu Nịnh gượng cười, "Vâng, là vậy sao? Cảm ơn.”

Phong Thanh Ngạn dặn dò cô phải ăn cơm thật ngon, sau đó mới lần nữa cầm lấy chiếc đũa, “Năm nay 25 tuổi?”

“……” Đề tài xoay chuyển quá nhanh tựa như gió lốc, Hạ Tiểu Nịnh thiếu chút nữa bị sặc canh, “À...vâng.”

“Có cân nhắc qua chuyện khi nào lập gia đình chưa?”

“…… Chưa có.”

“Có thể bắt đầu suy nghĩ.”

“……Ah.”

Cô không hiểu sao anh lại kết thúc đề tài này bắt đầu đề tài khác.

Một bữa cơm thật yên tĩnh, cuối cùng Hạ Tiểu Nịnh đứng lên định thu dọn chén đũa, bị Phong Thanh Ngạn giữ chặt lại, “Để tôi.”

“Nhưng mà tay của anh đang bị thương……”

“Có bao tay chống nước.” Anh không nói lời gì mà lấy đi rồi tất cả đồ vật, không cho cô bước vào phòng bếp nửa bước.

Hạ Tiểu Nịnh yên lặng mà ngồi ở trên sô pha, nghe trong phòng bếp truyền đến tiếng nước, không rõ giờ phút này trong lòng mình một trận vui mừng rồi một trận thấp thỏm cứ luân phiên đến, rốt cuộc là trúng tà gì rồi.

Bất an mà nhìn bốn phía xung quanh một chút, cô đứng dậy đem dao gọt hoa quả, gạt tàn thuốc, bấm móng tay...trên bàn, những vật có chứa tính công kích trả thù cùng với đĩa trái cây giấu đằng sau TV.

Làm xong những thứ này, Phong Thanh Ngạn đi ra.

Anh ngồi vào sô pha, thuận tay muốn chạm vào một quả táo để gọt, lại phát hiện đĩa trái cây không thấy đâu. Vẻ mặt không hiểu mà thu tay lại, nhìn cô ngồi ở phía đối diện, “Muốn uống nước không?”

Muốn tính sổ mình sao…… Hạ Tiểu Nịnh da đầu căng thẳng, “Không không, tôi không muốn uống nước.”

“……” Phong Thanh Ngạn sau đó nhẹ nhàng nhích lại gần, đôi tay chắp đặt trên đầu gối, “Đối với một nửa tương lai có yêu cầu gì không?”

Chẳng lẽ còn muốn liên luỵ đời sau nhà cô? Cô nơm nớp lo sợ, “Hỏi cái này làm gì?”

Còn có, biểu hiện của anh vì sao lại nghiêm túc như vậy? Thật là dọa người!

“Cô nói là được.”

Chỉ cần cô nói, anh sẽ cố gắng đến gần cô.

“Ah……” Hạ Tiểu Nịnh thật ra cũng không có nghĩ tới bất cứ tiêu chuẩn gì về phương diện này, chỉ có thể cố gắng nhớ lại các quy tắc lúc trước Cố Lâm Anh đặt ra cho mình, “Ừm…… Đầu tiên, diện mạo đoan chính, chiều cao tốt nhất là 1m75 đến 1m8 tầm đó.”

Người nào đó 1 mét 88 có hơi kéo khóe miệng ra, “Còn có gì nữa không?”

“Tuổi không quá 28.”

“……” Phong Thanh Ngạn yên lặng mà mà nghĩ lại một chút những người trong giới trí thức mình quen biết.

Không biết tên khốn Kỳ Tư Diệu kia có thể giúp đỡ sửa tuổi tác một chút trên hộ khẩu cùng chứng minh nhân dân hay không?

“Còn có những thứ khác thì sao? Ví dụ như công việc đối phương, bối cảnh gia đình, tính cách?” Anh đổi vị trí hai cái chân một chút, lại hỏi.

“Có,” Hạ Tiểu Nịnh nghiêm túc gật đầu.

Cố Lâm Anh cùng Hạ Chí Dũng tuy rằng muốn cô ở nhà mấy năm nữa, nhưng mà cũng lo lắng con gái mình sẽ sớm gặp được người trong lòng, cho nên hai vợ chồng già đem yêu cầu nói ra được đặc biệt cụ thể với cẩn thận.

Cô nghĩ nghĩ, lặp lại lời mẹ nói lúc trước: “Tốt nhất là nhân viên công chức hoặc là kỹ sư các loại, bởi vì tương đối ổn định. Bối cảnh gia đình càng đơn giản càng tốt, về phần tính cách thì…… Nhất định phải nhẹ nhàng chu đáo, khéo hiểu lòng người.”

___________