- Kha Nguyệt cô đừng có mà quá đáng
Trong lớp-nơi Trịnh Hạo Thạc vừa bước vào là đã thấy sắp có bạo lực diễn ra giữa một đứa con gái theo sau là 5 thằng con trai với một bạn nữ xinh xắn. Có điều người trong lớp thì nhiều mà không ai ra can ngăn cả, chỉ đứng một bên xem kịch, dù gì chuyện cũng đâu liên quan đến họ, giúp đỡ chỉ gây thêm phiền phức cho mình
- Nào mày tránh xa bạn trai tao ra thì tao sẽ ngừng gây chuyện với mày đó Tống Vũ Kỳ
- Nói cho đúng vào, là thằng bạn trai cô đi theo tôi. Tiểu thư Tống gia như tôi lại thèm dây dưa với loại người như hắn ta? Chỉ có cô mới hợp với hắn
Chát
Nghe những lời Tống Vũ Kỳ nói không khác gì đang sỉ nhục mình, Kha Nguyệt nhanh chóng muốn giáng xuống gương mặt đang thách thức mình kia một bạt tay thật mạnh nhưng người nhận cái tát đó không phải Tống Vũ Kỳ mà là Trịnh Hạo Thạc. Vốn tính khá nhút nhát lại thêm ở đây có nhiều người nên cậu không định để bản tính lương thiện của mình trỗi dậy và đi lại giúp cô nàng kia đâu, chỉ tại nghe vài câu nói đã thấy Kha Nguyệt ghen mù quáng đi đánh người câu mới đỡ giùm
Gương mặt trắng trẻo đáng iu của Trịnh Hạo Thạc in rõ nét 5 ngón tay với sự bất ngờ của tất cả con người trong lớp. Không ngờ có người giúp con nhỏ chanh chua họ Tống kia nga~, đúng là ngoài sự mong đợi
- NÀY, ai mượn cậu ra đây giúp tôi?
Cô nàng mất bình tĩnh hét lên một tiếng với người vừa giúp mình, có lẽ bởi cái tính này nên cô mới bị ghét. Nhưng Trịnh Hạo Thạc có EQ rất cao, nhìn cái gương mặt tức giận như không muốn được ai giúp còn ánh mắt lại có chút tội lỗi kia là hiểu cô gái này là đang lo cho cậu
-Giúp nó làm gì để cho nó quay lại nạt nộ, tội cho cậu thật_Kha Nguyệt xoa xoa cái bàn tay đang đau rát do dùng lực quá nhiều nói
-Tôi lại tội cho những người yêu phải một thằng không ra gì như cô hơn_Sóc nhỏ nay tự nhiên có gan bất thường, dám đáp lời con ả cầm đầu một đám trước mặt
-Thích gây chuyện với tôi thế thì chịu đòn với nhỏ kia luôn nha
Vừa dứt lời 5 thằng đằng sau mặc dù thấy có lỗi khi đánh gái xinh và một thằng nhóc đẹp đến cỡ này nhưng nhận tiền rồi thì phải làm thôi, người đẹp làm sao quan trọng bằng tiền đây?
-Tụi mày dám đánh anh ấy một tao trả mười đấy, thử động tay tao xem
Đúng lúc cả lớp hào hứng đợi chờ một màn bạo lực diễn ra thì giọng nói trong trẻo cùng với lời nói đầy thách thức sau đó là một thân ảnh nam nhân đi đến chắn trước mặt 1 nam, 1 nữ kia
-Ê tụi mày, kia là Điền thiếu gia đó
-Hình như là vậy, sao thằng nhóc đó có mặt ở đây?
-Ôi ngày gì lắm drama thế, thích quá trời
-Lâm Kha Nguyệt định làm gì tiếp đây?
-Còn làm gì ngoài rút lui nữa, gặp ai không gặp gặp ngay Điền Chính Quốc mới đau chứ
Nhận ra được tên nhóc vừa mới xuất hiện là ai liền có những lời bàn tán diễn ra sôi nổi, nào là quan hệ của mấy người họ hay Lâm Kha Nguyệt sẽ giải quyết chuyện này như nào
-Điền thiếu gia, đây là chuyện riêng mong thiếu gia đừng xen vào
Kha Nguyệt mặc dù có chút rén nhè nhẹ nhưng vẫn cố giữ phong thái của một bậc tiểu thư, bình tĩnh đàm phán với Chính Quốc. Còn em nhìn vẻ mặt kia chỉ muốn cười khinh một cái, cố thể hiện cho ai xem? Loại như cô ta có thể lọt vào mắt em được sao? Quá là ảo tưởng rồi
-Trịnh Hạo Thạc là bảo bối của tôi, cô nói xem tôi có tư cách để xen vào không? Chuyện nảy giờ tôi chứng kiến hết, cô dám đánh anh ấy, nghe tiếng có vẻ không nhẹ, giờ cô tính đền bù bằng gì? Hai cái tát trả lại có vẻ công bằng
-Cậu là con trai...có thể đánh phụ nữ?-Nghe Chính Quốc nói ả ta có vẻ rùng mình, cố gắng nói ra một câu mong em sẽ suy nghĩ lại. Nếu bây giờ kêu ả xin lỗi để bỏ qua chuyện này, ả cũng bằng lòng vứt bỏ mẹ nó cái gọi là tôn nghiêm đi chứ gặp phải Điền thiếu gia thì mọi chuyện có thể đi xa hơn tầm kiểm soát của ả nhiều
Chát! Chát!
-Cậu ta không đánh được nhưng là tôi chắc không vấn đề đúng chứ?
Tống Vũ Kỳ đi lên tát 2 cái khiến môi ả bật máu
-Mày...mày...
-Còn không mau cút
Lời Điền Chính Quốc vừa dứt thì ả mặc dù vẫn uất ức vì bị đánh đau đến như vậy vẫn phải cất từng bước tức giận về lớp, trong lòng hứa sẽ trả cho Tống Vũ Kỳ một cái giá đắt khiến cô không còn mặt mũi nữa mới xoa dịu được nỗi nhục hôm nay của ả
Em khi thấy xong chuyện mới lo lắng nhìn sóc nhỏ sau lưng mình, gương mặt bị sưng lên, mắt có chút đỏ liền muốn đem người anh này về nhà giấu trong phòng. Con trai gì đâu hiền đến nổi mới xa Trí Mẫn với em có mấy ngày là bị ăn hiếp đến thế, xót quá đi