Đêm đó sóc nhỏ do hơi dỗi một xíu mà ở luôn trong khách sạn. Hôm sau thì cố gắng thức sớm để đi đến trường
Khá là khác với sự tự kỉ hôm qua thì nay Trịnh Hạo Thạc có em họ Điền làm bạn lại thêm Lâm Vũ Kỳ chủ động lại bắt chuyện, tâm trạng liền vui lên nhất thời quên mất đi sự việc hồi tối
- À Hạo Thạc, hồi sáng có anh năm trên qua tìm cậu ấy mà lúc đó sớm quá cậu chưa vào
Đang ngồi ăn chợt Lâm Vũ Kỳ nhớ lại anh đẹp trai sáng hỏi cô về người bạn mới quen cực kì đáng iu này liền kể lại. Trịnh Hạo Thạc nghe xong ngu ngơ cố gắng nhớ một hồi vẫn không có ấn tượng gì, bộ ở đây có người thân cậu mà cậu lỡ quên mất hả ta? Chắc chắn là không rồi, ai chứ quan hệ của cậu đúng hẹp luôn, số lượng người quen chỉ cần một bàn tay là có thể đếm đủ
- Ai cơ? Mình nhớ mình đâu quen biết ai ở đây
- Tình địch của em đủ nhiều rồi, bảo bối đừng có tuyển thêm nữa nha_Điền Chính Quốc phải công nhận người anh này làm gì cũng thấy đáng iu hết nha, biểu cảm ngu ngơ không biết gì lại có thể dễ thương đến thế. Vương tay lên xoa xoa đầu Hạo Thạc, lên tiếng trêu ghẹo cùng nụ cười trên môi
- Ê! anh tui kể kìa
2 anh em đang nói chuyện thì Vũ Kỳ bị mỹ nam lúc sáng hút mắt nhanh chóng ra hiệu cho Hạo Thạc. Tưởng ai xa lạ nào ngờ là Mẫn Doãn Kì nếu là hắn ta thì đúng là bất ngờ thật nha. Hôm qua còn hung dữ với người ta, làm người ta giận dỗi bỏ đi sau đó còn bị người ta trêu chọc nữa, nếu không phải là gặp người quen cộng thêm tên này cực kì sợ hậu đài sau lưng cậu thì sóc nhỏ gặp nguy hiểm mất tiêu rồi
- Bảo bối quen hả?
- Bạn cùng phòng anh
- Vậy là hôm qua bảo bối hung dữ đuổi người ta hay gì mà chạy qua tới phòng em ở nhờ vậy?
Nhớ lại thì hôm qua mới chuyển đồ lên kí túc xá gặp vài vấn đề nên Điền Chính Quốc cùng với Kim Tại Hưởng có ấn tượng lần đầu gặp hơi bị khó quên. Mọi người nghĩ sao về một thằng con trai nhìn thì đúng chất soái ca mặc đồ ngủ pikachu đóng cửa phòng lại, bật nhạc Bangtan nhảy nhảy hú hét các kiểu? Nói chung là khó quên thật. Sau đó là một bầu trời không khí ngại ngùng đến khi Mẫn Doãn Kì qua ngủ ké
Riêng Trịnh Hạo Thạc nghe thấy hắn không ngủ chung phòng với Phác Mẫn Mẫn liền cảm thấy hơi bị khó hiểu, người thương về nước còn chủ động ngủ lại bonus thêm đuổi cậu ra khỏi phòng vậy mà lại đi sang nơi khác tá túc à? Vô lí, thôi kệ đi liên quan gì đến sóc nhỏ đâu
Hôm nay học xong cô với cậu có lịch đi xem Điền thiếu gia chơi bóng rổ nha. Công nhân em làm quen nhanh phết mới đó đã có bạn
- Nhóc con! anh chơi bóng không nương tay đâu đó, em chắc chắn muốn bên đội bển?
Vâng trận đấu này là Kim Tại Hưởng bày ra, muốn làm thân để giấu cái lịch sử hơi hơi trẻ trâu của mình ấy mà. Nhưng anh lại méo lường trước được là em này muốn bên đội đối thủ, ta nói hôm qua vì rủ rê nên anh gáy hơi nhiều, giờ lỡ thằng nhóc này thuộc dạng cao thủ làm đội anh thua là nhụcx2. Trong những lúc như này Mẫn Doãn Kì lại biệt tâm, bạn bè sao hoạn nạn không bao giờ thấy nhau thế
Đáp lại câu hỏi của Tại Hưởng bằng nụ cười hiếu thắng cùng cái nhướng mày. Và kết quả thì không ngoài dự đoán của Hạo Thạc, đội anh trong 3 hiệp đầu thua sml
- Công nhận Chính Quốc chơi hay thật đấy_Lâm Vũ Kỳ lần đầu đi xem bóng rổ nên rất cao hứng. Trong lúc nghỉ giải lao mà quay sang cậu bình phẩm một câu
- Tất nhiên, em ấy thích trò này lắm lúc nhỏ còn cãi cô chú trốn học đi chơi bóng rổ nữa kìa
- Hai người thân thật, quen biết từ lúc nhỏ...
- Mẫn Doãn Kì mau giúp tao, em ấy chơi hay quá tao đấu không lại, khoảng cách có mười mấy điểm hà vẫn còn cứu được
Cô chưa kịp nói dứt câu đã bị Kim Tại Hưởng cắt ngang, tốc độ đáng kinh ngạc chạy về phía hắn cùng Phác Mẫn Mẫn đang đứng. Hạo Thạc xoay người sang nhìn vừa đúng lúc tên kia cũng đang nhìn mình. Chợt có một bàn tay kéo người cậu vào lòng, Điền Chính Quốc nhìn đám người bọn họ đặc biệt là tên họ Mẫn kia bằng ánh mắt thách thức
Lâm Vũ Kỳ ngồi bên cạnh nhìn tình hình bây giờ drama chẳng khác gì trong phim thì khẽ nuốt nước bọt, mong sau đừng có vấn đề quá lớn nào xảy ra
- Anh gặp cô ta rồi đúng không? Còn anh ta là Mẫn Doãn Kì?
- Em ngoan một chút
- Yên tâm, hôm nay em chỉ chơi bóng rổ thôi. Này Tại Hưởng người bạn anh chơi chắc gì chơi lại tôi, nhìn vẻ mặt đến lên đấu còn không dám kia kìa
Nói đến vậy hắn không chơi đúng là không được, cách Điền thiếu gia đây gây chuyện với người khác nhiều lắm chẳng cần phải động tay động chân đâu