Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 470

Bùi Nhiễm Nhiễm cũng tự nhiên phát hiện ra điểm này, tay của một người nào đó đang du ngoạn trên thân thể cô, hơi thở nóng rực quanh quẩn bên người cô, công việc là gì ước đoán là không biết gì cả.

"Anh......" cô ta bất an động đậy một tí, "anh về phòng nghỉ ngơi ngủ đây, em làm việc cho tốt."

"Vợ ơi, có cần anh bên cạnh em không?"

"Không cần!" nhưng cô cũng không có cách nào từ trên người anh ta xuống đây!

Cảnh Thần Hạo anh nên buông tay ra đi?

"Anh buông em ra!"

"Không muốn buông."

Cô đã lâu lắm rồi không ở trong công ty, thật không dễ mới đến được một lần, đương nhiên là không thể bỏ qua cơ hội này rồi.

"Sắc đẹp lầm người, Cảnh Thần Hạo anh là hôn quân!"

"Anh......" Đại Boss nhìn gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn của cô, làm sao mà anh nỡ bực bội được, chỉ là cảm thấy Nhiễm Nhiễm càng ngày càng dễ thương, trong lòng càng ngày càng tự trách.

Người phụ nữ đó!

"Đừng phủ nhận nữa, chính là hôn quân! Anh nhìn xem lúc nãy anh vừa mới làm gì, anh xem cái tay mình đang nằm ở vị trí nào?" cô ta thật là đanh đá, cúi đầu nhìn vào cái tay đang nằm trong váy mình, nếu như bây giờ mà có người bước vào, cô ta có còn muốn sống không?

"Đang trên người vợ đấy." vợ của mình mà, sờ mó tí có sao đâu chứ?

Đại Boss đáp trả một cách vô tư hồn nhiên, cánh tay lớn nóng bỏng vẫn luôn di chuyển.

Cơ thể Bùi Nhiễm Nhiễm như cứng đơ đi, anh ta chỉ mới tùy ý khêu khích nhẹ thôi, thế mà đã xụi lơ trên người của anh ta rồi, "Ừm......"

Nhìn thấy gương mặt nhỏ e thẹn của cô ta, giọng nói trầm thấp đầy sự nhân từ vang lên, "chiều nay muốn ăn gì?"

Di chuyển chủ đề hơi nhanh, vả lại chính là Cảnh Thần Hạo đổi nữa, "lúc anh đi gặp khách hàng không có ăn sao?"

"Bây giờ chỉ mới mười một giờ thôi"

"Ờ, vậy để anh suy nghĩ......"

Cuối cùng có thể không cần ăn cơm ở nhà nữa, có thể thay đổi khẩu vị.

......

Lâm Tri Hiểu ở phòng làm việc công ty làm việc rất chăm chỉ, bỗng nhiên có người mở cửa ra, cô ta nghiên đầu nhìn thấy Thích Thịnh Thiên đi vào, thần bí đóng cửa lại.

Trong lòng cô ta trổi dậy một sự nghi ngờ không tốt.

Người đàn ông này ban ngày ban mặt đóng cửa phòng làm việc này, là có ý đồ gì đây?

Cô ta cũng không muốn có phát sinh chuyện gì với anh ta trong phòng làm việc nữa.

Ban ngày ban mặt mà tuyên dâm chả phải là một thói quen tốt sao!

"Anh đứng lại, đừng qua đây!" Lâm Tri Hiểu hét anh ta một câu.

"Hiểu Hiểu, em làm gì thế? Phải chăng đang xem cái anh không xem được phải không?" bước chân Thích Thịnh Thiên vẫn chưa dừng lại đến gần cô hơn.

Cả người Lâm Tri Hiểu như bị kéo căng ra, nhìn thấy anh ta đến gần, cảm giác như lâm đại địch, "anh thật không nên qua đây, anh dừng lại!"

"Nếu như em thật sự muốn quản anh, thì em nên xem xét lại nên gả cho anh đi, đến lúc đó anh chắc chắn sẽ nghe theo lời em, em muốn anh đi Đông, thì anh tuyệt đối không dám đi Tây." Thích Thịnh Thiên đã đến gần trước mặt cô, đi vòng qua sau lưng cô, khom người ôm lấy cái cổ của cô.

Anh ta quả nhiên là không tốt lành như vậy!

"Em sẽ không đi Tây, anh đi Nam đi Bắc, nhưng mà sẽ không đi Đông." Anh ta mà nghe lời một người phụ nữ, thì mới lạ!

"Hiểu Hiểu, em thật sự đã quá quá hiểu anh rồi, anh thật sự rất rất rất yêu em rồi." Thích Thịnh Thiên ghé bên tai cô, đặc biệt thần bí nghiêm túc hỏi, "Hiểu Hiểu, nếu như chúng ta kết hôn rồi, anh đi ra ngoài xã giao, lỡ bất cẩn, thật không phải là tự nguyện, trong tình huống cái gì cũng không biết mà phát sinh quan hệ với người phụ nữ khác, em sẽ như thế nào?"

Lâm Tri Hiểu nghi ngờ chớp mắt, hai người vẫn chưa kết hôn mà, anh ta đã tính đến chuyện sau này ngoại tình rồi!

Người đàn ông đào hoa thật sự không nên lấy!

"Hiểu Hiểu, em có ly hôn anh không? Trong tim anh thật sự thật sự rất yêu em, xa em rồi anh thật sự không muốn sống nữa, phát sinh sự việc đó anh cũng không muốn đâu!"

Anh ta chỉ là muốn hỏi xem ý kiến Lâm Tri Hiểu, để thông qua góc độ một người phụ nữ phân tích chuyện của anh Hạo nên giải quyết như thế nào.

Chị dâu sẽ như thế nào!

Gương mặt nhỏ của Lâm Tri Hiểu nở ý cười, mu bàn tay anh ta đang bấu trên người, "Thích Thịnh Thiên, anh là một người cặn bã, cặn bã sau khi thanh lọc thành ra siêu cặn bã! Vẫn chưa kết hôn mà nghĩ đến sau này ngoại tình rồi, thật đáng chết, còn lâu mới kết hôn với anh! Vấn đề này anh nên đi hỏi người phụ nữ muốn cùng anh kết hôn kìa! Đừng hỏi em!"

"Người tình nguyện cùng anh kết hôn chả phải là em sao? ừm......" nhìn chằm vào vành tai ửng đỏ nhẹ của cô, "Hiểu Hiểu, anh nói là nếu như, không phải là thật, em thử nghĩ tí đi, nếu như! Nếu như thôi mà!"

"Không có nếu như gì cả, cặn bã như anh nên cách em xa ra đi!" còn lâu cô ta mới chịu kết hôn với anh ta!

Người không một lòng một dạ, trong đầu luôn luôn suy nghĩ đến người phụ nữ khác, có phải cô đã quá dễ nịnh nọt không!

"Hiểu Hiểu, chúng ta đã thuộc về nhau, cả đời này đừng nghĩ xa cách nhau nha." Anh ta bỗng nhiên đến gần bên vành tai cô ta, cắn nhẹ một cái.

"Á!" anh ta có phải tuổi Tuất không nhỉ!

"Thích Thịnh Thiên! Anh im miệng đi!" cô ta quát lớn.

Anh ta im miệng rồi, nhưng mà bắt đầu động thủ.

Lâm Tri Hiểu nói không nên lời nhìn hai bàn tay trước ngực mình, rất muốn đánh mạnh một cái, nhưng cách núi đánh trâu, chả phải là tự mình đánh mình sao, cô ta không thể tự ngược đãi mình được.

"Hiểu Hiểu, anh thề sau này tuyệt đối không ngoại tình, anh nhất định sẽ là một người chồng tốt sớm tối đi làm cùng với em, em tin anh đi, vấn đề lúc nãy của anh chỉ là một giả thuyết thôi, hoặc là em đừng lấy sự việc đó áp đặt vào chúng ta, đổi lại là người khác, nếu nhue phát sinh tình huống như anh vừa nói, em cảm thấy họ sau này sẽ như thế nào? Chủ yếu là người phụ nữ sẽ nghĩ gì?"

Lâm Tri Hiểu cố gắng lơ như không thấy cái tay đang đặt trên người mình, "anh thề thì có ích gì? Nếu như thề mà có ích thì người đàn ông đó sao lại ngoại tình được chứ? Nếu như em là người phụ nữ đó, bất kể là nguyên nhân gì, ngoại tình thể xác tuyệt đối tuyệt đối là tội ác tày trời, ly hôn thôi!"

"Nếu như mà có con thì sao? Ly hôn sẽ không tốt cho sự phát triển của trẻ em đó?"

"Thích Thịnh Thiên, rốt cuộc là sao đây, có phải là vô phương cứu chữa rồi à?" Lâm Tri Hiểu quay đầu nhìn anh ta, trong ánh mắt lộ ra mùi vị nguy hiểm, "Thích Thịnh Thiên, anh đừng nói với em, thực ra anh và Trần Nhan đã ngầm kết hôn rồi nhé, vả lại bụng của cô ta thật sự có em bé, bây giờ anh đang ngoại tình hôn nhân với em à? Em chính là tiểu tam của anh sao?"

Nếu như thật sự là như vậy, cô ta chắc chắn hận chết Thích Thịnh Thiên, lúc trước đùa với cô thì thôi, bây giờ lại khiến cô thành tiểu tam, lại là tiểu tam bị động nữa chứ!

"Hiểu Hiểu, sức tưởng tượng của em thật sự rất phong phú, thực ra tối qua anh đang xem bộ phim truyền hình thôi, trong đó nam nữ chính phát sinh ra tình huống như vậy, anh rất muốn biết sau đó người nữ chính đó sẽ như thế nào, gợi ý tình bạn, nữ chính đó bình thường là một người rất lý trí! Nhưng chỉ có trong tình yêu thì có chút không lý trí thôi, khả năng vì quá yêu nam chính."

"Em cảm thấy trí tưởng tượng của anh cũng rất phong phú, tối qua sau khi em đi ngủ, anh vẫn còn ngồi xem ti vi à?"

"Xem trong mơ mà! Nên mãi mãi không biết được cái kết thúc của bộ phim truyền hình là như thế nào, thật là......" vẻ mặt Thích Thịnh Thiên lắc đầu hối hận liên hồi, "trong mộng là em lôi kéo anh cùng xem phim, cho nên em phải có trách nhiệm trả lời thay người nữ chính đó!"

Lâm Tri Hiểu chầm chậm nhếch khóe môi lên, quay đầu không thèm đếm xỉa anh ta, "em cảm thấy nhất định ly hôn chắc, chạy không thoát rồi! nếu như anh thực sự muốn biết, tối nay anh có thể tiếp tục nằm mơ đi!"

"Anh từ đó đến giờ chưa gặp qua, lần đầu mơ thì lần thứ hai có thể tiếp nối giấc mơ nữa không, bộ em đã từng như vậy sao?"