Ta là phu nhân Diêm Vương

Chương 6: Hy Nhược, ta yêu nàng

Hy Nhược nằm trong lòng Diêm Vương có chút ấm áp, vùi đầu vào lồng ngực tráng kiên của Diêm Vương. Kể ra hắn cũng không quá xấu, hắn cũng là một phu quân tốt nha. Có điều tính khí của hắn thất thường, nhiều khi thịnh nộ của hắn cũng rất kinh khủng; nhưng bây giờ hắn rất đỗi dịu dàng làm nàng không có chút phòng bị nào, cứ như vậy yên tâm trong lòng hắn.

Lúc trước hắn và nàng có chút mâu thuẫn, nhiều lúc khó dung hòa. Nhưng có một điều Hy Nhược phải thừa nhân rằng, hắn cao cao tại thượng nhưng lại rất tốt, không ỷ vào việc hắn làm Diêm Vương cai quản Diêm La Điện mà hành hung những linh hồn bị đọa đày. Mà thực ra không phải chỉ bên trong của hắn tốt, bên ngoài của hắn cũng không phải tầm thường. Đôi khi trên phàm giới rất khó để tìm thấy một người có vẻ đẹp trưởng thành như Diêm Vương, ngũ quan thâm trầm lại có gì đó rất soái, thân hình cân đối, khỏe mạnh; ai nha....trên phàm giới chắc hắn cũng thuộc hàng cực phẩm rồi!

" Nàng đang nghĩ gì?" Diêm Vương nhìn nàng vẫn chưa chợp mắt liền hỏi

" Ta...không có nghĩ gì hết" Hy Nhược xoay người qua bên kia, đôi má trắng xuất hiện một tầng phiếm hồng; hắn hỏi nàng đang nghĩ gì ư, nghĩ tới hắn đó, bây giờ thừa nhận chắc sẽ rất nhục

" Nàng không cần giấu, ta biết nàng nghĩ gì" Hắn nhẹ vùi vào cổ nàng, mùi hương của nàng giống như thứ vũ khí khiêu khích hắn. Lúc nào nàng cũng mê người như vậy, nơi kia của hắn đã đói lắm rồi, hắn cũng không muốn khi dễ nàng, chỉ là dục vọng khó nhịn

" Ngươi...ngươi biết ta...ưm...nghĩ gì chứ" Hy Nhược cảm nhận được hơi nóng của hắn truyền qua cổ mình, cảm thấy có chuyện không ổn liền nhúc nhích. Có điều vòng tay của nam nhân kia rắn chắc lại chặt, nàng lại nhạy cảm như vậy có chút không phòng bị được hắn

" Nàng nằm im một chút" Hy Nhược trong lòng hắn ngọ nguậy, hắn càng trở nên khó chịu. Nàng quả nhiên là yêu tinh, thật biết hành hạ hắn

Hy Nhược nằm trong lòng hắn run khẽ, đối mặt với dục vọng mạnh mẽ của hắn nàng cũng không phải không biết, giống như là ngon lửa lớn hành nàng đau đớn. Mà bây giờ...tình cảnh này quả thực không tốt. Nàng nằm im trong lòng Diêm Vương, bàn tay hắn bắt đầu không an phân vuốt ve cơ thể nàng, dục vọng trần trụi của nam nhân là thứ một khi đã phát tán thì cho dù cố gắng cũng không thể kìm nén nhiều, lại còn là với vị đại nhân này thì càng khó hơn

" Vương...ưm...ngươi...làm gì vậy chứ" Nàng cố đẩy tay hắn ra, cơ mà bản thân nàng bây giờ đang yếu thế, làm gì cũng ở thế bị động

" Nhược...ta thật không biết làm thế nào" Hắn nhíu mày, thân thể kiều diễm của nàng trong hắn đang run lên lại càng đẹp đến động lòng. Tay hắn thuần thục tiến đến nút thắt của y phục nàng tháo ra, luồn vào trong xoa nắn bộ ngực sữa căng tròng kia. Từng động tác đều nhẹ nhàng, giống như đốt kích từng thần kinh nàng. Hai nhũ hoa kia trở nên căng cứng, nàng không kiềm được liền căng cứng người" Nhược, ta không muốn khi dễ nàng, nhưng ta yêu nàng rất nhiều...nàng hiểu không?"

Giọng nói hắn trầm thấp mang đầy dư vị tình ái, Hy Nhược đối mặt với hắn cũng giống như hắn, cũng đều không có cách

Diêm Vương vẫn tiếp tục càn rỡ trên thân thể nàng, cưng chiều giống như một bảo bối, hắn khẽ liếm qua vành tai mẫn cảm của nàng, thổi hơi nóng vào tai khiến nàng giống như có dòng lửa chạy qua. Lướt qua cổ trắng nõn của nàng hôn lên đó để lại vết hôn ái muội, cả hắn và nàng đều buông thả chính bản thân mình, muốn chìm vào ái tình

" Ưm... Vương....đừng mà" Hy Nhược ngọ nguậy, nàng bị hắn làm cho căng cứng

" Nhược...ta muốn yêu nàng" Hắn áp đảo Hy Nhược dưới thân hôn ngấu nghiến, tay kia bóp nắn bầu ngực sữa căng tròn của nàng làm hai nhũ hoa căng cứng. Hy Nhược thở hổn hển dưới thân hắn, hai má nàng xuất hiện một tầng phiếm hồng lại càng trở nên kiều diễm, nàng đúng là tiểu yêu tinh mê người

" Ưm....đừng....a...đừng sờ nữa mà" Hy Nhược ưỡn người khó chịu, nàng rất muốn, rất muốn rồi

" Nàng rất quyến rũ, Nhược của ta" Hắn xâm nhập vào u cốc non mềm của nàng, khuấy đảo bên trong đó kích thích, khi đã gần đến cực hạn, hắn liền rút ra trêu chọc nàng

" Ưm...đừng rời khỏi ta mà...Vương" Hy Nhược đột nhiên thấy trống rỗng liền cầu xin Diêm Vương, u huyệt của nàng liên tục tràn ra mật dịch co rút liên hồi, nàng rất muốn rồi

" Nàng quả thực là tiểu yêu tinh dâm đãng" Diêm Vương cúi xuống u cốc non nớt của nàng mút lấy, chiếc lưỡi nóng rực của hắn luồn xâu vào u huyệt của nàng khuấy đảo kích thích Hy Nhược

" A...thoải mái quá" Hy Nhược theo phản ứng ấn đầu Diêm Vương vào sâu hơn, toàn thân căng cứng để mặc hắn làm

" Thật nhiều nước" Hắn cười tà mị khẽ liếm môi

" Ngươi thật xấu xa" Hy Nhược cắn môi

" Ta mất kiên nhẫn rồi....Nhược....cho ta vào " Hắn đâm thẳng cự long to lớn vào u huyệt non mềm kia, vẫn là cảm giác đầy khít khao ấy bao nhiêu lần hắn hưởng cũng không đủ, hắn thật muốn cả đời làm nàng

" A...Thật dễ chịu...ưm...ngươi mau di chuyển...mau" Hy Nhược cảm thấy trong mình được lấp đầy vô cùng dế chịu, nàng cố nhướn lên đón lấy nam căn to lớn kia

" Nhược nhỏ của ta...đâm chết nàng" Hắn luân động mạnh mẽ trong nàng, hôn lấy nàng cuồng nhiệt. Cả đời này hắn bại trong tay nàng, thật là yêu tinh biết câu đẫn nam nhân

" Ưm...a...a...mạnh nữa...ưm" Hy Nhược vòng tay qua cổ hắn đón lấy nhục bổng cực đại, giờ phút này nàng bị hắn làm đến dục tiên dục tử, triền miên khoái lạc. Nàng muốn buông thả, muốn cùng hắn một lần

" Hy Nhược...ta yêu nàng...yêu nàng" Hắn càng điên cuồng đâm vào u cốc của nàng, hắn muốn cả đời như vậy, muốn nàng cả đời không phòng bị hăn, đón nhận hắn tự nguyện, hắn yêu nàng phát điên rồi

" Ưm...Vương...ta muốn ra...ưm"

" Đợi ta, chúng ta cùng nhau"

Sau một hồi luân động cuồng nhiệt, Hy Nhược cùng hắn đạt đến cực khoái. Hắn bế nàng vào bồn tắm vệ sinh cho nàng, bản thân cũng là vì muốn cùng nàng lần nữa. Hy Nhược nằm xụi lơ trong lòng hắn để mặc hắn càn rỡ như vậy, dù sao nàng cũng không còn sức lực nữa rồi

Mặc y phục xong cho nàng rồi bế nàng ra ngoài, nàng ở trong lòng hắn ngủ say, nàng có lẽ rất mệt rồi. Đặt nàng lên giường nhẹ nhàng rồi ôm lấy nàng thật chặt, hắn lúc này thật tốt

Đã bao nhiêu năm ở dưới địa phủ cô đơn, mỗi đêm ta đều không muốn về căn phòng này, bởi nó trống vắng đến cô tịch, ta không muốn

Bây giờ ta có nàng ở đây rồi, ta rất vui vì nàng ở đây cùng ta

Hy Nhược, ta yêu nàng