Thanh Xuân Tươi Đẹp Của Hứa Tiểu Lạc

Chương 1

Vừa mới sáng sớm, gia đình nhà họ Hứa đã nhốn nháo hết cả lên vì đứa con gái cưng, sắp phải xa nhà bắt đầu một cuộc sống mới tại đại học. Bà Lâm Thu Vân nức nở nhìn đứa con gái trước mặt, nghẹn ngào nói:

- Tiểu Lạc, con thật sự không cần ba mẹ đưa con tới trường sao? Con đi rồi thì mẹ ở nhà biết phải làm sao?

Tiểu Lạc thấy mẹ mình mếu máo như vậy thì không khỏi buồn cười nhưng vẫn phải ráng nhịn vào trong lòng, cô ôm lấy bà vào lòng nhẹ nhàng đáp:

- Mẹ à! Để con tự bắt xe đi là được, không cần làm phiền tới hai người đâu, bố mẹ đừng lo thỉnh thoảng con sẽ về thăm hai người.- Nói xong cô liền tạm biệt ba mẹ kéo va li đi.

Tiểu Lạc trước khi rời khỏi nhà cũng đã gọi điện thoại cho Vũ Thanh Thanh người bạn thân nhất của mình đến đón cô rồi sẽ cùng nhau đi đến trường, vừa mới ra ngoài đường lớn thì Tiểu Lạc đã nhìn thấy một chiếc xe BMW bóng loáng đang đỗ ở ven đường chờ cô. Vũ Thanh Thanh khi vừa nhìn thấy bóng dáng của Tiểu Lạc thì không khỏi vui mừng mà chạy lại ôm trầm lấy cô, hào hứng nói:

- Tiểu Lạc! Cuối cùng mình và cậu cũng có thể ở cùng nhau rồi, mình vui quá à!

Tiểu Lạc nhìn thấy cái tính nhõng nhẽo như trẻ con của Thanh Thanh khiến cô không khỏi phì cười ôm lại cô bạn thân, vội vàng nói:

- Thôi được rồi tiểu thư của tôi ơi trễ rồi đó, đến trường rồi nói chuyện sau.

Thanh Thanh thấp hơn Tiểu Lạc một xíu ngước lên nhìn cô bĩu môi nói:

- Đượccc! Đều nghe theo cậu hết, xì!

Sau màn ôm hôn thắm thiết thì cả hai cũng chịu cùng nhau lên xe rời đi, chưa đầy 20p sau hai cô đã có mặt đến nơi, trước mắt Hứa Tiểu Lạc và Vũ Thanh Thanh bây giờ chính là trường đại học đạt top 3 toàn quốc Trường Đại Học Tư Thục A. “Đúng là trường đại học nổi tiếng có khác ha Tiểu Lạc!” Thanh Thanh khoanh tay trước ngực cảm thán một câu.

Đại Học Tư Thục A với bề dày lịch sử hơn 100 năm là trường đại học đứng đầu về công nghệ, kỹ thuật và khoa học tự nhiên, không chỉ nổi tiếng về chất lượng giảng dạy, trang thiết bị đầy đủ tân tiến mà còn nổi tiếng với những thành tựu khoa học, kỹ thuật, xã hội được cả thế giới công nhận. Các anh chị khóa trên còn rất nhiệt tình giúp đỡ, chỉ bảo những gương mặt ngu ngơ, dại khờ mới chân ướt chân ráo lần đầu tiên đến đại học phổ biến một số hoạt động hàng năm mà trường sẽ tổ chức, lễ hội dành riêng cho sinh viên, kỳ huấn luyện quân sự,...vv...

“Hầu hết theo học tại trường toàn là con nhà danh giá dùng tiền mà vào được, do đó phần trăm dựa vào thực lực là rất thấp mà Lâm Tịch Nhan và Hứa Tiểu Lạc lại là hai người thuộc phần trăm ít đó. Không phải nói ra là để khoe khoang nhưng mà hiện thực đúng là như vậy Tiểu Lạc cô cũng chỉ muốn sống một cuộc sống bình yên, vô sự cho đến hết đại học mà thôi.”

Sau khi đã đỗ xe ở bãi đậu dành riêng cho xe hơi, Tiểu Lạc liền mở cửa bước xuống xe trong sự ngỡ ngàng của không ít người, hôm nay trông cô vô cùng xinh đẹp và cá tính trên người vận một cái áo bó màu đen, bên ngoài mặc một cái áo sơ mi trắng mở mấy nút kết hợp quần jogger cùng với đôi boot cao cổ tông sẹt tông. Theo sau là Tịch Nhan cũng xinh đẹp không kém vận trên người một cái áo phông đơn giản bên ngoài khoác một cái áo da kết hợp với một chiếc quần đùi vừa khéo lộ ra đôi chân thon dài trắng mịn.

Tiểu Lạc lấy trong túi ra một cái dây buộc tóc đôi tay thành thục buộc gọn mái tóc xoăn dài đang bay trong gió kia lên làm lộ ra xương quai xanh quyến rũ cùng hương thơm nước hoa đặc biệt do cô tự pha chế. Tịch Nhan bất giác mỉm cười ngây ngốc nhìn Tiểu Lạc mà chảy cả nước miếng phán một câu xanh rờn:

- Đúng là mỹ nữ trong lòng của tớ mà, đẹp quá đi mất, mình mà là con trai thì mình đã cua cậu từ lâu rồi!

Tiểu Lạc nghe thấy mấy lời nói nổi ra ga kia thì không khỏi rùng mình một cái, đưa Tịch Nhan trở về hiện thực:

- Cậu có thôi ngay đi không? Cậu mà còn nói nữa là mình không tha cho cậu đâu đấy, còn không mau đi tìm chỗ đăng ký nhập học.

Thanh Thanh xoa xoa cái chán bị Tiểu Lạc cốc cho một cái đau điếng liền nổi đóa:

- Ui da! Đau lắm đấy cậu có biết không hả? Nhưng ai bảo cậu là bạn thân của tớ nên lần này tớ tha cho cậu đấy.

- Vậy thì cảm tạ ý tốt của cậu nha!

Tiểu Lạc lên tiếng châm chọc Thanh Thanh khiến cho hai người cười nói vui vẻ rất tự nhiên trước mặt bao nhiêu người.

Sau một hồi loay hoay tìm kiếm điền điền ký ký, cuối cùng cả hai cũng đã làm thủ tục nhập học xong, Thanh Thanh vẫn không quên nhiệm vụ nhìn người phụ nữ trẻ trước mặt mỉm cười hỏi:

- Em muốn đăng ký ở ký túc xá trong trường? Phải đăng ký thế nào ạ?

Người phụ nữ trẻ vui vẻ đáp lại:

- Nếu muốn ở phòng hai người thì hai em điền vào tờ giấy này rồi ký tên vào đây, đương nhiên là phòng hai người sẽ thu phí cao hơn các phòng bình thường khác, may cho hai em đây là phòng cuối cùng rồi đấy.

Tiểu Lạc mặt không chút biểu cảm gật đầu một cái, cô định nhận lấy tờ giấy từ tay của người phụ nữ kia thì đột nhiên lại bị một bàn tay khác giật phăng đi, kiêu căng lên tiếng:

- Xin lỗi nha! Chúng tôi lấy được trước rồi.

Thanh Thanh nhìn theo tờ giấy kia cứ thế bị cướp đi trong lòng không khỏi bức xúc, khoanh tay trước ngực nhìn con nhỏ không biết phép tắc kia dạy dỗ một trận:

- Bà thím à cô không để ý là chúng tôi đến trước hay sao, hay mắt cô dùng để làm trang trí vậy?.”

Mọi người xung quanh đều ồ lên thích thú, bàn tán xôn xao:

- Sắp có kịch hay để xem rồi.

- Đại tiểu thư nhà họ Mạc cuối cùng cũng có người trị được cô ta.

- Tôi nghĩ cô gái kia chết chắc rồi lại dám động vào con gái chủ tịch hiệu trưởng trường nay.

- Chúng ta cứ chờ xem thế nào đã.

Mạc Nhã Liên sau khi nghe được cái từ "bà thím" được nhấn mạnh kia thì không khỏi đen mặt nhưng vẫn cố ưỡn ngực tiến lên một bước, dùng giọng nói chảnh chọe cãi lại:

- Cô nói ai là bà thím, cô có biết tôi là ai hay không? Tôi lấy được trước thì nó sẽ là của tôi, cô không có quyền lên tiếng ở đây.

- Tôi nói cô đó bà thím tôi cóc cần biết cô là ai nhìn lại mặt mũi chét toàn phấn của mình đi trưng ra cho ai xem. Tôi nói lại lần cuối tốt nhất là cô đưa tờ giấy đó đây nếu không bổn cô nương sẽ dạy dỗ cô một trận.

- Cô giỏi lắm có ngon thì gặp hiệu trưởng mà đòi, tôi không đưa.

Cãi qua cãi lại cũng chỉ vì một tờ giấy, Tiểu Lạc bất giác cười khẩy một cái toàn bộ nét mặt đều quyến rũ vô cùng, cô chậm rãi bước từng bước đi đến trước mặt Mạc Nhã Liên.