Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3339: Viên Đào xung kích Cổ Thánh (2)

Phần phật!

Ngửa mặt lên trời thét dài, nuốt hư ảnh Long Tê vào trong bụng, ngay sau đó liền cảm thấy khí tức trên người hắn liên tục tăng lên.

Kiến Thần Bất Hoại trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, viên mãn, đại viên mãn! Kim Thân cảnh sơ kỳ trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, viên mãn, đại viên mãn! Tâm Huyết Lai Triều... Thời gian nháy mắt liền đạt đến Bất Hủ cảnh đại viên mãn! Dù vậy, lực lượng vẫn không ngừng lên cao, dường như không có đình chỉ.

- Chẳng lẽ muốn trực tiếp trùng kích Cổ Thánh?

Đồng tử Trương Huyền co rụt lại, nắm đấm xiết chặt.

Không nghĩ tới Viên Đào cơ duyên như vậy lớn, vượt xa đám người Triệu Nhã, có khả năng trực tiếp trùng kích Cổ Thánh.

- Cổ Thánh cần lực lượng quá cường đại, hắn tích lũy quá thấp, hẳn là còn không làm được... Hơn nữa, còn cần Cổ Thánh lực, nơi này không có...

Chẳng biết lúc nào, Lạc Nhược Hi lần nữa đi tới trước mặt, ánh mắt xa xăm.

- Nơi này không có, ta có!

Biết học sinh sắp đột phá, Trương Huyền cũng không do dự, ngón tay búng một cái, một cái bình ngọc bay ra.

Xì xì xì!

Đi tới trước mặt, nắp bình mở ra, lực lượng hùng hồn tinh thuần lật đổ xuống, thời gian nháy mắt liền bao phủ Viên Đào.

Cổ Thánh huyết!

Thiết kế đánh lén vị Cổ Thánh của Chư Tử bách gia kia, đạt được không ít máu tươi, giờ phút này vừa vặn có thể cho hắn sử dụng. Cùng thời khắc đó, Tứ Quý đồ mở ra, Cổ Thánh lực điên cuồng rót xuống.

Răng rắc!

Có hai thứ này cung cấp, thân thể Viên Đào giống như phá vỡ bình cảnh nào đó, lực lượng lần nữa tăng vọt. Giơ tay nhấc chân, dường như có lôi vân cuồn cuộn, không gian bị xé nứt ra từng vết rách.

Ầm ầm!

Thiên kiếp xuất hiện.

Thiên Hỏa, lôi đình không dừng oanh xuống, tựa như mưa to.

Trước đó đám người Nhan Tiết còn muốn để hắn phun lạc ấn ra, không dám tiếp tục tới phụ cận. Đây đã là hạo kiếp tấn cấp Cổ Thánh, thực lực của bọn hắn thật muốn tới gần, hẳn phải chết không nghi ngờ.

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!

Thiên Hỏa không ngừng thiêu đốt, lôi đình không ngừng rèn luyện, thân ảnh cao lớn của Viên Đào trở nên càng ngày càng ngưng thực, từ cao hơn mười mét lần nữa khôi phục như người bình thường.

Nhất cử nhất động, dường như có lôi đình, ở bên ngoài thân vây quanh, không gian cũng không chịu nổi.

- Cổ Thánh huyết... Tiêu hao sạch sẽ!

Rất nhanh, lực lượng tấn thăng của Viên Đào ngừng lại, muốn vượt qua cấp độ cuối cùng kia, năng lượng lại không đủ.

Tấn cấp Cổ Thánh, cần lực lượng quá cường đại, mặc dù Trương Huyền có một ít Cổ Thánh huyết, nhưng khoảng cách để Viên Đào chân chính đột phá, còn kém một ít.

Hô hô hô!

Lực lượng xung kích yếu bớt, thiên kiếp dường như không còn đối kháng, cũng bắt đầu chậm chạp tiêu tán.

Cơ duyên xung kích Cổ Thánh, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, một khi thất bại, lần sau còn muốn xung kích, không biết năm nào tháng nào, thậm chí cũng chưa chắc có thể tìm tới...

Hơn nữa mấu chốt nhất là, một lần không thành công, lần thứ hai độ khó sẽ tăng thêm chí ít gấp đôi!

Nói cách khác, lần này không được, lần sau muốn thành công, gần như không có khả năng.

Đơn thuần bởi vì năng lượng không đủ, xuất hiện loại tình huống này... thì thật là đáng tiếc.

- Chẳng lẽ phải thất bại trong gang tấc?

Sắc mặt Trương Huyền tái xanh.