*Trước khi vào truyện, Gỗ thông báo!
(◔‿◔) các bạn thấy tên chap không?
Thấy đúng không?
(. ❛ ᴗ ❛.) lấp lánh không?
Vâng!
Đó là ngón tay vàng đầu tiên mẹ đẻ là tui cho cô con gái xấu số này đấy!
Bạn không thấy nó lấp lánh ư?
Không!
Nó lấp lánh! Phải lấp lánh! Nhất định sẽ lấp lánh!!!! (✷‿✷)
Muahahhahahahhahaha...
Hahahahahahhahahahhhaahhha....
E hèm, hết rồi đó, vào truyện thôi!
(・∀・)
-------Levy giật mình tỉnh giấc, từ hôm giáo sư Snape sử dụng phép triết tâm trí, cô luôn bị lo lắng và thường xuyên thức dậy vào giữa đêm như thế này.
Hôm ấy xảy ra chuyện đó, bà Promfrey ngỏ ý muốn thưa chuyện của cô lên cụ Dumbledore để giải quyết, nhưng cô đã từ chối và bảo là chính cô đã kêu giáo sư Snape làm như vậy.
Tất nhiên bà ấy không tin, luôn nhìn cô với đôi mắt kiểu Levy đã bị Snape làm cho ngốc. Nhưng cuối cùng cũng không phải việc trực tiếp liên quan tới bản thân, bà ấy thuận theo nguyện vọng của cô và không nói với bất kì kì ai hết.
Mặt nước trong Hồ Đen lặng lẽ chuyển động, Levy nhìn Jessica vẫn còn ôm chăn ngủ say, cô kéo chăn đang đắp trên chân ra, quyết định rời khỏi phòng ngủ.
Phòng sinh hoạt chung của nhà Slytherin nằm sát đất, một bên còn tiếp xúc với đáy Hồ Đen nên khi trời tối đặc biệt lạnh.
Levy kéo kín chiếc áo lên mỏng trên người, cô men theo cầu thang bước từ trên kí túc xá xuống dưới.
Ánh lửa trong bếp lò âm tường đều đặn cháy âm ỉ, cô đưa hai tay lên sưởi ấm, híp mắt lim dim như một chú mèo.
Lộc cộc...
Có tiếng bước chân từ cầu thang hướng về kí túc xá nam Slytherin.
Levy mở mắt, hơi hơi bất ngờ vì giờ này vẫn còn người thức như cô.
Cô nghiêng tai lắng nghe, vì là ở dưới cầu thang nên từ vị trí phía trên đó khó lòng thấy được thân ảnh của Levy dưới này.
Thấy một đầu tóc trắng ló ra, Levy theo bản năng trốn sau thành chiếc ghế to gần đó, mắt linh động quan sát từng chút.
Draco đi xuống cầu thang, miệng cười vui vẻ tiến thẳng tới lối ra của phòng.
"Harry ơi là Harry, để xem lần này mày trốn kiểu gì"
Cậu bé nhìn hai bên hành lang sau cửa, quyết đoán rẽ sang hướng tay phải với vẻ nôn nóng muốn xem kết quả.
Levy rời khỏi chỗ trốn, ngón tay vuốt nhẹ phần vạt áo.
Nếu như cô nhớ không nhầm, thì đây là lúc ba người Harry, Ron, Hermione bị cậu nhóc tinh nghịch Draco đi trước lừa một vố.
Điều này như một hồi chuông đối với Levy, vì nó chứng tỏ sự xuất hiện của cô vẫn không cản được quỹ đạo vận chuyển của nguyên tác.
Cô nắm chặt nắm tay, đôi mắt kiên nghị nhìn bóng Draco biến mất sau cánh cửa, không lựa chọn đi theo, mà trở lại phòng ngủ nằm lại trên chiếc giường của mình.
Sáng mai cô sẽ đi tới thư viện một chuyến.
Cốt truyện đã bắt đầu, cô không thể chậm chạp ngồi yên, nếu không sẽ vuột mất cơ hội nói chuyện lại với hắn. Chỉ hi vọng là trong đống sách của trường Hogwarts, sẽ có thứ cô muốn tìm kiếm.
Trời sáng...
Sau khi hoàn thành những tiết học và dùng cơm ở sảnh đường, Levy cùng Jessica tách nhau ra đi về hai hướng.
Jessica thì trở về nhà chung, còn Levy thì một mình đi về phía thư viện.
Mặt trời rực rỡ tỏ ra ánh sáng vàng xuống Hogwarts, chiếu ánh sáng xinh đẹp làm không gian thư viện nhiễm phần mông lung.
Levy đi qua từng giá sách một, chọn ra vài cuốn sách có vẻ khả quan, đem tới dãy bàn gần đó ngồi xuống.
Cuốn đầu tiên mở ra, có tên "1000 chuyện lạ ở thế giới pháp thuật", tác giả là một nhà mạo hiểm nổi tiếng, vinh dự được phù thủy tôn xưng là Bậc Thầy Của Những Câu Chuyện.
Cuốn sách chủ yếu nói về các sự kiện kì lạ từng xuất hiện trong lịch sử pháp thuật từ thời xa xưa đến nay. Tác giả miêu tả rất kĩ lưỡng thời gian, địa điểm và chi tiết những sự kiện đó. Nổi bật nhất là những sự kiện gắn liền với những bùa chú hắc ám, bùa chú mang tính sát thương cao.
Cuốn sách rất hay, ở phần mở đầu còn nói đến độ bán chạy của nó ở giới phù thủy khi mới xuất bản.
Tuy nhiên, nó không chứa nội dung mà Levy cần đến, thứ duy nhất mà cô tán thưởng ở cuốn này là tác giả viết rất có tâm, dí dỏm nhưng không kém phần xác thực.
Levy uống một ngụm nước, đặt cuốn
"1000 chuyện lạ ở thế giới pháp thuật" xuống bên cạnh, lôi một cuốn sách khác có vẻ cũ kĩ hơn, nó có vẻ được khá ít người đụng vào, về cơ bản các mép sách vẫn duy trì được độ thẳng thớm.Nó có tiêu đề là "Bí Ẩn Cơ Thể Phù Thủy" , không làm Levy thất vọng, nó thực sự có nội dung cô cần như cô đã dự đoán trước đó:
Cơ thể phù thủy và cơ thể Muggles không khác nhau là mấy. Nhưng phù thủy được thượng đế ưu ái để có phép thuật, còn Muggles thì ngài ấy tặng cho bộ óc sáng tạo khôn ngoan.
Cơ thể phù thủy phần hồn rất quan trọng, là căn nguyên của ma lực cũng là cội nguồn của sinh mệnh.
Đây là phần chứa nhiều bí ẩn nhất trong toàn bộ cơ thể, rất nhiều phù thủy vĩ đại khi đạt đến một giới hạn sức mạnh nhất định đều tập chung vào nghiên cứu phần này để tìm cơ hội đột phá hơn, điển hình là Kẻ Mà Ai Cũng Biết Là Ai - hắn trong suốt quá trình xây dựng thế lực của riêng mình cũng như trước khi bị phản bùa chú mà biến mất đã có công trình nghiên cứu rất sâu về lĩnh vực này. Tuy nhiên, kết quả thu được đã bị các Thần Sáng tiêu hủy, tạm thời không có thêm thông tin về phần hồn bí ẩn này...
Theo nghiên cứu của một phủ thủy thông thái cổ xưa, linh hồn hoàn toàn có thể được chứa đựng lại và giữ theo trạng thái khế ước.
Điển hình là các linh hồn ở lâu đài pháp thuật Hogwarts ở nước Anh, họ đã từng là nhân viên của lâu đài này. Sau khi chết, tòa lâu đài khổng lồ đã đặt ra một loại khế ước cổ xưa, giúp họ có thể "sống" dưới dạng một linh hồn và lang thang khắp nơi.
Các nhà giả kim đã dựa vào điều này, hợp tác làm nên một loại sản phẩm được gọi là "Hộp đựng linh hồn". Khi nó xuất hiện, đã làm ra oanh động rất lớn. Nhưng qua thời gian, nó liền hạ nhiệt và dần dần trở thành một vật phẩm đặc biệt lưu truyền giữa các đại gia tộc, để con cháu ở gia tộc đó có thể giữ lại tàn hồn của tổ tiên, cha mẹ ở bên cạnh lâu hơn. "Hộp đựng linh hồn" là một sáng chế tân tiến, tuy nhiên vẫn không thể đột phá giới hạn như lâu đài bí ẩn Hogwarts, tuy có thể giữ linh hồn lại, nhưng toàn bộ kí ức của linh hồn khi còn sống khi được đựng vào hộp đều biến mất, chỉ khi thả họ ra mới hồi lại, nhưng lúc đó, họ chỉ có thể tồn tại khoảng 15 phút sau đó liền tan biến.
Nguyên liệu để chế tạo một "Hộp đựng linh hồn" là:
+Cỏ xương cá ma
+Đá cù léc+....Levy kích động đọc từng câu chữ, mặc kệ ánh mắt kì lạ của giáo sư chủ quản thư viện, lôi ra giấy bút đã chuẩn bị sẵn ghi chép lại, đôi mắt xanh dương như tỏa ra ngàn ngôi sao nhỏ.
Chính nó rồi! ( ⭐‿ ⭐ )
Tìm kiếm bao lâu! ✧◝(⁰▿⁰)◜✧
Levy mấy ngày nay đều ngâm mình trong thư viện quả không sai, cuối cùng cũng tìm thấy thứ mà cô muốn.
Ở năm nhất này, Levy nhớ một mảnh linh hồn Voldemort của Tom bé nhỏ thoát ra khỏi cơ thể Quirrell khi ông ông ta bị Harry dùng tay không đốt cháy.
Trong nguyên tác linh hồn này khi thoát ra, hoàn toàn chính là vất vưởng đến khi bị tan biến.
Levy nghĩ rằng, bản thân phải tìm cách thu lại mảnh hồn này.
Vừa tạo cơ hội cho bản thân nghiêm túc nói chuyện lại với hắn, vừa có thêm một mảnh linh hồn để đảm bảo Levy ở tương lai sắp tới có thể cứu Tom bé nhỏ dễ dàng hơn.
Giờ cuối cùng cũng tìm được cách rồi!
Levy nhịn không nổi mà ngâm nga vui sướng, hoàn toàn không để tâm những khó khăn mà cô có thể vấp phải khi tìm những nguyên liệu thích hợp để nhờ người chế tạo cho cô một chiếc "Hộp đựng linh hồn" chuẩn cách.
Chỉ cần cứu được Tom, có sao đâu. Tin chắc rằng nếu ai đến hỏi Levy lúc này rằng có lo lắng hay không, Levy chắc chắn sẽ trả lời là không, cô ấy vậy mà rất phấn khích đấy!
-----
Gỗ: cầu vote, cầu comt (・∀・)