Translator: NguyetmaiNhưng bây giờ thì không như vậy nữa, tâm mạch của nàng mở rộng như biển, mênh mông như tinh không, nàng cũng ý thức được tiềm lực của mình không chỉ tăng lên gấp trăm gấp nghìn lần, thành tựu trong tương lai sẽ còn vượt xa kiếp trước. Đương nhiên nàng biết, thay đổi như vậy hoàn toàn là bởi vì kết quả lần trước Tinh Huyễn Thiên Cơ giúp nàng phạt mạch tẩy tủy. Vấn đề duy nhất chính là, bây giờ độ lớn của tâm mạch quá rộng, với tốc độ tu luyện hiện tại, cho dù đạt được công pháp tu luyện từ Tinh Huyễn Thiên Cơ thì tốc độ ngưng luyện kình khí vẫn có hạn như trước, tốc độ thăng cấp có thể miêu tả bằng tốc độ rùa bò cũng không quá đáng. Quả nhiên là phúc họa đi liền với nhau, Mộc Hàn Yên có chút nhức đầu. Bây giờ nàng đã đoán được, nhất định mình phải đối mặt với nguy cơ gì đó, thế nên phụ mẫu không thể không nghĩ cách bảo vệ mình, thậm chí nguyện ý vì mình mà đánh đổi cả tính mạng. Nàng không muốn bi kịch tái diễn, nhưng cũng không cho rằng thực lực kiếm sĩ cấp sáu có thể bảo vệ tốt chính mình, ít nhất, thực lực của thích khách áo đen lần trước cũng phải cao hơn nàng bốn cấp, mà trừ hắn ta ra, trời mới biết khoảng thời gian này còn kẻ địch nào lợi hại hơn thế đang ẩn nấp trong bóng tối nữa hay không. "Vận công!" Mộc Hàn Yên hết đường xoay sở thì thấy trên mặt Tinh Huyễn Thiên Cơ sáng lóe lên, hai chữ đập vào mắt. Mộc Hàn Yên mau chóng thả lỏng tinh thần, vận chuyển công pháp. Một sức mạnh thần bí từ Tinh Huyễn Thiên Cơ dũng mãnh xông vào tâm mạch, vừa vô cùng nhu hòa lại vừa có ý bao dung vạn vật, Thiên Tâm Kình Khí vốn dĩ rải rác khắp các nơi trong biển tâm - thần, bị sức mạnh kia tập trung lại một chỗ, không ngừng ngưng kết lại. Không nên coi thường những kình khí tự do này, trong đó cũng có không ít không ít số lượng đều là do Mộc Hàn Yên khổ tu hơn mười năm mới đạt được, ngưng kết cùng một chỗ vẫn là vô cùng khả quan. Mộc Hàn Yên cảm giác được thực lực của mình đang tăng lên một cách rõ ràng, kiếm sĩ cấp sáu sơ kỳ, cấp sáu trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong… Theo thực lực tăng lên, trung ương tâm mạch như tinh không, ánh sáng của ngôi sao kia càng lúc càng rõ, ngôi sao vốn dĩ tối đen bên cạnh, hiện tại cũng loáng thoáng phát ra ánh sáng trắng bạc. Hiển nhiên, một khi nàng tấn thăng thành kiếm sĩ cấp bảy, ngôi sao này cũng sẽ hoàn toàn sáng tỏ. Ngôi sao kia lóe lên, sáng mà như không sáng, nhưng từ đầu tới cuối lại không có cách nào sáng rõ hoàn toàn, mà thực lực của Mộc Hàn Yên cũng dừng lại ở kiếm sĩ cấp sáu đỉnh phong, không có cách nào tấn thăng thành kiếm sĩ cấp bảy. "Ngươi tăng thêm chút lực nữa đi." Mộc Hàn Yên có chút sốt ruột nói, đối tượng nói chuyện đương nhiên chính là la bàn chiêm tinh tên Tinh Huyễn Thiên Cơ ở trước mặt kia. Ánh sáng trên la bàn chiêm tinh lại lóe lên một chút, xuất hiện hai vòng tròn, ở giữa còn có một điểm đen đen. "Đây là chữ gì?" Mộc Hàn Yên nhìn một lúc lâu mới phản ứng được, đây căn bản không phải là chữ mà là một nét vẽ, vẽ một đôi mắt trợn to. Chỉ có điều hình vẽ trừu tượng quá, hoặc nói là… rất xấu, khiến nàng nhất thời không phản ứng kịp. Lại dám trợn mắt với ta! Còn trợn xấu như vậy! Mộc Hàn Yên trợn tròn hai tròng mắt trắng dã, mắt lớn trừng mắt nhỏ. Mắt trắng trên la bàn chiêm tinh lại trợn hơn một chút, sau đó biến mất, hiển nhiên là mặc kệ nàng. "Bây giờ ta nên làm gì?" Mộc Hàn Yên hỏi. Trên la bàn chiêm tinh không có phản ứng gì, xem ra là thật sự chuẩn bị không để ý đến nàng rồi. "Cầu xin mà, sắp đến cấp bảy rồi, giúp đỡ thêm một chút đi mà, để cho ta thăng cấp." Mộc Hàn Yên tiếp tục thúc giục. La bàn chiêm tinh vẫn không phản ứng gì. Mộc Hàn Yên gãi gãi đầu, thấy Tinh Huyễn Thiên Cơ sẽ không để ý đến mình nữa, không có ý tứ tiếp tục giúp đỡ mình nữa, nàng chỉ có thể từ bỏ suy nghĩ tấn thăng lên kiếm sĩ cấp bảy, tâm trạng cũng bình tĩnh trở lại.