Edit + Beta: Nhiên Nhi, Ngôn Ngôn, HuaĐến tối mẹ Lạc cũng không để Điểm Điểm đi, bà sắp xếp cho nó ngủ trong phòng của Lạc Ấn. Hoàng Điểm Điểm có chút sốt ruột, ngoại trừ thời gian sống trong tộc, còn lại nó cũng chưa từng rời khỏi Lạc Ấn cả đêm thế này đâu, nhưng mà có thể nhìn ra mẹ Lạc cũng là có ý tốt, nó nhất thời cũng không biết nên từ chối thế nào. Mẹ Lạc đối xử với cậu rất tốt, còn dịu dàng nói với cậu nếu như Lạc Ấn đối xử với cháu không tốt, cháu có thể tới đây sống với hai lão già này, “Cháu muốn trở thành người hay hình dáng gấu trúc đỏ nhỏ đều là quyền tự do của cháu. Cô biết dù cho các cháu có được nhận nuôi thì cũng không thể thay đổi giao hẹn, mà nếu như đứa bé Lạc Ấn kia thật sự làm gì quá đáng, cháu hoàn toàn có thể tới đây để dì và cha của nó nuôi cháu.”Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm nằm trên giường của Lạc Ấn, ngây thơ mà hơi gật đầu với dì xinh đẹp. Nó cảm thấy ánh mắt của dì xinh đẹp nhìn mình, có một chút áy náy và đau lòng mà cậu đọc không hiểu. Lúc trước gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm đều là ăn no rồi đi ngủ, hiếm khi bụng đầy tâm sự như bây giờ, nó ôm lấy cái đuôi vừa muốn Ấn Ấn, vừa muốn dì xinh đẹp vừa nói, nó lờ mờ cảm giác được một chút gì đó, rồi lại rất khó biểu đạt rõ ràng.Nó ngủ không được, trong đầu lúc là hình ảnh Lạc Ấn lúc hiểu lầm thân phận của nó mà hùng hổ tới cứu nó, lúc lại là đôi tay ôn nhu vuốt ve mình, không biết thế nào mà cậu lại nghĩ tới lúc chính mình nhìn thấy lúc giữa hai người đàn ông đang ngọt ngào giao hợp, không nhịn được mà dùng móng vuốt che đi khuôn mặt đầy lông của mình, này chính mình thế này là thế nào. Chẳng lẽ nói….Đã đến lúc cậu nên tìm đối tượng giao phối rồi sao? Nhưng là….Tại sao vào lúc này lại nghĩ đến Ấn Ấn chứ, cậu chưa từng nghĩ đến việc muốn giao phối cùng với Ấn Ấn, giao phối là vì sinh gấu trúc đỏ nhỏ nhỏ, mà mặc kệ cậu có cố gắng thế nào, Ấn Ấn cũng không thể sinh được đâuuuu.Cậu cắn đuôi băn khoăn một lát, nghe thấy cái điện thoại trong phòng vang lên. Hoàng Điểm Điểm nghi ngờ bò qua, dùng móng vuốt đẩy ống nghe ra, cậu còn chưa nói, liền nghe thấy bên kia nhỏ giọng thăm dò, ” Điểm Điểm?”Gấu trúc đỏ nhỏ lập tức nhanh nhẹn trả lời, “Ấn Ấn!”“Là anh, em có khỏe không?”“A, dì đối với em rất tốt,” Điểm Điểm nói, suy nghĩ một chút lại bổ sung một câu, “Chính là, chính là… Em không có đem theo quần áo, nhưng bà lại để cho em biến thành người.”Lạc Ấn vừa nghe sắc mặt liền thay đổi, “Đừng nghe bà ấy, đừng biến. Anh lập tức tới đón em.”Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm kích động thả điện thoại thở hổn hển vài hơi, nó không biết mình đang mong chờ cái gì, sự tâm đắc nho nhỏ như vừa tỉnh ngộ điều gì đó cùng sự kích động này hô ứng lẫn nhau, thật giống như có cái gì đó trong lòng ngực nó muốn nhảy ra. Nó dùng móng vuốt đầy lông của mình vỗ vỗ cái điện thoại đã hết cuộc gọi kia, có lẽ là khi còn bé Lạc Ấn được người nhà lắp ráp cho, không nghĩ tới còn có lúc dùng tới như vậy. Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm nhảy đến trên bàn Lạc Ấn lật nhìn sách, rồi lại lăn lên giường sờ sờ gối ngủ của Lạc Ấn, mau tới đây đi Ấn Ấn, em rất nhớ anh đó nha.