Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa

Chương 47: Hợp tác

Sau khi đã lấy lại được bình tĩnh, nó như trở thành một con người cũ, lạnh lùng và tàn khốc, không còn vẻ vui vẻ ban sáng mà là gương mặt lạnh như nước đá, hàn khí toả khắp bốn phương. Liếc nhẹ Kim và Dương, ra hiệu cho hai đứa đi xuống cùng.

Lúc này là nghỉ trưa, nó chả quan tâm, nó chỉ hướng thắng đến chỗ của Aya.

-Kami!! Cậu đi đâu mà lúc nãy mình tìm trong lớp lại không có vậy?-cô hớt hải

-Không có gì!-ánh mắt nó dịu đi vài phần.

-Được rồi! Chúng ta đi ăn đi!-cô kéo tay nó đi.

-*Ngoàm ngoàm* Kami...hôm nay có anh chàng nào chuyển vào lớp mình, tên là Souta đó, anh ta trông cũng khá đẹp trai à nha!-vừa nghe tới cái tên này, Kami liền khó chịu ra mặt.

-Mình không thích anh ta!-nó nhíu mày.

-Sao vậy? Mình thấy anh ta cung...ơ!-chưa kịp nói hết câu, nó đã đứng dậy bỏ đi.

-Aishh!-Kim và Dương lôi tuột cô vào một góc.

-Chị! Người tên Souta đó...-thế là Kim kể hết mọi chuyện về Souta và nó cho Aya nghe, cô sửng sốt khi nghe nói Kami giết gần một nửa thành phố. Nhưng bên cạnh đó cô lại thấy hận Souta thay cho Kami, cô cũng không ngờ anh ta là nửa người nửa vamp, hèn gì trông đẹp thế mà chỉ là Vamp C.

Ở gần đó, một cô gái với mái tóc vàng hoe đang nở một nụ cười nửa miệng.

-Kami! Lần này cô chết chắc!.

Về phần nó, sau khi rời khỏi canteen, nó đi tới phòng của Franky.

-Franky!-Nó nói giọng khó chịu.

-Sao vậy?-Franky nhíu mày

-Tại sao...tên đó lại học ở đây!-Nó xoáy vào mắt anh.

-Có một thế lực, cho dù không quá lớn mạnh nhưng vẫn rất có tiếng đã đặt áp lực lên lãnh sự quán, sau đó lãnh sự quán có vamp mật vụ đã đặt áp lực lên hội đồng Bạch Đạo và cuối cũng đặt áp lực lên ta.-Franky nói một hơi dài.

Đụng được tới hội đồng sao? Anh thật không đơn giản...Souta! Nó hít một hơi thật sâu sau đó thở hắt ra.

-Ken...mới vừa ở đây?-nó hỏi Franky, tay nhặt cái thẻ học sinh nhàu nát có cái mặt của Ken vào lúc còn non choẹt.

-Haizz...ba lần rồi!-anh thở dài.-nó lo cho em lắm, em...-anh dừng lại khi thấy gương mặt hơi khó chịu của nó, nó quay sang anh, mặt đợm buồn

-Em...có thật sự thích Ken...không anh?

-Có thể...hoặc không!-anh nở một nụ cười nhàn nhạt, như có như không.

-------buổi chiều-------

Nó ra về cùng Kim và Dương, nó chả muốn tránh mặt hắn nhưng nó vừa xuất hiện ở đâu thì hắn vừa rời khỏi đó cách nó vài phút. Tụi nó đi với nhau, ai cũng im thin thít, mặt chả có cảm xúc hay chỉ là một động khác dư thừa, hai chân cứ bước đều như những cái máy được lập trình sẵn.

Chợt! Đôi chân cả ba chậm lại rồi dừng hẳn bởi một bóng người thân thuộc.

-Sou...ta!-môi nó khẽ mấp máy, mặt bần thần một lúc rồi quay lưng lại.

-Em sợ tôi đến vậy ư?-tiếng anh cất lên. Nó khựng lại khi nghe tiếng nói này, nhẹ xoay đầu.

-Hm?-anh nhún vai. Nó bước nhẹ tới chỗ anh, rất gần, nó đứng trước mặt anh, hai tay đưa lên áp vào hai má anh kéo xuống...

-Tôi không sợ anh....tôi ghê tởm anh!-lời nói nhẹ nhàng nhưng áp lực nặng nề trong đó khiến anh như đông cứng. Đẩy anh ra, nó lạnh lùng lướt qua như hai người dưng không hơn không kém.

Bộp! Cổ tay nó bị níu lại bởi Souta, nó đứng im, không có ý định phản khán nhưng lại nắm chặt bàn tay.

-Buông ra!-nó nói như ra lệnh.

-Nếu không?-anh nhếch mép.

-Anh đã từng nhận hậu quả!-nó khơi lại quá khứ giết sạch gia tộc của anh. Bàn tay to lớn càng siết chặt tay nó hơn.

-Em nghĩ còn có thể sao? Em nghĩ tôi còn ai bên cạnh để em giết sao?-anh nói bằng giọng nhàn nhạt.

-Thế giết anh thì sao?-anh nhìn anh bằng nửa con mắt.

-Em nghĩ em có thể?

-Với một con vamp C sao? Có muốn thử không?-nó nhếch mép.

-Không phải! Đương nhiên về sức mạnh tôi không bằng em nhưng về thế lực thì...-anh bỏ lửng câu nói đủ cho nó hiểu.

-Ha!-nó cười khẩy một cái rồi rút tay ra một cách nhẹ nhàng-tôi sẽ chờ xem...-cả ba đứa nó đồng loạt biến mất, để lại cho Souta một cảm xúc thật hỗn độn.

-Ái chà chà!-một giọng nói vang lên làm Souta giật mình.

-Cô là...-anh khẽ nhíu mày.

-À quên! Tôi là Abigail, Abigail de Gracia.-cô nhấn mạnh họ của mình.

-Dòng họ Garcia sao? Thật vinh dự!-anh nhẹ cúi người.

-Thôi khỏi! Anh biết tôi ở đây vì lí do gì không?-nhỏ hất mặt.

-Chả lẽ lại vì...tôi!-anh cười đểu giả, tay vuốt tóc.

-Một nửa!-câu trả lời của nhỏ làm anh khá bất ngờ.-Tôi đến đây muốn có một vụ trao đổi!

-Trao đổi?-anh khó hiểu.

-À không! Phải nói là một vụ hợp tác mới đúng!-cô cười nửa miệng-Tôi đây muốn Ken, anh muốn Kami, tại sao chúng ta không hợp tác để được những thứ mình muốn.

-Không tệ! Làm vậy thì đôi bên đều được lợi! Được, tôi đồng ý!-anh chìa tay ra.

-Mong sự hợp tác dài lâu!-cô bắt lấy tay anh, cái bắt tay tượng trưng cho sự khởi đầu của sóng gió...