"Cô biết là có người bám theo nên mới cố tình về sớm đúng không?"
"Gần đúng.Chắc là hắn không thể thấy được anh Shinichirou nên mới không về báo cáo ngay lập tức.Nếu ta còn ở lại nói chuyện thì sẽ bị nghi ngờ đấy"Trời đã tối om,không gian xung quanh chỉ còn tiếng trò chuyện của đôi bạn trẻ,thi thoảng còn có vài âm thanh chó sủa vang lên đằng xa.Manami tròng chiếc áo khoác vào người,ngửa cổ hít mùi nước xả vãi thơm phức,để lộ ra khuôn mặt phê pha không hề giả trân"Cô biết hắn bám theo khi nào thế?" Hàng mi dài chớp chớp linh hoạt,rũ xuống che đi một tia đạo quang vừa lóe lên trong đôi mắt xanh.Cô nhún vai đáp"Từ đầu"Khi Otsuki bảo tài xế lái xe ra xa,cô đã đoán đó là lúc tên thuộc hạ kia bắt đầu theo dõi mình. Việc đột ngột đi thăm mộ anh Shinichirou là một cái cớ hợp lí để đi ra ngoài,cộng với việc khu vực nghĩa trang đó vào khung giờ này khá vắng người qua lại. khu Shibuya này thì làm gì thiếu mấy vụ bất lương đua xe đánh nhau ầm ầm ngoài đường,tiếng đấm đá chắc cũng không còn lạ lẫm gì với người dân ở đây rồi.Nên là cô có "tẩm quất" hắn một chút cũng chẳng ai quan tâm đâuCòn việc "gặp" được Shinichirou là sự cố ngoài ý muốn :)))))Vãi thật....Tetsu mắt cá chết câm lặng.Cô ta đã tính hết rồi à.Nhưng mà may cho cô gái tên Otsuki đó,lần này cô ta chỉ mới cảnh cáo thôi chứ chưa đưa vào danh sách kẻ thù.Nếu không thì cuộc đối thoại sẽ không dừng lại ở nói chuyện thôi đâuNhìn con bé này dễ dãi với con gái vậy thôi chứ không có nghĩa là ai trèo lên đầu cũng được nhá."8 giờ tối...."tay cầm chiếc điện thoại cảm ứng lướt lướt,Manami xoa mũi.Hèn gì trời bớt nóng rồi"Tetsu,muốn ghé Family Mart mua bánh không?""Có !!" Tesu hai mắt sáng rực,lập tức giơ tay lên như đòi giáo viên trả bài"Tôi muốn ăn mochi.Thêm bánh bao nữa"Manami trông cái bộ dạng hớn ha hớn hở kia,liếc xuống cái ví đang dần xẹp lại mà lòng đau như cắt.Dù biết là hết thì vẫn sẽ được cấp thêm nhưng mà thế này làm cô nhớ tới quãng thời gian ở thế giới cũ.Học,làm việc,nghỉ một chút rồi lại đi làm.Ăn thì toàn bỏ,hôm nào siêng lắm mới chịu chiên trứng nấu canh thành một bữa đàng hoàng.Ngủ thì khỏi nói,được 6 tiếng một ngày đã là kì tích.Rồi còn chuẩn bị hồ sơ lên cấp 3,tìm hiểu trường nào vừa gần nhà vừa có học phí vừa đủ,sau đó còn phải cố gắng học để có đủ điểm vào.Manami cũng không phải dạng học giỏi gì, muốn có điểm cao cũng phải hộc mặt ra mà nhồi chữ vào đầu như mấy học sinh khác thôiThế nên khi qua đây cô có cảm giác như mình đang bị nuông chiều quá mức thành một con nhóc suốt ngày chỉ biết ăn và ngủ (thì nó đúng là thế mà :DDD).Thật không quen cho lắm"Manami,đừng suy nghĩ linh tinh nữa.Đi nhanh lên"Mà..."Kệ vậy"....................."Muốn mua cái gì thì lấy đi.Nhưng mua về mà không ăn thì coi chừng ta bẻ xương ngươi"Manami ngồi phịch xuống chiếc ghế nhựa,cả người mềm nhũn ra như thạch.Hai ngày chưa ăn chưa uống chưa kịp hồi sức lại mà đã có tùm lum chuyện ập tới,cô hết sạch năng lượng rồi."Tetsu,sẵn tiện mua giùm ta một túi nước hoa quả luôn đi""Cái này à?"Trong tầm nhìn nhìn mờ mờ đã thấy một gói thạch cam đang đung đưa trước mặt mình,Manami theo bản năng nhận lấy,mệt mỏi nói"Cảm ơn-""Xin chào,đã gặp lại rồi"Hình ảnh ở phía trước ngày càng hiện rõ,thứ cuối cùng lọt vào mắt Manami là khuôn mặt tủm tỉm cười của Hanma :))))Manami:"...."Phụt!!!Nước chưa kịp trôi đến cổ họng đã bị Manami phun hết sạch ra ngoài,cô ho khù khụ đến đỏ cả mặt,vội dụi dụi mắt để nhìn rõ lạivà kết quả vẫn y nguyên như vậy :))))"Phản ứng thú vị thật nha,thỏ con"Cô ôm chặt cái đầu đang ong ong lên của mình,hiện tại chỉ muốn ngã xuống mà chết cho xong.Sắp được về nhà rồi!! Thế đíu nào tên này lại xuất hiện?!!?!"Phắn"Môi mỏng nhàn nhạt thốt ra,biểu cảm Manami lạnh tanh.Dù đã cố kiềm chế lại song khi nhớ lại ngày hôm đó bị Hanma tự tiện chạm vào người,lại còn bị xốc nách đưa lên cao,cô lại càng sôi máu hơnTừ ngơ ngác xong đến hoang mang,cuối cùng lại dừng ở nhăn nhó khó chịu,Hanma bật cười như điên. ừ ít ra còn biết phản ứng như con người chứ không phải tảng băng như hắn nghĩ"Anh mua nước cho cưng mà.Không cảm ơn sao?"Giọng điệu cười cợt đùa giỡn quen thuộc đến phát cáu,Manami thầm càu nhàu trong miệng.Dịch ghế lùi ra xa bàn một chút tỏ ý chẳng muốn trả lời.Hanma coi như không ngạc nhiên,lại tiếp trục trưng ra nụ cười quen thuộc,đôi đồng tử ánh kim nheo nheo đầy thích thú"Hẹn hò với bạn trai à?""...Nói lần hai,phắn đi"Hanma bất ngờ cười tươi như hoa nói"Nếu không có bạn trai,hẹn hò với anh không?""D*o !"joke không vui,mỹ nữ đã chửi thề!Thấy tâm trạng người đối diện bắt đầu mất kiềm chế,hanma lại càng phấn khích muốn đổ thêm đầu vào lửa.Dù sao thì sau cuộc chiến bang phái mới của hắn cũng chỉ đang trong giai đoạn chuẩn bị,thời gian này thật thiếu thứ tiêu khiểnHôm nay lại bắt được một con thỏ lông nhông ngoài đường.làm sao có thể bỏ lỡ chứ"Thôi chết rồi..."Nấp sau kệ hàng nhìn lén,Tetsu run cầm cập nhìn mấy đường gân trên trán Manami đang bắt đầu nổi lênSắp bật chế độ Đông Lào rồi !!!Leng keng...Tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên chứng tỏ mới có thêm khách vào,nhưng cũng không làm nhiệt độ bầu không khí giữa hai con người này giảm đi chút nào.Trong một khoảnh khắc,một chất giọng khàn khàn vang phá vỡ đã phá vỡ điều đó"Thằng chó kia,mày còn lảng vảng ở đây làm gì?"Tóc trắng,đôi mắt xanh lạnh nhạt không chút độ ấm,khuôn mặt xinh đẹp như con gái cùng chiếc khẩu trang đen quen thuộc làm nên thương hiệu.Dáng người mảnh khảnh đứng chắn phía trước cô,Manami trợn mắt"Sanzu?"Hanma đứng bật dậy,khóe môi càng giương cao ghê rợn.Không thể kiềm được sự phấn khích đang dâng trào trong người,hắn cắn mạnh môi.Mẹ nó chứ ! Mỗi lần đến gần con thỏ này thì lại có chuyện thú vịLiếc qua cô gái đang ngồi im trên ghế, một dòng bực bội ập tới làm Sanzu nhíu mày. Hắn biết con nhỏ này đâu phải dạng yếu đuối, tại sao không phản kháng lại. Điệu bộ im im lặng lặng đó làm hắn tức chết đi được !Hai tên con trai đồng dạng bước lên một bước, thái độ thù địch bắt đầu tỏa ra dày đặc trong không gian.Không hề nhượng bộ, cả hai giờ đây chỉ có một suy nghĩ muốn đập nátThế nhưng...."Đi ra ngoài!"Manami chỉ tay về phía cửa,giọng nói sớm đã không độ ấm"Muốn đánh nhau hay phạch nhau thì phắn ra đường mà làm !!Trước khi tôi quăng ra đó"Khi câu nói của cô vừa dứt,Hanma cùng Sanzu liền đồng loạt khựng người,sau đó nhanh chóng lùi ra xa.Bộ dạng hiếu chiến khi nãy không thấy đâu,giờ chỉ giống như hai con cún bị chủ quát mà cụp hai tai ỉu xìu"Được rồi được rồi" Biết tâm trạng Manami bây giờ không thể đùa được, Hanma giơ hai tay lên tỏ ý đầu hàng,nhưng vẫn ngứa mồm nói một câu"Không thì con chó canh của em lại nổi điên lên mất !!"Mày...!!!"tất nhiên khi nghe mình vừa bị so sánh với một con vật 4 chân,Sanzu lập tức nổi cáu bước lênManami liền giữ vai Sanzu lại,cau mày quát một tiếng"Sanzu Haruchiyo !"Hanma trông biểu cảm cực kì khó chịu mà vẫn phải nghe lời cô gái kia của Sanzu, gã trai bật cười ha hả,nhún nhún vai đi ra khỏi cửa hàng"Lần sau gặp lại đi hẹn hò với anh nhé ,thỏ con""D*o!"Manami giơ ngón giữaPhắn hộ đi !Hậm hực nhìn theo Hanma đã khuất hoàn toàn sau cánh cửa,Manami quay đầu ra sau,lên tiếng hỏi người con trai đứng đối diện mình"Rồi anh ở đây làm gì?"Tiểu kịch trườngQ:Manami sẽ là kiểu người yêu như thế nào?-Kiểu người ngoài lạnh trong ấm sương sương :333-Đã quen với cách nói thẳng thắn,Manami không giỏi nói những lời ngọt ngào.Mỗi lần nói với bạn cái gì cũng phải xem lại rằng nó có quá trớn không-Mặc dù thỉnh thoảng cũng hay thả thính bạn nhưng cô lại cực kì ngại ngùng khi bày tỏ tình cảm thực sự.Đó là những lúc hiếm hoi bạn được thấy khuôn mặt ngại ngùng ửng đỏ của Manami đấy-Thích dùng từ "thương" hơn từ "yêu".Vì đối với Manami, "thương" là từ phù hợp để diễn tả tình cảm của bản thân nhất- Khi quen với bạn rồi Manami sẽ cố gắng cười nhiều hơn một chút, nhưng cuối cùng đa số vẫn là mấy cái nhếch mép cười đểu người khác-Không phải dạng chiều chuộng người yêu.Thế nên đừng mong làm công chúa hay hoàng tử khi được Manami rước về nhà nhé-Chia đều việc nhà :DDD-Hãy thấy tự hào đi vì kho ảnh của Manami 99% là ảnh bạn đó-Không khắt khe về các mối quan hệ bên ngoài hay công việc của bạn.Vì Manami biết bạn đã cố gắng rất nhiều để có được những điều đó nên cô ấy sẽ tôn trọng nó.Nhưng cũng sẽ kiên trì phản đối nếu việc đó gây hại cho bạn-Muốn làm Manami ghen ? Không dễ đâu nhé.-Trong các buổi tiệc rất ít khi để bạn động vào rượu hay bia, bảo là uống nhiều rồi lại nằm lăn ra đó bắt cô chăm. Nhưng đảm bảo là chả có ly nào đến được với bạn đâu vì chúng đều bị Manami xử lý hết rồi-Tửu lượng rất cao.Rất thích chụp ảnh bạn khi say và đang kêu tên cô ấy-Cực kì để ý đến bạn. Có khi bạn còn không nhận ra mình đã thay đổi cái gì thì Manami đã thấy trước rồi-Gặp được quán nào ngon bao giờ cũng đánh dấu lại rồi rủ bạn vào lần tới-Dù hay cằn nhằn nhưng lúc nào cũng thuận theo mấy ý tưởng kì quặc của bạn-Cực-kì-bối-rối khi bạn khóc.Mặc dù đã trải qua đủ thứ chuyện trong đời nhưng Manami không lúc nào đối phó đượcvới những giọt nước mắt của bạn.-Vào những lúc này cách đơn giản nhất mà cô có thể nghĩ tới là ôm bạn vào lòng cho đến khi ngừng khóc và chuẩn bị sẵn túi chườm đá cùng ít đồ ăn nhẹ sau khi bạn đã khóc đến đói rồi-Cho phép nắm tay,nhưng nếu muốn chạm vào tóc Manami thì nhớ xin phép trước nhé-Luôn chuẩn bị sẵn tinh thần khi bạn nói chia tay (?)-Dạng người sẽ không níu kéo nếu bạn đã thực sự muốn rời bỏ.Nhưng cho đến khi bạn thực sự tìm được hạnh phúc, cô ấy cũng sẽ không bỏ rơi bạn đâu---------------------------------------------------------------------Góc tác giả: Sắp thi học kì rồi :3333