Trái Cấm

Chương 5: 6 Năm Sau

Cho đến lúc chiều tối, mọi người ở thành phố Hoa Đông vẫn sinh hoạt bình thường như mọi ngày mà không hay biết chuyện gì.

Trong căn phòng đó, Vương Linh lồm cồm bò dậy, cô cảm thấy đau đớn khắp cơ thể, người đàn ông đó....Nam Cung Thần, cô thề sẽ không bao giờ quên cái tên này. Vương Linh vơ lấy quần áo đã bị xé mặc tạm vào, cô lấy thêm một cái áo vest của ba cô mà khoác. Vương Linh đến bên ba mình.

- Ba ơi, con xin lỗi.........con xin lỗi. Hắn ta....................chẳng lẽ...

Lúc này Vương Linh mới càng hoang mang lo sợ. Mạng sống của tất cả mọi người ở thành phố này, không thể nào, sao hắn ta có thể ác độc như vậy?

Nuốt nước mắt ngược trở lại, Vương Linh túm lấy cái balo, cô nhìn một chiếc hộp nhỏ kỳ lạ trong đó liền mở ra.

- Ba.....ba yên tâm, con sẽ không để hắn có được nó. Xin hãy nhắn tới mẹ rằng con yêu cả hai người.

Vương Linh cố gắng đứng dậy và mau chóng rời khỏi nơi này. Phía bên ngoài vài tên thuộc hạ đã thấy Vương Linh, một vài trong số chúng nhận ra cô nên cũng để mặc cô làm gì thì làm. Vương Linh nhìn thấy một chiếc moto, cô cố gắng tới đó và nhìn họ.

- Mau rời khỏi đây trước khi nó.......

Vương Linh còn chưa rứt lời thì từ nhà kho và các địa điểm khác trong thành phố bắt đầu nổ lớn làm mọi người ngạc nhiên toán loạn cả lên. Vương Linh không nói nhiều, cô nổ máy nhanh chóng rời khỏi đây bằng con đường bí mật của hai ba con cô."Xin lỗi mọi người........"

Vụ nổ rất lớn trên phạm vi cả thành phố vì trước đó họ đã gài toàn bộ C4 từ lô hàng xung quanh đây. Toàn bộ thành phố Hoa Đông đã bị xóa sổ. Nam Cung Thần ngồi trên xe, hắn gắn con chíp vào máy tính của mình thì màn hình liền hiện lên một dòng chữ và cái mặt quỷ.

Nói xin chào đi Nam Cung Thần, mày sẽ mãi mãi không bao giờ có được nó đâu. Hahaha....

- Chết tiệt.

Nam Cung Thần tức giận nắm chặt tay lại, hắn lại sơ xuất rồi. Chắc chắn con chíp đã bị lão cáo già đó đánh tráo. Vậy thì nó vẫn ở đó, hắn sẽ cho người lùng sục. Chất lượng từ nguyên liệu làm ra con chíp này là siêu bền, siêu tốt, nó cách nhiệt nên không lo bị thiêu. Chỉ cần nó vẫn nằm trong căn phòng đó thì vẫn sẽ tìm được. Đột nhiên hắn nhớ tới người con gái đó, cô ta quả thực rất đẹp, lại rất hợp với hắn. Đáng tiếc cô ta đã chết.

3 ngày sau vụ thảm sát thành phố Hoa Đông, quản gia Trịnh (người đàn ông trung niên luôn đi cùng hắn) tiến tới phòng hắn báo cáo.

- Thiếu chủ, không tìm thấy con chíp đó, nó đã biến mất.

- Khốn khiếp, chẳng lẽ cô ta còn sống? Nếu đã vậy dù có lật tung cả trái đất lên cũng phải tìm cho ra cô ta.

Nam Cung Thần tức giận hét lên. Quản gia Trịnh cúi đầu dạ vâng rồi rời khỏi phòng, ông biết con chíp đó chứa cái gì. Người sở hữu con chíp đó chắc chắn sẽ trở thành một kẻ giàu có sung sướng sống mà không lo đến quãng thời gian sau này của bản thân và con cháu. Nhà Nam Cung đã mất rất lâu để truy tìm ra tung tích của nó vậy mà cuối cùng lúc sơ xuất đã để mất, đây có thể xem là thức ăn bê tới tận miệng rồi còn bỏ đó.

- Tiểu Linh.....cậu nhất định sẽ sống tốt thôi.

Lý Nam thả bông hoa bách hợp xuống dòng sông sau đó xoay người rời đi.

6 năm sau.

Thành phố Luxury, một thành phố của sự sang trọng, giàu có và mỹ lệ, đây được xem là một nơi xả tiền của những thiếu gia, tiểu thư, những người nổi tiếng, tỉ phú. Chiếc audi r8 màu trắng dừng ngay trước một cửa hàng thời trang Fairy, một người con gái mặc áo t-shirt màu xám hình mickey cùng chiếc quần bò short rách tua rua, chân đi giày nike, đeo balo gắn đinh tán tua tủa, cùng với chiếc mũ sox đội ngược trông đầy phong cách. Người đó đưa tay tựa lên nóc xe nhìn về phía đối diện.

Lúc này một thằng nhóc khoảng 5 tuổi mặc một áo sơ mi đen cùng quần âu đen đi thêm đôi giày da, cậu nhóc đeo kính đen trông đậm chất dân mafia có điều chiếc mũ sox đội ngược giống người con gái kia lại hoàn toàn mang cái chất mafia đó bay đi mất. Cậu nhóc hai tay đút túi quần đầy thư thái đi tới bên cạnh người đó.

- Mẫu thân đại nhân, nhìn người trông thật đầy phong cách. Ai có thể nói mẫu thân đại nhân đã là gái có con rồi chứ?

- Thằng nhóc chết dẫm, một ngày không chọc ghẹo ta con không yên sao?

Nam Phong Thiên Doanh nhìn đứa con trai đáng chết của mình kia. Đưa thằng nhóc này theo có phải là sai lầm chăng?

- Con đi giày da trong bụng người rồi. Có phải lại hối hận khi đưa con theo.

- Mau vào thôi.

Thiên Doanh nói rồi chân rảo bước đi vào cửa hàng thời trang Fairy này. Nhóc con Nam Phong Thiên Phong không nhanh không chậm đi theo Thiên Doanh vào trong. Hai mẹ con đang ở Mĩ hưởng thụ đột nhiên bị Tôn Lục Nghi gọi về đây để tham gia cái sự kiện ra mắt bộ sưu tập mùa xuân mới của nàng ta. Vì là chỗ thân tín nên không về là không được.

- Mẫu thân đại nhân cao cao tại thượng và quý tử siêu cấp đẹp trai của người ở đây mà không ai đón tiếp là sao?

Thiên Phong nhìn ngó xung quanh mà nhàn nhạt lên tiếng. Thiên Doanh liếc quý tử siêu cấp của mình kia.

- Nhóc con, ta xin tuyên bố chỗ tiền ta cầm về đủ để mẹ con ta sống trong một tuần ở cái thành phố đốt tiền này. Cho nên cả ta và con phải cùng làm việc thôi.

- A......vậy con sẽ ở chỗ Tôn Lục Nghi 'ăn bám' vậy. Mẫu thân đại nhân hãy cứ cố gắng a.

Thiên Phong mỉm cười càng làm Thiên Doanh tức giận chỉ muốn cho thằng con một đấm không thương tiếc. Vừa lúc đó từ trên cầm thang tầng hai bước xuống là Tôn Lục Nghi cùng đám nhân viên của mình.

Cả cửa hiệu thời trang này gồm 4 tầng xây theo hình trụ có mái vòm, từ mái vòm đó được treo một trùm đèn vừa dài vừa sang trọng tới tận tầng thứ 2. Mặt tiền của cửa hàng toàn bộ được nắp kính trông đến trong suốt và lung linh.

Thiên Phong vừa thấy Tôn Lục Nghi thì ánh mắt đảo ngay đến mấy cô nàng nhân viên kia. Toàn bộ đều là người mẫu chắc, gương mặt xinh đẹp miễn bàn cãi, dáng người thì lồi lõm có thừa, đặc biệt là vòng 1 nở nang và đôi chân dài thật dài mà còn trắng mịn nữa. Khỏi phải nói Thiên Phong như bay đến bám lấy mấy cô nhân viên. Tôn Lục Nghi và Thiên Doanh chỉ còn biết thở dài lấy tay vuốt mặt. Ai bảo thằng con trai của cô háo sắc chi. Ở bên Mĩ cu cậu nhà ta có một dàn mỹ nhân luôn sẵn sàng phục vụ.

- Vậy là cậu đã đồng ý trở về đây. Tôi đã chuẩn bị chỗ ở cho mẹ con cậu ở trên tầng 4.

- Tốt, coi như cậu còn lương tâm Tiểu Nghi.

Thiên Doanh vui vẻ đập tay với cô bạn của mình. Vậy là mẹ con nhà này không phải lo chỗ ngủ nghỉ rồi.