Trái Tim Của Tuyết

Chương 80: VỊT HÓA THIÊN NGA

Sakura vẫn ngồi thừ người trên ban công từ tối hôm qua đến giờ, Tomoyo ngủ dậy sớm lên quầy bar định pha cà phê cho Eriol. Bước vào quầy cô nhìn thấy shaker pha cocktail vẫn chưa rửa còn đặt trong bồn rửa, thấy lạ cô tự hỏi:

- Từ hôm qua tới giờ chỉ có mình và Eriol, cậu ấy lại rất khi uống cocktail. Ai đã tới đây ?

Một làn gió thổi nhẹ tung bay rèm cửa ban công, Tomoyo chú ý bước tới:

- Mình nhớ có ai mở cửa này đâu...

Định đưa tay đóng cửa cô nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đang ngồi thừ người trước mắt, cô thốt lên:

- Sakura! Cậu ở đây từ lúc nào ?

- Ohayo, cậu dậy sớm đấy. Tớ nghĩ rằng 1 tiếng nữa cậu mới dậy – mắt nó vẫn nhắm ngã lưng ra ghế.

- Tớ hơi khó ngủ, định lên làm 1 ly cà phê nóng cho tỉnh ngủ.

- Vậy để tớ pha cho, 1 ly cappuchino sẽ giúp cậu tỉnh táo hơn – Sakura ngồi dậy rồi vào trong quầy bar.

- Cám ơn cậu, nhưng cậu tới đây khi nào vậy ?

- Tối qua.

- Ngồi cả đêm qua chắc cậu lạnh lắm, tớ đi lấy thêm áo cho cậu – Tomoyo vừa quay lưng thì Sakura gọi lại.

- Tomoyo... - 1 tay cầm tách cà phê 1 tay cầm ca đánh sữa của nó dừng lại.

- Sao vậy, Sakura ? – Tomoyo đứng lại rồi bước tới quầy.

- Cậu có tin chuyện cổ tích là có thật không, Tomoyo ?

- Tại sao cậu lại hỏi thế ?

- Bây giờ tớ không còn là Sakura như trước nữa, Tomoyo à – nó nở một nụ cười thật chua chát.

- Cậu đang nói gì vậy, có chuyện gì m-mà...

- Cappuchino của cậu đây – Sakura cắt ngang bằng cách chìa tách cappuchino hình con thiên nga tới trước mặt Tomoyo.

- Ơ... cám ơn cậu – Tomoyo đưa tay nhận lấy tách cà phê.

- Con thiên nga này từ một con vịt xấu xí biến thành chỉ sau một đêm – Sakura ngồi xuống cạnh Tomoyo, đôi mắt nó nhìn vào con thiên nga trong tách cà phê.

- Tớ không hiểu chuyện cậu đang nói.

- Nếu tớ nói tớ chính là con gái của Chủ tịch Fujitaka Kinomoto... thì cậu có tin không ?

- Tớ tin nếu đó là những lời của cậu nói. Dù đó là sự thật hay dối trá.

- Đó là thật đấy, Tomoyo.

- Thật sao, nhưng tại sao cậu biết chuyện đó ?

- Sherry đã kể toàn bộ sự thật cho tớ biết.

- Cậu tìm được con bé rồi sao ?

- Không chỉ có Sherry, tớ còn tìm được anh Yukito và anh Touya.

- Mọi chuyện là sao vậy, kể cho tớ biết đi. Không phải anh Touya đã...

Sakura thuật lại cho Tomoyo toàn bộ sự tình, Eriol cũng biết ngay sau đó. Đồng hồ điểm 7h, tới giờ 3 người bọn họ phải đến công ty nên giao biệt thự lại cho Kazumi trước khi đi.

Trên đường đến SJS, Sakura nhận được điện thoại từ Sherry:

- Alo, nee-chan.

- Chị nghe đây.

- Chị có thể giúp bọn em chuyện này được không ?

- Em cứ nói đi.

- &%%£€_£¢%£π¤™

- Chị hiểu rồi. Chị sẽ giúp em.

- Vậy tốt quá.

Cô tiếp tục lái xe đến SJS, vừa đến văn phòng Mahiru lập tức mang đến cho cô một đống văn kiện cần chữ ký của Phó Giám đốc. Cả buổi sáng Sakura phải quần quật với mớ văn kiện này đến giờ hẹn. Nhấc tay lên xem đồng hồ đã tới lúc phải đi, Mahiru gõ cửa bước vào:

- Thưa Phó Giám đốc, đây là văn kiện cần em ký – Mahiru vừa dứt câu, tiếng gõ cửa phát ra.

- Vào đi.

- Xin mạo muội hỏi cô có phải là Phó Giám đốc Sakura Kinomoto không ? – một anh chàng mặc vét trắng, áo choàng và kính 1 tròng bên mắt phải bước vào.

- Phải là tôi đây, anh là... - Sakura đứng dậy tiến tới trước mặt anh chàng kia.

- Tôi là Kuroba Kaito, bạn của tiểu thư Sherry Kinomoto. Tôi tới đây đón cô như đã hẹn.

- Ra là vậy, tôi cũng tính tới đó. Chị đem tất cả hồ sơ này về biệt thự Li cho tôi, bây giờ tôi có chút việc phải đi.

- À mà, Phó Giám đốc có lời mời ăn trưa từ Tổng Giám Đốc Li ạ.

- Nhờ cô nói với anh ấy, tôi có việc phải làm ở tập đoàn Kinomoto không đi được xin lỗi anh ấy dùm tôi.

Sakura tuôn một tràn rồi lập tức rời khỏi phòng cùng Kaito, không quan tâm đến Mahiru đứng ngơ ngác nhìn theo cô.

Cuộc họp Hội đồng Quản trị tại tập đoàn Kinomoto...

Trước giờ họp mọi người bàn tán xôn xao về cuộc họp hôm nay. Những ánh mắt tò mò, có nhiều ánh mắt khinh khi ganh ghét nhìn vào anh Touya và Sherry. Những người lãnh đạo cao nhất đã có mặt tại phòng, yên vị chỗ ngồi duy chỉ có Chủ tịch Kinomoto là chưa tới.

Sakura cũng có mặt ở đây như đã hẹn, cô hiên ngang bước tới thang máy. Một cảm giác bất an bỗng xuất hiện khi cô nhìn thấy bóng lưng của người phụ nữ đang bước vào thang máy trước mình, Sakura chạy đến thì cửa thang máy đóng lại và dừng ở tầng 30 của tòa nhà. Cô miên man suy nghĩ đến khi ngồi ở phòng chờ đối diện phòng họp ở tầng 30.

Mọi người ngồi yên thin thít đến khi Chủ tịch xuất hiện, tất cả đứng dậy chào rồi bắt đầu cuộc họp:

- Hôm nay tôi triệu tập mọi người ở đây, vì có một thông báo quan trọng, nó sẽ là sự thay đổi lớn cho Kinomoto chúng ta. Đó là...

- Chị ấy đến rồi chứ anh ? – Sherry thầm thì vào tai Yukito.

- Ukm, em ấy đang ở ngoài.

- Đó là... con gái tôi, Sherry Kinomoto, từ nay sẽ không còn là Tổng Giám Đốc của tập đoàn Kinomoto nữa.

- Tại sao lại có chuyện này ? Tổng Giám đốc Kinomoto bị sa thải sao ? – mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao khi Fujitaka vừa dứt câu.

- Chờ đã Chủ tịch, tại sao ông lại làm vậy, cô ấy đã làm gì sai chứ ? – Yukito đập bàn đứng dậy.

- Không chỉ có Sherry mà cả Yukito cũng không còn là Phó Tổng nữa – ông ta điềm tĩnh nói.

- Cái gì ?? – Touya và Yukito đồng thanh.

- Anh ngồi xuống đi, Yuki – Sherry đứng dậy chắn tay ngang Yukito ngăn những hành động lỗ mãn của anh - Thưa Chủ tịch Kinomoto, có thể cho tôi biết lý do tại sao lại như vậy không ?

- Đơn giản vì ta thấy vị trí này không hợp với con nữa.

- Chủ tịch nói vậy thì cho con hỏi ai mới là người hợp với vị trí này hơn con ? – Sherry vẫn bình tĩnh hỏi.

Mộtngười khác sẽ thay thế con. Vào đi con – Fujitaka ra lệnh cho người ngoài cửa. 

--------------------------------------------------------------------------

Nghỉ tết rồi nên au sẽ chăm đăng chap mới cho mọi người 

Arigatou minna...