Trái Tim Của Tuyết

Chương 81: DANH VỌNG

Một phụ nữ trong bộ trang phục màu đen với chiếc nón rộng vành trên đầu bước vào sau lời gọi của Chủ tịch. Mọi người đều trầm mặc nhìn người phụ nữ kia, Sherry và Yukito bất ngờ khi cô ta cởi bỏ chiếc nón xuống:

- Là cô, Ayumi.

- Chào tất cả các vị Cổ đông ở đây, tôi là Ayumi Kinomoto. Là người đảm nhiệm chức Tổng Giám đốc thay cho cô Sherry Kinomoto. Mong mọi người chỉ dẫn nhiều hơn.

- Xin phép Chủ tịch, tôi ra ngoài một lát – Sherry cúi mặt đứng dậy chào rồi đẩy ghế bỏ đi.

- Sherry ! Con không được đi đâu cả, cuộc họp vẫn chưa kết thúc. Ngồi xuống đi – Fujitaka ra lệnh.

- Nhưng thưa Chủ tịch, tôi...

- Ta bảo con ngồi xuống.

Sherry quay lại nhìn nét mặt của anh Yukito và anh Touya, cả hai đều lắc đầu không đồng ý cho cô ra ngoài nên đành trở về chỗ ngồi tiếp tục cuộc họp:

- Mọi người ở đây đều rất thắc mắc tại sao tôi lại làm vậy với con gái mình. Nhưng tôi có quyết định riêng của mình, ai không tán thành có thể giơ tay.

Hơn 2/3 số lượng cánh tay được giơ lên, trong đó có cả anh Yukito, anh Touya và các đồng nghiệp của Sherry. Vẻ mặt Chủ tịch bỗng biến sắc nhếch lên một nụ cười nhẹ:

- Tại sao mọi người không đồng ý hãy cho tôi biết lý do ?

- Chủ tịch không thể cho Tổng Giám đốc Sherry thôi việc được, cô ấy đã làm rất tốt vai trò của kình và còn hơn thế nữa. Một cô gái trẻ tuổi đầy tài năng không thể vì lý do Chủ tịch thích thì có thể sa thải cô ấy như vậy đối với cô ấy công bằng ở đâu ? – Touya dõng dạc nói.

- Đúng vậy – mọi người đồng thanh.

- Cô ấy tuy trẻ tuổi nhưng có cô ấy tập đoàn mới có thể thu về nhiều bản hợp đồng có giá trị hơn cả khi Chủ tịch còn đảm nhận vị trí như cô ấy bây giờ. Đi đâu tìm một Tổng Giám đốc vẹn toàn như cô ấy chứ ? Xin Chủ tịch hãy suy nghĩ lại – một người khác đứng dậy nói tiếp.

- Mọi người... - Sherry cảm động với tình cảm của các đồng nghiệp dành cho cô khi Chủ tịch quyết định phế chức.

- Hahaaaa... - Fujitaka đứng dậy vỗ tay cười lớn – một tiểu công chúa rất được lòng dân, mọi người có vẻ đã hiểu lầm ý của ta rồi. Bây giờ ta cũng đã là một ông già có tuổi, thế hệ trẻ bây giờ giỏi hơn ta khi xưa rất nhiều. Mục đích ta không thể giữ Sherry ở vị trí Tổng Giám đốc là vì ta sẽ giao lại chức Chủ tịch tập đoàn Kinomoto lại cho đứa con gái bé bỏng của mình.

- Chuyện này là sao ? – mọi người phản ứng.

- Chờ đã Chủ tịch, nếu Sherry làm Chủ tịch Kinomoto vậy còn Yukito thì sao ? – Touya đứng dậy lên tiếng.

- Cậu ấy sẽ là Tổng Giám đốc thứ 2 của tập đoàn.

Mọi người đều bất ngờ về thông báo vừa rồi của Chủ tịch, kể cả người mà được ông đề bạt Ayumi không kém phần tức giận. Ả cứ nghĩ rằng mình sẽ thay thế vị trí của con nhỏ mang khuôn mặt mà ả căm ghét, không ngờ ông ta lại nhường chức Chủ tịch lại cho Sherry.

Cả 3 người vẫn còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì cuộc họp đã kết thúc. Mọi người xúm lại chúc mừng Tân Chủ tịch Kinomoto không để ý gì đến ả Ayumi. Ả ta tức tối bỏ đi một hơi không ngó không nhìn vô tình đụng phải Sakura, ả đùng đùng đứng dậy la làng :

- Mắt cô để trên trán hay sao.... – đang chửi xung nhưng ả bỗng nhiên dừng lại khi đối mặt với Sakura.

- Con mắt nào của cô thấy mắt tôi mọc trên trán vậy, không có tiền đi khám mắt rồi sao, thật tội nghiệp.

- Là mày, Sakura.

- Tao còn tưởng là ai, hóa ra là con chó theo đuôi Fye. Hắn vẫn còn sống hay đã chết rồi ?

- Mày còn dám nhắc tới anh ấy sao, con khốn ? – nhắc đến Fye, ả ta tức giận bay tới nắm cổ áo Sakura giật ngược lên.

- Ara ara ~ chẳng lẽ hắn ta chết rồi sao, thật đáng tiếc – cô bình tĩnh nhếch môi cười khinh bỉ.

- Mày nói gì hả ? - ả giơ nắm đấm trước mặt Sakura.

- Tổng Giám đốc Ayumi Kinomoto, đây là công ty không phải chỗ cho cô làm loạn nên nhớ thân phận của cô là gì – Touya từ phòng họp bước ra thấy cảnh tượng trước mặt liền lên tiếng.

- Dám hành hung đại diện của SJS, cô chán chê vị trí của mình rồi sao ? Đừng quên cô mới nhậm chức chưa được 1 tiếng đồng hồ - Yukito bước sau Touya.

- Ô ra là tân Tổng Giám đốc vừa nhậm chức, thất lễ quá. Cho hỏi tân Tổng Giám đốc đây sẽ ngồi ở vị trí này bao lâu nhỉ ? – Sakura khiêu khích.

- Mày... - ả ta chỉ thẳng vào mặt Sakura.

- Tao rất ghét đứa nào dám chỉ tay vào mặt tao, nể tình mày là Tổng Giám đốc của Kinomoto nên mới nhẹ tay nếu còn lần sau, tao hứa tay mày sẽ không còn để mày chỉ trỏ ai đâu – Sakura lập tức bắt lấy tay ả bẻ ngược ra sau khiến ả la oai oái.

- Mau biến khỏi mắt tôi trước khi tôi nổi điên – Sherry đuổi thẳng.

- Các người hay lắm, hãy nhớ lấy - ả đỏng đảnh bỏ đi.

Cả 3 người nhìn hành động vừa rồi của Sakura đều sửng sờ, đặc biệt là Touya. Một Sakura hiền lành, ngây thơ đã biến thành một Sakura vô cùng lạnh lùng, đáng sợ, cô ấy không còn là Sakura như khi còn nhỏ. Ánh mắt vừa rồi của cô khiến người đối diện phải khiếp sợ không dám hó hé nửa lời, khuôn mặt Sakura lúc nảy hằn lên những vết đỏ dài phía bên má phải sau đó nhanh chóng biến mất khi buông tay Ayumi ra. Có một thứ gì ẩn sâu bên trong đang dần kiểm soát Sakura.

AnhTouya nhận thấy được điều đó, anh trách bản thân mình lúc đó đã không bảo vệ đượcba mẹ và em gái, bây giờ Sakura trở nên như vậy một phần do anh mà ra. Nếu hômđó anh về nhà sớm hơn một chút thì ba mẹ đã chẳng rơi vào tình cảnh này, em gáimình cũng không bị thất lạc và biến thành một người khác. Yukito như đọc đượcsuy nghĩ của anh, vỗ nhẹ vai an ủi. Touya chỉ gật đầu rồi cười nhẹ.