Trở Lại ( Hệ Thống Phụ Trợ Siêu Cấp)

Chương 10: Không tiêu đề (1)

Dù sao người đã rời đi cũng không biết hướng di chuyển của này," gặp lại nhất định phải đòi lại vốn lẫn lời " liền lấy chiếc di động bấm một dãy số, bên kia truyền đến giọng nói.

" Tiểu Dũng! thế nào rồi.

" Nhiệm vụ hoàn hành, chú cho người đến , cháu cũng phải quay về.

" Được!. Trần vinh nghe được những lời này có chút giật mình, muốn nói gì đó nhưng đầu day bên kia đã chuyền lại " tút...tút...tút..." hiển nhiên người bên kia đã tắt máy. Trần Vinh liền nhấc bộ đàm lên nói:" Các cậu hành động đi ".

" Rõ!

Nhận được lệnh của cấp trên, tiểu đội mãnh hổ liền xuất phát, bọn họ đều được lệnh cách múc tiêu 1 km số để tránh bị phát hiện, mà đội phòng trống tội phạm cũng theo cùng tiểu đội mãnh hổ, chuyện lần này đều rất nghiêm trọng, mọi chỉ thị đều do quân đội cho nên bọn họ cũng không dám tùy tiện làm bừa.

Tuy nhận được lệnh hành động nhưng bọn họ đều rất cẩn thận tiếp cận mục tiêu, cho đến khi đã tiếp cận thì cảnh tượng trước mắt lại khiến bọn họ phải khiếp sợ. Trên mặt đất đều là những thi thể nằm rải khắp mặt đất, điều đáng sợ chính là trên mi tâm của những người này đều có một lỗ máu, hiển nhiên lỗ màu này đều do viên đạn mà có nhưng bọn họ lại không hề có tiếng súng phát ra, cho dù có lòng giảm thanh cũng không thể giết chết những người này không một tiếng động.

Mà những người có mặt tại đây đều nhìn nhau bằng ánh mắt không tin được chuyện này, phía bên cảnh sát sau khi xem xét hiện trường thì cũng vô cùng kinh ngạc với nhức đầu. Tại hiện trường cho thấy những giấu chân ở đây đều chỉ có một loại khác hẳn với những cái xác hay những người ở đây, theo dấu chân thì người này lại từ hướng tây của căn nhà gỗ tiến vào giết một tên cầm đầu, sau đó khi tên kia quay lại thì cũng giống như tên vừa rồi, còn chuyện khiến cho bọn họ đau đầu không thể báo cáo chính là việc những viên đạn còn nguyên được lấy từ mi tâm tại hiện trường.

" Đội trưởng chuyện này chúng ta nên báo cáo với cấp trên sao đây?"

" Haizz" Người được gọi là đội trưởng thấy cấp dưới hỏi đến chuyện này cũng không biết phải nói sao

đành thở dài nói:" Còn nói sao đây, sự việc thế nào thì cứ trả lời như vậy thôi."

Mà Trần Vinh sau khi nghe được báo cáo của đội Mãnh Hổ thì cũng có chút giật mình, liền dặn dò vài câu rồi lấy di động bấm một dãy số mà người này không ai khác chính là Đào Chính Quốc tổng tư lệnh.

" Tiểu Vinh có chuyện gì sao?" Đào Chính Quốc nói.

" Thủ trưởng nhiệm vụ đã hoàn thành không có sai sót, có chuyện này không biết ý ngài thế nào " Trần Vinh nghĩ đến điều gì đó nói.

" oh.. có chuyện gì mà phải hỏi ý của ta sao? cứ nói đi" Đào Chính Quốc hứng thú nói.

Trần Vinh bắt đầu thao thao bất tuyệt nói lại những sự việc mà cấp dưới báo lại. Mà Đào Chính Quốc nghe xong cũng cảm thấy ngoài sức tưởng tượng của mình về người thiếu niên này, suy nghĩ một chút rồi nói:" Ý của cậu có phải muốn cậu ta gia nhập phải không?".

" Thủ Trưởng ngài cũng có ý này sao?" Trân vinh nghe thủ trưởng mình nói vậy cũng có chút kinh ngạc.

" Từ lúc gặp cậu ta cũng đã có ý này rồi, nhưng người như cậu ta rất khó đoán, nếu cậu muốn thì trước nên hỏi ý của cậu ta đi.

...

...

...