Trở Lại ( Hệ Thống Phụ Trợ Siêu Cấp)

Chương 21: Người quen ( 0 )

- Không biết cái người tên Lan đó có ở đây không?

Hạ Thiên tò mò hỏi, ngày hôm đó bản thân cũng không có xác định người đó là nam hay nữ, nhưng khí tức trên người cô nàng kia lại có chút tương tự.

- Có, người đang ở phòng huấn luyện, tôi cũng chuẩn bị dẫn cậu qua để làm quen một chút.

Trần Vinh cười đáp. Dù sao chuyện ở đây cũng không còn gì nữa, cũng nên dẫn Hạ Thiên làm quen một chút với mọi người.

" Tốt " Hạ Thiên đứng dậy nói một câu, liền nhìn sang Phương Chung Bình nói:" Phương thượng tướng, gặp lại ngài sau.

Ba người liền chào Phương Chung Binh một tiếng liền rời khỏi căn phòng, Trần Lệ đi đầu dẫn đường, còn Trần Vinh cùng Hạ Thiên đi song song với nhau, Trần Vinh giới thiệu nói sơ qua một chút về bốn đội thần vệ này. Còn Hạ Thiên tuy nhìn thì giống như học sinh nghe giảng nhưng thực chất thì ngược lại, bản thân hắn bây giờ chỉ cần lướt qua một lần đều không thể quên, nghe qua một lần cũng ghi nhớ rất tốt, nhưng thực chất hắn đang không biết nên huấn luyện những người này thế nào.

" Ai.. thật là nhức đầu.

Hạ Thiên thầm than.

Đi qua hai nơi khác nhau, rốt cục cũng tới nơi, khi cánh cửa sắt mở ra Hạ Thiên liền ngẩn người, không ngờ khu huấn luyện này lại còn rộng hơn gấp mấy lần sân vận động. Khu huấn luyện phân làm nhiều bộ phận, khi đi ngang qua, Trần Vinh lại giới thiệu đại khái cho Hạ Thiên.

Nhìn phía xa sân tập bắn, Hạ Thiên khuôn mặt hiện rõ vẻ đăm chiêu, kiếp trước tuy cũng đã được sử dụng nhưng cũng chỉ là huấn luyện được phép sử dụng như ckc hoặc AK mà thôi.

- Đó là sân tập bắn, còn có phòng tập bắn với mục tiêu di động.

Trân Vinh thấy Hạ Thiên có hứng thú với các đặc công đang tập bắn.

- Vậy cháu có thể hay không.

Hạ Thiên khuôn mặt vui vẻ đầy mong chờ.

- Đương nhiên có thể, nhưng mà Hạ Thiên cậu đã từng sử dụng qua súng chưa.

Nghe Hạ Thiên nói vậy, Trần Vinh cũng có chút hiếu kì.

- Đã từng... Nhưng chủ yếu là qua game.

Hạ Thiên suy nghĩ một chút nói ra.

" Game".

Nghe được câu nói này Trân Vinh khuôn mặt giống như ăn phải trái mướp đắng.

- Được rồi Hạ Thiên, Kim Long vệ bên kia người đã đông đủ, chúng ta qua đó đi.

Trân Vinh không để ý đến vẻ mặt của Hạ Thiên mà dẫn hắn đi tới một khu huấn luyện khác. Một vách tường núi cao hơn mười thước, dốc ngược từ trên xuống, có chỗ còn dốc đến 120 độ, rất khó leo lên, mà bên trên còn một người buộc dây bảo hiểm đang trèo.

- Hạ Thiên cậu nhìn một chút, bên kia là hố xâu ba thước, yêu cầu tay không leo lên. Ngoài ra còn có chiến hào, vượt rào, tường cao, lưới nhuyễn v.v... So với những chiến sĩ huấn luyện trên mặt đất mà nói, ở đây chú trọng kĩ năng thức chiến một chút.

- Cháu thấy nếu là địa hình thực tế thì khốc liệt hơn mô ở đây nhiều.. Oh! cô nàng kia là ai.

Hạ Thiên nhìn về phía xa trong đám đam người Trần Lệ đang đứng, ngón tay chỉ về phía cô nàng khoảng hai bảy tuổi, tóc cột đuôi ngựa, mặt một bộ bó sát người, hoàn mỹ thể hiện ra có lồi có lõm dáng người, nóng bỏng làm cho người khác phun máu. Đặc biệt tòa thánh phong cao ngất phía trước, thật khiến cho nam nhân hận không thể đem tròng mắt rớt vào bên trong.

Hạ Thiên còn đang tán thưởng mỹ nữ, chỉ thấy cô nàng này quay mặt nhìn về phía bên này, đôi mắt nheo lại sắc bén nhìn Hạ Thiên, khuôn mặt toát lên sự lạnh lẽo. Hạ Thiên nội tâm dâng lên cảm giác hứng thú lẩm bẩm:" Thì ra là một băng lãnh mỹ nhân ".

Hạ Thiên chợt cảm thấy có một cỗ khí tức hướng mình công kích tới, liền phát động chân khí phá tan luồng khí tức của đối phương. Hạ Thiên vẫn rất thản nhiên miệng nở nụ cười, Trần Vinh ở bên cạnh cũng là cảm thấy có cái gì đó bất thường nhưng cũng không biết là có cái gì sảy ra.

- Đó là Lan, huấn luyện viên của đội Chu Tước vệ. Đừng nhìn cô ấy chỉ là huấn luyện viên không thôi, nhưng chức vụ cũng giống như ta.

Trần Vinh nói.

- Lợi hại..Lợi hại.

Hạ Thiên giống như không có nghe Trần Vinh nói mà miệng chỉ nói ra hai từ.

Cái này lợi hại cũng chỉ đối với người phàm mà thôi, đối với hắn, một người có được siêu cấp hệ thống, một tu tiên giả so đến thì sự chênh lệch thật muốn so với ngày với đêm.

Mà Lan cũng cảm thấy kinh ngạc nhìn người thiếu niên trẻ tuổi kia, hiển nhiên không nghĩ tới công kích vừa rồi của mình niền bị đối phương đánh tan. Tuy bản thân không có xuất ra toàn lực, cũng chỉ muốn giáo huấn đối phương một chút, không nghĩ đến người này vậy mà cũng là cao thủ.

Hạ Thiên khuôn mặt rất bình tĩnh, một luồng gió thoáng qua hướng băng mỹ nhân đánh tới." Võ Tôn ". Cái ý nghĩ này thoáng qua trong đầu băng mỹ nhân, liền cũng muốn chặn lại luồng khí hướng đến mình, điều không nghĩ đến ở đây chính là nàng không có đánh tan được luồng công kích tới mình mà còn bước lui lại hai bước." Thật mạnh." Cái ý nghĩ này thoáng qua trong đầu, mà nhìn cái thiếu niên này chỉ khoảng 18 mười 19 tuổi vậy mà lại là một cái võ tôn cường giả.

- Các hạ nội lực thâm hậu, tiểu nữ khâm phục.

Lan chắp tay hơi cúi người một cái hướng Hạ Thiên hành lễ.

Những người chú ý đến bên này cũng trợt mắt há hốc mồm, chỉ nói về thực lực trong quân khu nếu là Lan huấn luyện viên nói thứ hai không ai dám nói đứng đầu, chu dù tất cả những chiến sĩ ở đây hợp sức lại cũng không phải đối thủ của Lan huấn luyện viên.

Trần Vinh cũng là nhìn thấy cảnh tượng này cũng không biên nói cái gì, tuy lần trước đã chứng thực lực của Hạ Thiên chỉ dùng cây bút cắm vào tường thôi cũng đã khiếp sợ rồi. Nghĩ không ra bản thân còn là đánh giá thấp đối phương, nếu để cho Lan huấn luyện viên làm ra thái độ, bất quá trong nước còn là lần đầu thấy. Điều này nói lên cái gì, hiển nhiên thực lực của Hạ Thiên liền không kém Lan huấn luyện viên, thậm chí là cao hơn.

Hạ Thiên cũng vì hành động này của băng mỹ nhân làm cho không biết nên làm thế nào, theo hắn suy đoán thì đối với những người lạnh lùng thì không có ai là tính tình hiền lành cả." Quá khen ". Hạ Thiên cuối cùng cũng chỉ nói ra được một câu. Băng mỹ nhân hiển nhiên đã cho hắn cái suy nghĩ khác về những người tính cách lạnh lùng.

- Không biết các hạ thuộc môn phái nào.

Lan tiến lại Hạ Thiên nói.

Hạ Thiên không có trả lời mà nói sang chuyện khác.

- Mỹ nữ xem ra nội thương không nhẹ, cũng được khoảng 3 năm đi.

Lan nghe đối phương nói vậy cũng là giật mình khó tin nhìn Hạ Thiên nói.

- Làm sao ngươi biết.

- Ta là thầy thuốc, đương nhiên là nhìn ra rồi.

Hạ Thiên nhàn nhạt trả lời.

- Không biết cái này nội thương, các hạ có thể trị hay không?

Lan cũng không để ý đến Hạ Thiên thái độ mà có chút mong chờ từ đối phương.

- Ta đã nhìn ra thì đương nhiên có cách trị rồi.

Hạ Thiên vẫn là không biểu cảm nói.

- Vậy..

Lan còn chưa nói được câu thì đã bị Hạ Thiên nói.

- Không rảnh.

Nói đùa, lần trước ngươi hố lão tử, lão tử còn chưa tìm ngươi tính sổ thì thôi. Lần này lại còn ra tay với lão tử, nếu không phải một kích kia của ngươi không đem theo sát khí thì lão tử cũng giáo huấn ngươi một trận rồi. Đừng tưởng ngươi một cái mỹ nữ thì lão tử không dám ra tay, mỹ nữ sao? nếu ngươi muốn chém ta một nhát, ta không đem ngươi xxoo thì không phải nam nhân. Cái ý nghĩ này chính là xuất hiện trong đầu Hạ Thiên, thế giới này chính là như vậy, mạnh được thì yếu thua. Có câu: Quan lớn đè chết dân cũng là như vậy.

Lan cũng không phải đối phương nói vậy mà tức giận, dù sao bản thân cũng là đi cầu người, ít nhất cũng phải có chút ý tứ.

- Không biết các hạ có điều kiện gì, chỉ cần ta làm được tuyệt đối tận tình.

- Ta muốn ngươi làm lão bà ta ngươi đồng ý sao?

Hạ Thiên hùng hồn nói ra.

Nghe Hạ Thiên nói vậy Lan cũng là nhíu mày, hiển nhiên cái điều kiện này có chút quá mức, nàng định mở lời nhưng lại bị Hạ Thiên ngăn lại nói.

- Ta biết ngươi cảm thấy cái điều kiện này quá mức, nhưng trên người ngươi cơ bản không phải nội thương bình thường, mà là trúng độc. Tuy chất độc đã được sử lý nhưng là trong cơ thể vẫn còn một ít độc tố tồn tại mới dẫn tới nội thương, ta nói như vậy có đúng không.

Hạ Thiên nhìn chằm chằm đối phương nói.