Trở Lại ( Hệ Thống Phụ Trợ Siêu Cấp)

Chương 31: Nam Vương

Hạ Thiên nhìn đống dược liệu lền vung tay lên, nếu có người nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ khiếp sợ. Nhìn đống dược liệu hư không bay lên xoay quanh nhau rất có quy luật.

Trần lão bệnh, Hạ Thiên chỉ cần đưa chân nguyên vào cải tạo một chút liền có thể cấp Trần lão khỏi hẳn. Hắn yêu cầu dược liệu chẳng qua chính là muốn Trần lão từ từ bình phục, như vậy cũng tránh bị người khác xem thành quái vật.

" Thu ". Hạ Thiên hô lên một câu, nhìn đống dược liệu hòa vào cùng nhau liền hình thành những hạt trâu nhỏ chỉ như hạt đậu, cả căn phòng đều tràn ngập hương khí từ đan dược toát ra đều khiến người ta có thể cảm nhận được thần kì.

Hạ Thiên trên từ nhẫn không gian lấy ra bình ngọc liền bắt lấy mười viên dưỡng thể đan vừa luyện chế bỏ vào trong bình ngọc liền bước ra khỏi phòng.

" Hạ tiên sinh! Mời ngồi ". Trần lão hơi kích động nhìn thấy Hạ Thiên đi tới, nhìn bình ngọc trên tay hắn.

Với ánh mắt của Trần lão liền có thể khẳng định bình ngọc này tuy nhỏ nhưng giá trị của nó chắc chắn không nhỏ.

" Trần lão, đây là dưỡng thể đan, cách ba ngày ngài uống một viên, trong một tháng bệnh tình của ngài liền khỏi hẳn." Hạ Thiên đặt bình đan dược xuống liền cấp Trần lão.

Trần lão cánh tay run rẩy cầm lấy bình ngọc thật chặt liền mở ra, mùi hương bên trong toát ra. Trần lão cảm lần đầu được cảm thụ đến loại này phiêu phiêu giống dục tiên cảm giác.

Trần lão đóng lại bình đan dược, lúc này chính là khuôn mặt khiếp sợ nhìn Hạ Thiên giống như nhận ra chuyện gì đó kích động noi:" Hạ..Hạ tiên sinh

ngài là người tu đạo?".

Hạ Thiên nghe đến người tu đạo liền có chút ngoài ý muốn nói:" Trần lão cũng biết đến người tu tiên."

" Hạ tiên sinh, thực ra lão hủ biết đến người tu đạo đều là ở thân phận của ta đặc thù." Trần lão nhìn Hạ Thiên giải thích.

Hạ Thiên nghe vậy cũng đại khái biết được thân phần của Trần lão là gì, từ biểu hiện đến lời nói đều cho thấy người tu tiên hẳn là rất hiếm thấy. Hạ Thiên cũng không muốn biết chuyện này làm gì, dù sao hắn có hệ thống, liền không sợ những cái đó người tu tiên. " Trần lão, chuyện này cũng không cần phải nói tiếp, ngài có chuyện gì muốn thương lượng với ta liền nói thẳng đi."

" Hạ tiên sinh, chuyện lão hủ muốn nhờ chính là muốn mời ngài gia nhập long tổ, làm long đầu." Trần lão biết thân phận của Hạ Thiên cũng không có vòng vo liền nói ra mục đích của mình.

" Trần lão, ta thấy ngài nên vào vấn đề chính thì hơn ". Hạ Thiên biết Trần lão vẫn còn dấu chuyện, nhưng cũng không tức giận mà bình đạm nhìn Trần lão nói. Hắn cảm thấy chuyện này không đơn giản chỉ là muốn mời hắn gia nhập long tổ.

" Quả nhiên vẫn bị Hạ tiên sinh nhìn ra, nếu vậy ta nói thẳng đi, thực ra chuyện mời ngài gia nhập long tổ là một chuyện, còn một chuyện nữa chính là ở nửa tháng sau, thánh nữ miêu cương sẽ cùng tiểu Lan quyết đấu với nhau, ta hi vọng ngài có thể ngăn cản chuyện này.

" Ta cùng hai người họ đều không quen biết, chuyện của họ thì để cho họ giải quyết thôi." Hạ Thiên lắc đầu nói.

" Ta biết chuyện này làm khó ngài." Trần lão thở dài một hơi liền vui vẻ hẳn, lấy ra trong túi áo một tấm hình đưa đến trước Hạ Thiên nói:" Hạ tiên sinh, y thật của ngài tốt như vậy, chắc chắn có thể giúp được nàng."

Trần lão mang lên tấm hình, Hạ Thiên nhìn nữ nhân trong đó liền hiện lên ý cười thầm:" Có ý tứ ". Hạ Thiên nhìn Trần lão hỏi:" Không biết người trong tấm hình là cái gì bệnh tình, tuy rằng ta đối y thuật có điểm thành tựu, nhưng không có nghĩa ta có thể trị bách bệnh ".

" Là bị nội thương rất nghiêm trọng, hơn nữa hiện tại nàng ở nơi nào, ta cũng không biết ". Trần lão nói đên đây liền thở dài nhìn Hạ Thiên nói:" Nếu Hạ tiên sinh đồng ý, ta liền cho người liên hệ cùng nàng ".

Hạ Thiên trầm ngâm, uống miếng nước giống như ở suy tư, hắn cầm lên tấm hình nhìn thật sâu nữ nhân trong ảnh liền nói:" Cô nàng thân phận hẳn là đặc thù đi ".

" Nàng chính là long đầu, chuyện lần đó do bị thương nặng liền đã quy ẩn, đến mức nàng đến đâu liền không có một ai biết ".

Hạ Thiên trong lòng khiếp sợ, không nghĩ tới cô nàng này lại có thân phận như vậy." Đúng là nữ nhân càng xinh đẹp, thì càng đáng sợ a."

Trần lão thấy Hạ Thiên trầm ngâm suy nghĩ bộ dạng, liền không có tiếp tục nói mà trờ câu trả lời của hắn.

" Việc gia nhập long tổ, ta thấy liền thôi đi, còn việc nửa tháng sau hai người bọn họ quyết đấu, ta sẽ ra mặt bảo hộ nàng, còn chuyện cô nàng bị nội thương, đến lúc đó rồi nói đi."

Hạ Thiên không muốn gia nhập long tổ, chính là hắn lúc này bản thân đã có đủ khả năng muốn làm những việc mình muốn.

Hơn nữa hắn còn là người nước Nam đâu, làm sao có thể đầu quân cho nước khác được." Hơn nữa ta thích tự do, không muốn bị trói buộc, cho nên Trần lão không cần nhắc đến chuyện này."

" Nếu đã như vậy, ta trước cảm tạ Hạ tiên sinh." Trần lão chắp hướng Hạ Thiên cảm kích nói, sau đó liền lấy ra chìa khóa đưa cho Hạ Thiên nói:" Đây là chìa khóa ở Bắc Hải sơn trang nhất hào biệt thự, còn mong Hạ tiên sinh không chê nhận lấy.

" Đa tạ Trần lão." Hạ Thiên liền không do dự nhận lấy chìa khóa liền rời đi biệt thự.

.

.

- Nam Vương tha mạng a..

Giọng nam thiếu niên rất thất thanh kêu lên, nhìn chằm chằm vào nhân vật trước màn hình máy tính của mình bị tiêu diệt liền gõ bàn phím chát lên đối bên kia.

- A! Thật đen đủi, không nghĩ tới vậy mà đụng phải Nam Vương trong trận này. Thiếu niên vẻ mặt ủ rũ buông ra bàn phím, chọn đồng ý cùng đồng đội đầu hàng game đấu. Hiển nhiên đồng đội của họ đều đã không còn ý chí muốn chiến đấu tiếp cùng đối thủ.

- Chúng ta nên cảm thấy may mắn mới đúng, có thể gặp được Nam Vương trong trận đấu, có thua cũng không phải do ta yếu, mà là Nam Vương quá mạnh.

Giọng nói từ tai nghe truyền qua, hiển nhiên là đồng đội của thiếu niên thông qua míc nói.

- Ngươi nhìn xem, tên kia đi top đối đầu với Nam Vương còn phải thủ trong trụ ăn lính, vẫn bị Nam Vương hành 0-10. Lão tử đi rừng còn không được ăn bùa đỏ, thậm chí còn phải cấp Nam Vương 6 cái mạng. Một giọng nam khác vang lên.

- Ngươi còn nói được, chúng ta đều vào giúp ngươi, chẳng phải lần nào cũng đều bị Nam Vương giết sạch sẽ sao?. Giọng nói của người khác vang lên, hiển nhiên vì chuyện này mà tức giận.

- Đủ rồi, các ngươi nghĩ chỉ có mình khổ sao? Ta đi adc, vì cái gì chỉ có sp là không bị Nam Vương giết chứ. Người thứ tư trong đội nói.

- Ta cũng không có biết, chính là mỗi lần ta thấy mình nhất định sẽ bị Nam Vương giết, chính là không biết vì cái gì Nam Vương đều bỏ qua ta a. Người cuối cùng trong đội nói.

- Được rồi, chúng ta cũng đừng vì chuyện này mà đấu đá lẫn nhau, tìm trận mới đi.