Trở Lại ( Hệ Thống Phụ Trợ Siêu Cấp)

Chương 30: Trần lão nhờ vả

Nhìn Hạ Thiên ngây người không nói chuyện, Diệp Như Ý cầm lên hồ sơ lướt một hồi nhìn lên nói:" Hạ Thiên, mười tám tuổi." Nói đến đây, Diệp Như Ý tiến lại gần Hạ Thiên, cố tình bày ra tư thế đầy mê người nói:" Thế nào! Không tình nguyện gặp tôi sao?"

" Không...Không phải!" Hạ Thiên lắp bắp nói. Hắn không biết Diệp Như Ý lại hỏi vấn đề này, nhưng bản thân lại có cảm giác không ổn.

" Còn không chịu thành thật, tối hôm đó cậu chết không chịu nhận, bây giờ lộ tẩy rồi đi, còn dám nói bản thân hai ba tuổi đi."

Hai người lúc này khuôn mặt cách nhau chưa đến vài xăng-ti, Diệp Như Ý nhìn đến Hạ Thiên không nói lời nào liền có chút tức giận nói.

" Tối hôm tôi đã biết cậu giả vờ ngủ, sợ tôi bám lấy cậu sao...Chẳng lẽ tôi còn có thể gả cho tiểu tử cậu."

Hạ Thiên gia mặt có dày, lúc này cũng phải đỏ lên.

" Bất quá, bây giờ chính là cậu tự mình đưa đến cửa, đừng tưởng rằng tôi sẽ buông tha cậu." Nói xong, Diệp Như Ý hung hăng hôn lên môi Hạ Thiên, nàng đã bị hắn đốt lên lửa nóng thì làm sao có thể chịu tịch mịch.

Hạ Thiên cũng đáp lại sự nồng nhiệt của cô nàng, Hạ Thiên cánh tay chạy khắp cơ thể cô nàng. Diệp Như Ý thân thể mềm nhũn ra ôm lấy Hạ Thiên, khi cánh tay hắn luồn vào trong váy nàng, Diệp Như Ý liền run lên bừng tỉnh đẩy ra Hạ Thiên nói:" không...Không phải bây giờ..Đợi lát nữa tôi dẫn cậu đi nhìn xung quanh đi."

Hạ Thiên cũng là ngoài ý muốn, trong tình huống này cô nàng lại có thể bảo trì được sự tỉnh táo. Bất quá thời gian còn rất nhiều đâu, Hạ Thiên tuy có chút tiếc nuối, ai biết hắn tình tình rất dễ dàng đâu.

" Được rồi, dù sao còn một tuần nữa quân huấn mới kết thúc, còn nhiều thời gian đâu." Diệp Như Ý nói, liền hôn lên môi Hạ Thiên.

Chính là không biết là chùng hợp hay cố ý nữa, cửa phòng bị mở ra. Diệp Như Ý giật mình buông ra Hạ Thiên, cô nàng lúc này có chút loạn giống như đứa trẻ bị phát hiện làm việc sai trái.

" Cô Diệp! Ngươi,hắn..." Trần Uyển giống như sắp khóc, nàng đến lớp thời điểm chính là đều tự học, trong lòng liền không biết vì cái gì lại muốn đi tìm Hạ Thiên. Chính là đi hỏi hiệu trưởng thời điểm liền biết hắn giáo viên chủ nhiệm liền là Diệp Như Ý, liền tới tìm hắn.

Thời điểm hai người hôn môi, Trần Uyển vừa mọi thứ nàng đều thấy được." Hai người là cái gì quan hệ?" Trần Uyển đóng lại cửa phòng nhìn hai người nói.

Diệp Như Ý đầu lúc này cũng có chút đại, tuy rằng trường học nghiêm cấm giáo viên cùng học sinh quan hệ, nhưng dựa vào biểu hiện của Trần Uyển lại giống như đang đánh ghen. Diệp Như Ý nhíu mày nhìn Hạ Thiên, muốn nghe lời giải thích từ hắn.

" Tiểu Uyển! Cái này ".

" Im miệng! Nữ nhân nói chuyện, đàn ông đừng xen vào. ".

Hạ Thiên muốn nói, nhưng chưa được liền bị Trần Uyển trừng mắt cả giận nói liền không giám ho he nửa câu.

" Cô Diệp cùng hắn là cái gì quan hệ?" Trần Uyển nhìn Diệp Như Ý nói.

Diệp Như Ý lúc này cũng rất kinh ngạc nhìn Trần Uyển, dù sao Trần gia ở Bắc Hải chính là đại gia tộc lớn nhất Bắc Hải. Hơn nữa Trần Uyển còn là viên minh châu của Trần gia, được Trần lão thái gia sủng ái nhất, cho dù là công tử ca hào môn vọng tộc cũng không dám xuống tay với cô nàng.

" Không biết Trần Uyển đồng học là cái gì quan hệ với hắn?" Diệp Như Ý liền không có trả lời cô nàng mà hỏi ngược lại, nàng trong lòng dường như đã có hướng đi cho mình, nếu không nắm bắt liền sẽ khổ sở.

" Hắn là ta bạn trai." Trần Uyển liền không cần suy nghĩ nói.

" Hắn là ta tình nhân". Diệp Như Ý không hề yếu thế nói:" Cũng đã làm chuyện kia."

Trần Uyển khuôn mặt đỏ bừng, hiểu ý Diệp Như Ý nói đến chuyện gì. Hạ Thiên vẫn luôn im lặng, lúc này điện thoại trong túi liền vang lên đánh vỡ hai cái nữ nhân nặng mùi thuốc súng.

- Ai vậy.

" Hạ tiên sinh! Là ta". Bên kia đầu máy vang lại giọng già nua.

Hạ Thiên liền nhận ra liền vui vẻ nói:" Trần lão gia tử, không biết ngài gọi ta là có chuyện gì sao?"

" Là gia gia gọi điện." Trần Uyển nghe Hạ Thiên nói liền thốt lên.

" Tiểu Uyển cũng ở, Hạ tiên sinh, những dược liệu ngài cần, ta đều đã cho người chuẩn bị đầy đủ, liền thông báo ngài một tiếng, không biết Hạ tiên sinh lúc nào có thời gian rảnh.

" Ta hiện tại rất rảnh, chi bằng hiện tại liền qua giúp ngày khôi phục đi."

" Được, ta liền kêu người tới đón ngài." Trần Nguyên Chính nghe Hạ Thiên nói vậy liền vui vẻ ha hả nói, cầu còn không được.

" Được, vậy ta cúp máy." Hạ Thiên cúp máy xong lúc này chính là hai ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào hắn, một cái chính là nghi hoặc không hiểu, còn một cái chính là mong chờ.

" Gì vậy, ta mặt nở hoa sao?" Hạ Thiên nghi hoặc nhìn hai người nói, hắn chỉ nghe điện thoại mà thôi, có cần như vậy nhìn mình sao.

" Là gia gia gọi điện thoại, có chuyện gì sao?" Trần Uyển nói.

" lão gia tử nói dược liệu liền thu thập đủ, lát nữa liền có người tới đón đi." Hạ Thiên liền nói. Dù sao chuyện chữa bệnh với hắn mà nói chỉ là một cái phất tay sự tình mà thôi.

" Được, vậy ngươi đi trước thôi, ta còn có chút chuyện cần phải nói chuyện." Trần Uyển cố nén vui vẻ trong lòng liền hướng Hạ Thiên ra lệnh đuổi khách.

Hạ Thiên không yên lòng nhìn Diệp Như Ý:" Ngươi bận việc của ngươi thôi, chuyện ở đây ngươi cũng không giúp được." Diệp Như Ý cảm thấy ngọt ngào, hắn vẫn là biết quan tâm ta.

Hạ Thiên nghe vậy liền đẩy ra cửa phòng, trước khi đi hắn liền nói:" Ta chỉ hi vọng, nữ nhân của ta có thể sinh sống hòa thuật với nhau ".

Hạ Thiên rời đi, đứng ở cổng trường chờ chưa tới hai mươi phút, một chiếc Audi A6 đã tiến tới, chính là chiếc đã chở hắn cùng Trần Uyển sáng nay. Chiếc xe dừng lại gần, Hạ Thiên liền mở cửa bước vào, Hạ Thiên ngồi vào trong xe liền khởi động chạy.

Nửa giờ sau, xe liền chạy đến khu biệt thự xa hoa gọi Thiên sơn biệt thự. Nhìn nơi này tốt như vậy, cho dù có tiền cũng chưa hẳn là có thể hưởng đến, Hạ Thiên nhìn đến biệt thự cũng rất kinh ngạc." Xem ra Trần lão gia tử thân phận thật không đơn giản, chỉ nhìn sơ bên ngoài nắp đặt camera giám sát cũng đủ thấy, cho dù là một con muỗi cũng không thể tránh thoát.

Mà lúc này xe tiến vào bên trong, Hạ Thiên chỉ nhìn lướt qua vài người, đều khẳng định những người này đều đã trải qua quân đội huấn luyện.

" Hạ tiên sinh, đã làm phiền rồi." Trần lão nghe được động tĩnh bên ngoài, biết Hạ Thiên đã tới liến không màng thân phận mà chạy ra đón tiếp. Tuy thân phận Trần lão không đơn giản, nhưng đó chỉ là đối với quốc gia một nước, đối với võ đạo tới nói thì hắn cũng chỉ có chút mặt mũi mà thôi.

" Trần lão, ngài quá lời rồi, nếu dược liệu đầy đủ, ta liền giúp ngài hảo trị thân thể đi." Hạ Thiên nhìn Trần lão như vậy liền trực tiếp vào vấn đề chính.

" Không vội, không vội, chúng ta chi bằng ngồi xuống uống chén nước, lão đầu ta có chuyện muốn thương lượng với Hạ tiên sinh." Trần lão xua tay nói.

" Trần lão, chi bằng đợi ta giúp ngài trị hảo liền nói đi, bệnh tình của ngài đối với ta mà nói chỉ là vài phút sự tình mà thôi.