Trở Lại ( Hệ Thống Phụ Trợ Siêu Cấp)

Chương 5: Lần đầu tới quán bar

New bar được xem như nổi trội nhất tại thành phố H, nơi đây cũng rất loạn lưu cũng thường có vài vụ ẩu đả nhưng cũng không vì chuyện như vậy mà mất đi sự náo nhiệt của quán bar.

- Xin hỏi ngài muốn dùng gì?

Nhân viên tại quầy bar thấy có người đến liền hỏi.

- Một Ly cooktail loại đặc chế, chỗ còn thừa của cậu.

Ném nên bàn năm triệu chỉ tay vào người nhân viên mà nói.

Nhân viên quầy bar hai mắt sáng rực như hai chiếc đèn pha, chỗ này đừng nói một ly, cho dù mười ly hai mươi ly cooktail loại đặc chế thì vẫn còn dư nhiều. Thu xấp tiền trên bàn lại, người nhân viên nở một nụ cười rồi bắt đầu hai tay thoăn thoắt dẻo như múa, chưa đến một phút Ly cooktail đã đưa đến trước mặt tôi.

Tuy bartender thu tiền rất nhanh nhưng cũng không thoát khỏi tầm mắt mùa mấy em nhân viên bên cạnh đó được, nhìn xấp tiền đó cũng phải vài triệu là ít ha. Trẻ tuổi đẹp trai nhiều tiền, giọng nói thì ôn hòa, đúng tiêu chuẩn của các chị em.

" Chào anh bạn nhỏ! có tiền không biết tiêu gì sao?.

Một cô nàng bước đến, quần áo đều bình thường chỉ có điều cô nàng này lại mang kính mát thật giống như mấy người nổi tiếng hay minh tinh vậy. Cô nàng này cũng là mỹ nữ khoảng chừng hai sáu hai bảy tuổi, tuy mang theo kính mát cũng không làm khó được tôi, chỉ cần liếc mắt cho dù có mang theo mặt nạ cũng như nhau thôi.

" Vậy theo mỹ nữ đây tiêu tiền thế nào mới tốt, thứ tôi không thiếu chính là tiền ". Lời nói cũng đi theo hành động, tôi móc từ trong túi áo ra mấy xấp tiền mặt, mỹ nữ đeo kính cùng với bartender đều có chút không nói lên lời. Nhìn xấp tiền tôi rút ra cũng ước chừng mấy trục triệu lận, với thời buổi bây giờ cho dù nhà giàu cũng không đến nỗi cho con cái tiền nhiều như vậy, thậm trí là vài trục triệu, nhìn chỗ xấp tiền đó cũng phải 5-6 trục triệu a.

Nhìn biểu hiện của hai người tôi cũng không mấy quan tâm cho lắm, nếu như tôi đem số còn lại trong nhẫn trữ vật chỉ sợ sẽ dọa cho những người ở đây một trận mà thôi. Dù sao trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí cả, nhìn phong thái của mỹ nữ này thì cũng không phải minh tinh tôi nói.

- Người đẹp nếu có chuyện gì thì cứ nói thẳng là được.

Nhìn thấy tôi thẳng thắn như vậy Ngân Hương cảm thấy người thiếu niên trước mặt này cũng rất dễ nói chuyện, tuy có chút không được lịch sự cho lắm nhưng cũng không phải dạng thùng rỗng kêu to.

- Được! vậy chúng ta tìm chỗ nào yên tĩnh rồi nói tiếp.

- Ok!

Tôi liên làm dấu trên bàn tay nói.

" Hai vị! trong quán bar có phòng cách âm rất tốt, cho dù nhạc ngoài này cũng không có lọt vào được.". Bartender thấy hai người này muốn có không gian yên tĩnh liền gợi ý, dù sao vị công tử gia trước mặt này cũng bo cho hắn một khoản rất lớn.

" Được!".

Tôi và người đẹp đồng thanh nói. Sau đó một nhân viên dẫn hai người chúng tôi tới một gian phòng, bên trong cũng rất tốt. Đúng như bartender nói, phòng này cách âm rất tốt cho dù nhạc ở ngoài rất lớn cũng không nghe thấy.

" Giới thiệu..."

Thấy người đẹp định tháo kính xuống tôi liền ngăn lại rồi nói.

- Người đẹp trực tiếp vào vấn đề đi, tên cũng chỉ là một cách gọi mà thôi.

- Được! Tôi là tổng giám đốc của công ty thiết kế thời trang Mộng Hương, do kinh tế lúc này có chút khó khăn...

Ngân Hương có chút không vui vì bị cắt ngang, nhưng cũng không có nói thêm câu nào.

- Tôi hiểu rồi! Cho tôi một con số.

Ngân Hương có chút vui mừng, không nghĩ đến người thiếu niên này lại trực tiếp như vậy, tuy bản thân không tin người thiếu niên này có thể lấy ra được con số mình cần hay không nhưng dù sao đã đặt cược rồi thì phải chơi đến cuối. Dù sao nàng cũng lo lắng nếu trực tiếp nói ra con số cần thiết thì sợ người thiếu niên này không như vậy nữa nên muốn dò xét một chút liền đưa ra một con số.

- 5 tỷ sao? có phải hơi ít hay không?

Tuy tôi không có nhiều kiến thức về thương trường cho lắm nhưng từ cử chỉ của người đẹp tôi liền hiểu là đang thử mình liền tung thêm một quả bom hạng nặng.

- Thật ra tôi cần mười năm tỷ.

Ngân Hương có một cảm giác người thiếu niên này có thể nhìn thấy hết tâm tư của mình, giống như không có chuyện gì có thể qua mắt được người này vậy. Nhưng sau khi nghe người thiếu nhiên này nói thì nàng thật sự chán ghét người này.

- Tôi có thể trực tiếp chuyển 20 tỷ cho cô, tôi chỉ có một yêu cầu chính là ở cùng tôi một đêm.

- Xin lỗi! nếu là chuyện này thì tôi nghĩ có thể chấm dứt được rồi.

Ngân Hương liền trực tiếp đứng dậy đi ra cửa.

- Này! tôi...

Tôi còn chưa nói xong thì cô nàng này đã đóng rầm cửa lại, tôi không nghĩ tới cô nàng này lại dễ xúc động đến vậy." Haizz ". Nếu biết như vậy tôi đã không nói như vậy rồi, cũng chỉ do nghĩ mọi chuyện có thể giống như trong tiểu thuyết khi nam chính đi quán bar đều như vậy sao, đâu có chuyện gì khó khăn đâu.

" Xem ra ngày mai nên tới công ty Mộng Hương xin lỗi nàng ta vậy".